Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 147: Phần thưởng nhiệm vụ: Tinh Tế tỷ đệ 6



Lâm Tịch nhìn Mary: "Mẹ, con muốn thử lại vào ngày mai, nếu như ngày mai vẫn không có thu hoạch, vậy sau này con không đi nữa."

Mary hơi kinh ngạc, xưa nay đầu gỗ này sẽ không phản bác mình, chẳng lẽ những viên thuốc kia.. Gương mặt chưa từng có biểu cảm của bà ta nở nụ cười với vẻ cứng nhắc, bà ta cố gắng làm giọng nói mình nhu hòa một chút: "Bella, nói cho mẹ biết, con đã uống hết thuốc thể lực chưa?"

"Có ạ, Bella đã ăn xong, nếu không sẽ không có sức làm việc." Lâm Tịch không chút do dự trả lời, thấy cô không hề có sự khác biệt với bình thường, dường như Mary nhẹ nhàng thở ra: "Vậy là được rồi, ngày mai nhìn lại một chút, nhưng mà hôm nay con làm nhiều thủ công một chút."

Bà ta ngáp dài một cái, duỗi vòng eo tráng kiện một cái: "Mệt chết đi được, mẹ đi ngủ trước một lát."

Tối hôm đó, Lâm Tịch vẫn luôn làm thủ công đến nửa đêm mới thôi, ánh mắt nhìn lén ngoài cửa mới hài lòng rời đi.

Lâm Tịch nhàn nhạt cười lạnh, cho rằng thả nhẹ bước chân, lão tử cũng không biết ngươi chạy tới giám thị sao?

Ngày hôm sau, Lâm Tịch đi sớm hơn bình thường, Jerry lo lắng nhìn cô: "Bella, chị sẽ mệt chết mất. Chờ em trưởng thành, Jerry đi làm việc, mỗi ngày Bella đi đánh Tinh bài là được rồi."

Lâm Tịch sờ đầu tóc mềm mại của cậu bé, trong lòng rất chua xót. Chắc hẳn ở trong lòng Jerry bé nhỏ cho rằng mỗi ngày không làm gì chỉ cần đánh Tinh bài là chuyện hạnh phúc nhất nhỉ.

Hiện tại đứa bé này cũng không biết tìm việc làm có bao nhiêu khó khăn, người khỏe mạnh cũng đều chạy tới nhặt đồ bỏ đi, huống chi một đứa trẻ tàn tật như cậu bé.

Tại Tinh Tế, không thiếu nhất chính là người.

Đối với những gia đình giàu có kia, mỗi ngày hưởng lạc là mục tiêu sống duy nhất của bọn họ. Chỉ cần có Tinh tệ, không có thứ ngươi không mua được. Người nghèo muốn xoay người chỉ có thể dựa vào vận khí, nếu như vận khí của ngươi rất tốt, kích phát được dị năng tinh thần, như vậy chúc mừng ngươi, có thể đến quân đội, thao tác cơ giáp uy phong lẫm lẫm, cùng chém giết những Trùng tộc thiên hình vạn trạng kia, nơi đó tuyệt đối là Thiên Đường của một năng giả.

Hầu như mỗi ngày đều phát sinh chiến tranh giữa các hành tinh, quân đội cần số lượng lớn chiến binh cơ giáp kích phát thành công dị năng tinh thần lực, chỉ có tinh thần lực cường đại mới có thể phát huy tác dụng của cơ giáp tốt hơn.

Không kích phát dị năng tinh thần lực cũng không cần chán ngán thất vọng, ngươi còn có thể năng, từng nhà cũng sẽ ở đưa con mình đi kiểm tra trước mười tuổi, chỉ cần tinh thần lực dao động khác hẳn với người thường, cho dù ngươi chỉ là cấp S cũng sẽ trực tiếp được đến trường học huấn luyện đặc biệt, khai phát tinh thần lực.

Phần lớn mọi người đều không có, như vậy ngươi có vài loại lựa chọn bên dưới, có thể đến trường thể thuật Tinh Tế học tập, nơi đó có giáo viên lực lượng chuyên nghiệp, đầy đủ hệ thống dạy học, có rất nhiều phương pháp huấn luyện, để cho ngươi trở thành một cỗ máy giết chóc hình người có thể tùy tiện giết Tyson thành mảnh vụn. Được trang bị vũ khí có sức công phá như súng xung điện từ và dao laser, sức chiến đấu cũng không thể khinh thường.

Mặc dù dạng người này kém hơn sự bùng nổ tinh thần lực của binh sĩ cơ giáp, đãi ngộ cũng coi như không tệ. Biểu hiện xuất sắc nhất sẽ có cơ hội thăng chức tăng lương như thường, lên làm tổng giám đốc, đảm nhiệm CEO, cưới bạch phú mỹ thay đổi số mệnh nghèo khổ của ngươi.

Nếu như quân đội cũng không lựa chọn ngươi, như vậy ngươi cũng có thể quay đầu làm cận vệ cho những người giàu có kia, chỉ cần bản thân ngươi lợi hại hào phóng, đãi ngộ cũng sẽ không kém.

Thật sự không được ngươi còn có thể làm đạo tặc Tinh Tế, tung hoành tại khu vực màu xám, vẫn kiếm được đầy bồn đầy bát như cũ.

Tất cả ở trên đều không được, như vậy ngươi chỉ có thể làm lương dân tuân theo pháp luật, ngoan ngoãn nhận cứu tế từ Liên Bang Tinh Tế, mỗi tháng hai mươi bình viên sinh mệnh đẳng cấp thấp nhất, sau đó ngồi ăn rồi chờ chết.

Cái này ngươi không thích? Có thể, nếu như ngươi tự nhận face không tệ, như vậy chúc mừng ngươi, ngươi còn có một con đường cuối cùng -- bán, ra, ngoài!

Ở trên cũng không được, vậy ngươi có thể đi chết, nhưng mà xin chú ý, nếu như tự sát chưa thành công, Liên Bang Chính Phủ Tinh Tế sẽ phán định ngươi "Tội lãng phí tài nguyên" hủy bỏ phần cứu tế của ngươi, lần này rốt cuộc đạt được ước muốn, có thể an tâm đi chết!

Buổi sáng ở trấn nhỏ an tĩnh giống như thành phố chết, không có những loại xe bay gào thét mà qua giống như ban ngày, không có những người bán hàng mặt ủ mày chau rao bán thịt Tinh thú trên đường phố.

Vì cẩn thận, Lâm Tịch cũng không co giò chạy như điên, mà đợi đến khi ra khỏi thành phố sau đó mới chạy như điên. Cô bay nhanh trong gió, gió phất ở trên mặt cũng làm cho người cảm thấy được hơi thở tự do. Có thể tu luyện hai mươi Đoạn Cẩm, chỉ cần không phải đối mặt với những người trong quân đội Tinh Tế được xưng là "Tường sắt Liên Bang" kia, ít nhất cô có thể giữ được tính mạng.

Trong trí nhớ hỗn loạn của Bella, em trai mất tích vào năm mười tuổi, năm đó cô ấy hai mươi hai tuổi, đang ở độ tuổi như hoa, bị một gã đàn ông trung niên biến thái dằn vặt đến chết.

Còn có bốn năm! Cô nhất định phải gấp rút làm chủ vận mệnh của mình trước khi phát sinh bi kịch.

Đến bìa rừng rậm, cũng không có bất kỳ dị thường gì, Lâm Tịch nhanh chóng bôi những thứ kia lên toàn thân, sau đó, chợt lách người tiến vào trong rừng rậm.

Linh khí vẫn đầy đủ như cũ, trong lúc hô hấp khiến người ta thần thanh khí sảng, dường như ngay cả tâm tình cũng trở nên vui vẻ.

Lâm Tịch cũng không trì hoãn thời gian, cô muốn tìm Tinh Khư trùng.

Mặc dù, trên đường đi Lâm Tịch không ngừng làm công tác tư tưởng cho mình, đừng sợ, đây chỉ là thức ăn, không phải côn trùng.

Nói thật, con gái bình thường sẽ sợ rắn cô cũng không quá sợ hãi, nhưng mà cô trời sinh đã e ngại côn trùng thân mềm hoặc là côn trùng nhiều chân, chẳng hạn như bọ cạp, con rết linh tinh, thật sự sẽ khiến Lâm Tịch sụp đổ.

Mặc dù không ngừng thôi miên chính mình, không có gì đáng sợ, không có gì đáng sợ, nhưng mà khi nhìn thấy hàng ngàn hàng vạn Tinh Khư trùng rậm rạp, Lâm Tịch lấy tay nâng trán, chỉ muốn ngửa mặt lên trời gào thét hai chữ to:

Mẹ nó!

Lúc trước, chỉ là một vạn con lì lợm tôm gào thét mà qua ở trong đầu.

Hiện tại là vạn con tôm lì lợm gào thét mà qua ở trước mặt!

Nước miếng Lâm Tịch rơi tí tách, sớm biết Tinh Khư trùng thật ra chính là tôm lì lợm, lão nương sẽ lấy tốc độ nhanh hơn bão táp mà tới! Chỉ thấy phía trước cách đó không xa, có một hồ nước lớn nhỏ gần bằng bốn năm mẫu đất, trên bờ rậm rạp chằng chịt tất cả đều là tôm lì lợm. Nhìn mặt nước dập dờn gợn sóng, rõ ràng có gì đó đang du động thường xuyên, đoán chừng cũng có rất nhiều trong nước, không biết tôm lì lợm nước ngọt có ngon hơn tôm trong biển hay không!

Đây là..

Ban đầu chỉ có một đống tôm lì lợm, làm sao có thể toàn bộ nhờ vào nó phát triển?

Chỉ thấy những con tôm lì lợm màu xanh lớn nhỏ không đồng đều này.. Phi! Tinh Khư trùng, ngẩng cái đầu nhỏ lên, không ngừng gật đầu đối với không trung. Miệng phun ra nuốt vào rõ ràng là đang hấp thu linh khí.

Trong lòng Lâm Tịch tức giận, càng ngày càng bạo, tìm được một lý do có thể tùy ý đồ sát những sinh linh này: Cướp linh khí của lão tử. A Lê từng nói, đám hàng này không có lực công kích gì, thứ duy nhất có thể công kích người khác chính là loại chướng khí độc bọn chúng sinh ra kia.

Lâm Tịch chậm rãi tới gần Tinh Khư trùng, càng ngày càng gần, mãi cho đến khi có thể đưa tay bắt được nó, mười mấy con Tinh Khư trùng gần đó đột nhiên không có dấu hiệu nào tản ra tứ phía, giống như.. Đang tránh né cô.

Lâm Tịch nhe răng cười điên cuồng, chắc hẳn lão nương cũng đã có vầng sáng nữ chính khi tới Tinh Tếrồi?

Chúng tôm lì lợm: Ngươi suy nghĩ nhiều, chúng ta chỉ là chê ngươi quá thối.

Lâm Tịch đưa tay như điện, bắt được một con cẩn thận quan sát, vẫn khác tôm lì lợm một chút, đầu và cái đuôi nhỏ hơn, vỏ trên người hơi mềm một chút, con hàng này giãy dụa trong tay Lâm Tịch, hai cái kìm không ngừng vung vẩy, nhưng lại không đụng tới Lâm Tịch chút nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.