Cô lãnh đạm ngồi trong chiếc cũi kim loại, đưa bàn tay đầy lông lên bậc ra móng vuốt nhọn, thụt vào, rồi lại bậc ra…. Hết chân này đến chân khác, cô cứ như vậy mà làm từ khi tiếp thu xong cốt truyện.
Cạch.
Một tên đồ tể đeo tạp dề nhuốm máu, đẩy xe đẩy bước vào. Những con hồ ly trong các cũi xung quanh bắt đầu gầm ghừ nháo động. Tên đó lạnh lùng kéo một con hồ ly ở chiếc cũi gần cô ra, đưa lên bàn và bắt đầu làm việc. Từng tiếng kêu thét đau xé lòng vang lên theo động tác tên đồ tể… một con rồi lại một con hồ ly. Chiếc xe đẩy dần chất đầy thịt và da thú...
Cô vẫn thờ ơ tập trung vào chính sự, chơi móng vuốt.
Reng! Reng! Reng!
Tiếng chuông cửa vang lên. Tên đồ tể ngừng động tác, bước ra ngoài. Trên chiếc bàn bằng đá để một thi thể hồ ly không đầu đã bị lột sạch da. Cô hờ hững ngước nhìn dòng máu đã hóa lạnh chảy tràn xuống mặt đất, tay vẫn một mực không dừng lại động tác. Một lúc sau, tên đồ tể mang theo một người thanh niên tiến vào, rồi đi đến chiếc bàn tiếp tục làm việc.
Đinh! Kích hoạt [nhiệm vụ công lược].
Nhiệm vụ công lược: Vũ Cát Uy – Hình thức liên hoàn.
Mức hoàn thành(1): Trở thành sủng vật của Vũ Cát Uy.
Phần thưởng (1): 3 exp.
Cô ngước nhìn người thanh niên mới vào, trong đầu xoay một vòng cốt truyện. Vũ Cát Uy, 19 tuổi, là pháp sư loài người cấp A(các ngành trong học viện chia từ F lên A, tiến cấp S sẽ được tham gia vào hội đồng thế giới và rời khỏi học viện). Cát Uy được coi là cường giả trong học viện. Một lần tình cờ bị cài thuốc, anh buộc phải theo làm lô đỉnh của miêu tộc nữ vương_ Lãnh An. Miêu tộc nữ vương lại là kẻ đối đầu với nữ chính. Rốt cuộc lăn lên lăn xuống, miêu nữ vương bị giết chết, tất cả tay chân của ả cũng bị nữ chính trừ khử, anh biến mất từ đó.
Cô dùng tinh thần lực dò xét anh một lượt, khi không cảm nhận được hơi thở của kẻ khác mới thở một hơi dài(cường giả sẽ để lại hơi thở của mình trên người lô đỉnh để khẳng định quyền sở hữu). Còn may là lúc này anh vẫn chưa bị gài thuốc, vì cô tuyệt không chạm vào đồ của kẻ khác. Không quan trọng đó có phải là mong muốn của anh hay không, cô vẫn sẽ không chạm vào anh. Cô, không thánh thiện đến mức bỏ tâm tư cứu một người qua đường.
Vũ Cát Uy nhạy bén nhận thấy sự quan sát, quay đầu lại nhìn cô.
Đập vào mắt anh đầu tiên chính là một cục lông màu xám bạc. Cô tĩnh lặng ngồi trong chiếc lồng đã rỉ sét. Bóng tối che đi nửa người cô, làn sương lạnh trên nền đất khiến thân ảnh cô mờ ảo. Đôi mắt hồ ly phản xạ lại tia sáng, ánh lên trong vùng tối. Bóng hình nhỏ lãnh đạm ngồi đó, trái ngược với những con cầm thú đang run rẩy xung quanh. Phớt lờ đi tiếng kêu thét của đồng loại trên bàn mổ, cô đơn độc ngồi đó mà nhìn thẳng vào anh. Đôi mắt phát sáng đạm bạc và lãnh diễm[1]. Cái hình bóng cô độc của hồ ly… đột nhiên khiến lòng Vũ Cát Uy lạnh lẽo.
Lãnh diễm[1]: Lạnh lẽo, diễm lệ.
Anh tiến bước đến chiếc lồng của cô, ngồi xổm xuống.
Choang! Leng keng! Leng keng!...
Cát Uy giật mình nhảy bậc người ra, tên đồ tể nhìn anh đầy thắc mắc. Vũ Cát Uy không nói gì, đứng nhìn chằm chằm vào chiếc lồng của cô. Tên đồ tể lần theo hướng anh nhìn, rồi mặt hắn biến sắc, nhanh chóng niệm chú.
Hệ thống bần thần:
- Ký chủ! Cô làm sao có thể học cường hóa nhanh như vậy!? (0o0!)
Đúng vậy, cô chính là cường hóa móng vuốt mình để cắt xuyên qua thanh kim loại. Cường hóa đơn giản là biến thứ mình cần dùng hóa cứng, một kỹ năng cần sử dụng tinh thần lực. Vậy tại sao hệ thống lại bất ngờ như vậy? Đơn giản vì chiếc lồng này cũng đã được cường hóa bằng biện pháp khắc chú lên bề mặt, mà cô lại nhẹ nhàng cắt ngang qua như đậu hũ. Cô liếc mắt khinh thường hệ thống, grannie đã nói là mình làm chính sự, chính ngươi lại không tin.
Hệ thống: Ai con mẹ nó ngờ cô ngồi nghịch móng vuốt thật là làm chính sự! (T^T!)
Cô đứng dậy, ung dung đi về phía anh trong tiếng niệm chú của tên đồ tể. Hắn ta trừng mắt nhìn cô đầy khiếp sợ, tốc độ niệm chú càng nhanh hơn.
Vũ Cát Uy yên tĩnh mà nhìn cô. Thân ảnh hồ ly nhỏ bé ngày càng gần, lúc ẩn lúc hiện trong làn sương buốt lạnh. Đôi mắt hồ ly mang độc vẻ lãnh đạm. Anh thật sự bất ngờ, con vật trước mắt theo anh cảm nhận thì không hề có một chút pháp thuật nào, mà những con cầm thú sẽ không thể khơi dậy linh trí nếu không có pháp thuật. Nhưng cái cục bông màu xám trước mắt anh lại hành động hệt như một cầm thú hóa tinh. Không! Chú hồ ly này không chỉ là đơn giản có linh trí. Vì ngay cả những bậc bô lão mà anh từng tiếp xúc, không một ai chạm đến được sự đạm bạc của đôi mắt xám màu ấy. Đôi mắt đó… ơ thờ đến rét lạnh.
Phụt!
Tên đồ tể nôn ra một ngụm máu. Chú của hắn đã bị hủy. Làm sao hủy? Đơn giản thôi, cô lại sử dụng món hàng tinh thần lực. Niệm chú chính là sử dụng tinh thần lực kết hợp với chú ngữ để tạo thành. Tuy hiện giờ cô không thể niệm chú, nhưng phá hủy chú pháp mà hắn đặt ra thì lại rất dễ dàng. Dù sao hắn cũng chỉ là một tên đồ tể, nếu lợi hại đã không làm nghề này.
Cô tiến đến đứng dưới chân của anh.
Cô: Đen mặt, con mẹ nó chênh lệch chiều cao như thế này, hệ thống vẫn là hố cô đi. For f*** sake grannie mặc kệ, tận cùng từ chối yêu với đương.
Cô gầm ghừ hai tiếng, cọ đầu vào chân Vũ Cát Uy như mèo nhỏ. Rồi quay mông, lắc đuôi dức khoát đi ra cửa.
Vũ Cát Uy nhướng mày buồn cười, con hồ ly này thật sự là làm gì? Anh nhìn về tên đồ tể, tên đó là gấp đến điên người. Cát Uy biết hắn cũng thấy được con hồ ly này đặc biệt. Lúc đầu hắn muốn niệm chú khống chế bắt nó về, sau đó bán theo giá sủng vật nhưng thất bại.
Nhưng, tên đồ tể không bỏ cuộc. Hắn nhanh chóng đeo giáp kim loại lên, rồi chạy đến bắt cục bông nhỏ đang lắc lư rời đi. Điều bất ngờ là... cục bông đó lại không hề phản kháng, đã bị hắn bắt giơ lơ lửng trên không.
Cô: nhíu mày, for f*** sake này tên khốn, cầm thú cũng con mẹ nó có tôn nghiêm biết không, ngươi giơ grannie ta lên không trung như đang xem túi xách là muốn gì.
Choang! Phụt!...
Cô nhẹ nhàng bậc ra móng vuốt dài hơn cả bàn chân, cắt xuyên giáp kim loại, xuyên tận gân cốt tên đồ tể. Hắn ta gào lên đau đớn, quăng cô đi mà khụy người ôm lấy cánh tay đang trào máu của mình. Tên đồ tể nhìn cô bằng ánh mắt không thể tin.
Cô nhẹ nhàng đáp đất, lãnh đạm liếc nhìn hắn vài giây. Lắc mông nhỏ, tiếp tục đi ra cửa.
Nhưng… Cô lại bị nhất bổng?
Một khuôn diễm lệ một cách thật hoàn mỹ phóng đại trước mắt cô. Vũ Cát Uy mang vẻ đẹp nhẹ nhàng như anh trai nhà bên. Nhưng một khi tiếp xúc gần, thì người khác sẽ cảm nhận rõ đôi mắt anh ánh lên sự tà ác. Anh có một đôi mắt gợi tình với đôi con ngươi màu của hoa Oải Hương. Mi thật dài như cánh quạt. Tóc Cát Uy màu nâu sẫm gợn sóng, dài ngang vai. Anh để kiểu tóc mái xéo, che đi một bên mắt đẹp của chính mình. Vũ Cát Uy nhìn cô, tìm tòi và nghiên cứu.
Cô mở to đôi mắt màu bạc ngước nhìn anh, trên mặt cô hiện lên rõ ràng: “Tên khốn, có chuyện gì?”
Vũ Cát Uy bậc cười. Liếc xuống tên đồ tể đang uất hận nhìn cô từ mặt đất:
- Ta mua con hồ ly này.
Hắn mấp máy môi, rồi cố đứng dậy nói giá với anh. Hắn biết thân phận của anh, một học viên cấp C của học viện Mặc Hàn đã là cao nhân khó chạm vào, huống chi là học viên cấp A như anh đang được coi là một trong những cường giả của học viện. Hắn cũng không phải không còn muốn tồn tại.
Phập!
Tĩnh lặng...
Cả hai yên lặng nhìn cô. Không gian bỗng rơi vào trầm mặc.
Hồ ly nhỏ… chính là ngậm vào bàn tay mà Cát Uy đang treo nó lơ lửng.
Cô liếc mắt nhìn anh: “Tên khốn, buông tôi xuống”.
Vũ Cát Uy nheo mắt nhìn cô. Cô trừng mắt lại anh. Anh bậc cười, đổi tướng ôm cô vào lòng.
Cô ngước nhìn anh: “Coi như anh biết điều”. Cát Uy yên lặng… mỉm cười vuốt ve cái đầu nhỏ.
Cô lập tức biến thành con mèo nhỏ nhu thuận, nằm trong lòng Cát Uy. Anh nhướng mày, con hồ ly này… cũng thật có ý tứ.
Đinh! Màn hình trong suốt lại hiện lên.
Nhiệm vụ công lược: Vũ Cát Uy – Hình thức liên hoàn
Mức hoàn thành(1): Trở thành sủng vật của Vũ Cát Uy
[hoàn thành]
Phần thưởng (1): 3 exp.
[đã chuyển giao]
Mức hoàn thành(2): Khiến Vũ Các Uy chấp nhận tình yêu của chính mình.
Phần thưởng: 4 exp.
- Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên! (^v^)
- Là một mức hoàn thành._ Cô lãnh đạm đáp lời.
Hệ thống:... Không phải! ký chủ à cô cho tôi vui mừng một chút không được sao!? Cô chính là đi cửa sau để trở thành người chơi chính thức đó! (T-T)