*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Khi nam chính phúc hắc, ngả ngớn bị bẻ cong ( 6) Edit: Khả Tịch Nguyệt Beta: Snivy ----------------------------- Ninh Cẩn gặp được Văn Nhược đang làm ở quán bar, chỉ bằng một ánh nhìn liền nhận ra nàng là người được để ý trong trường học, giở trò nói giỡn lại giống như uy hiếp nàng, hơn nữa còn đưa ra ba yêu cầu mờ ám đối với Văn Nhược.
Sau này, vì cùng nhau trải qua một số việc, Ninh Cẩn thích Văn Nhược, mặc dù là sau khi Văn Nhược cùng Phong Dương Ngạo đã có quan hệ, dùng một trong ba cái hứa hẹn kia để yêu cầu nàng cùng mình ở bên nhau. So với nam phụ hai là Kỳ Ngôn yên lặng bảo hộ, Ninh Cẩn càng như cuồng phong trong biển rộng cản trở con thuyền, chủ động xuất kích, càng không được yêu thích.
Đối với Ninh Cẩn, Kỳ Ngôn không thích để ý tới bất cứ cái gì, bởi vì cậu cũng không muốn đề cập đến Ninh Cẩn.
Sáng sớm ngày hôm sau, thời điểm Kỳ Ngôn còn trong ổ chăn, Ninh Cẩn liền im lặng trở về, mùi rượu đầy người không nói, còn dáng vẻ ngủ không đủ giấc nữa chứ. Nhưng mà cậu ta thật đúng là không nuốt lời, mang bánh bao ngọt cùng sữa đậu nành mới xay nổi danh của Trần Kí về cho Kỳ Ngôn. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh
Ngay lúc cậu ta vào cửa, Kỳ Ngôn liền tỉnh dậy, nhìn Ninh Cẩn mệt mỏi nằm trên giường của bản thân, không khỏi hỏi một tiếng: "Mệt thành như vậy còn thức đêm, hôm nay không có tiết sao?"
Thanh âm vào lúc sáng sớm có chút khàn khàn, sau khi nói xong, Kỳ Ngôn mau chóng xuống giường, đi rửa mặt, khi ra ngoài thì thấy Ninh Cẩn đang trừng mắt nhìn trần nhà, không có ý tứ đi ngủ.
"Cậu không ngủ được sao?"
Ninh Cẩn trầm mặc một hồi, ngơ ngác nói: "Tối hôm qua tôi thấy Văn Nhược ở quán bar."
Động tác mở túi đồ ăn ra ngừng một nhịp, trong lòng Kỳ Ngôn cả kinh: Cốt truyện đã bắt đầu rồi!
"Cậu nói xem, một cô gái tốt đẹp như vậy, tại sao lại đến nơi đó để làm việc?" Ninh Cẩn làm như khó hiểu, lại tựa như có chút tiếc nuối nói. Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh
Kỳ Ngôn tự nhiên cầm lấy bánh bao ngọt, ăn một ngụm, sau khi nuốt xong mới nhàn nhạt nhìn cậu ta, nói: "Vậy còn cậu, một học bá tốt đẹp như vậy, vì cái gì lại chạy tới cái nơi đó? "
"...... Đây không phải là tôi tự kiếm một chút tự do cho bản thân hay sao?" Ninh Cẩn bị nghẹn một chút, cậu ta lại bắt đầu dùng cái gọi là chủ nghĩa tự do để nói cho có lệ rồi bỏ qua vấn đề này.
"Không hiểu nổi cậu." Kỳ Ngôn ăn xong một cái bánh bao ngọt, cầm thêm một cái nữa: "Nhưng mà giấy bệnh làm giả kia không tồi, người kiểm tra nhìn thoáng qua sau đó phấn khởi nhìn tôi nói "Rốt cuộc thằng nhóc kia cũng bị báo ứng "......"
"Phốc ——!" Ninh Cẩn phun ra: "Người kiểm tra kia làm sao lại cứ trông chừng tôi a."
"Ai nói cậu cứ thích chơi với sói, lần này họ tưởng là thật, cho nên có chút vui vẻ." Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh
"...... Thật là không cùng thời đại." Ninh Cẩn hừ hừ nói, chuyển thân, mặt hướng vô tường, "Tôi ngủ đây, chừng nào đi thì khóa cửa từ bên ngoài a."
Kỳ Ngôn ừ một tiếng, tiếp tục ăn sáng.
Đối với loại người có khẩu vị thanh đạm như Kỳ Ngôn mà nói, bánh bao ngọt có chút dầu mỡ, nhưng để bản thân không bị đói bụng, Kỳ Ngôn vẫn ăn hết.
Thời gian công tác ở công ty Vinh Đằng có tiếng là nghiêm khắc, sáng đi chiều về, không sớm cũng không muộn, chỉ là ngẫu nhiên có vài bộ phận yêu cầu đẩy nhanh tốc độ công việc mới có thể xin tăng ca. Nhưng mà xin tăng ca còn cần lý do chính đáng, nếu không sẽ không thông qua!
Phòng ngủ cách Vinh Đằng có chút xa, ngồi trên xe buýt còn phải mất hai giờ, bình thường Kỳ Ngôn ra khỏi cửa lúc 6 rưỡi, để ngừa trên đường xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, còn có thể hoãn chút thời gian.
Tới bộ phận Kế hoạch, đa phần mọi người đều có mặt, có một tiền bối đi mua cà phê, còn giúp Kỳ Ngôn mang về một phần.
"Đây là đãi mọi người tối hôm qua tăng ca vất vả a! Chỉ có một ly cà phê! Mọi người đừng ghét bỏ!" bộ trưởng bộ phận Kế hoạch nâng ly tượng trưng, một đám người khí thế cũng nhanh chóng bưng ly cà phê nóng đáp lại, rất có tư thế uống xong liền làm luôn!
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh
Uống một ngụm cà phê, mọi người cấp tốc trở lại cương vị của mình tiếp tục làm việc. Bất quá bộ trưởng dừng lại một hồi, thời điểm tầm mắt giao nhau cùng Kỳ Ngôn, sau đó hướng cậu vẫy tay.
"Kỳ Ngôn, cậu lại đây một chút."
(*) Bánh bao ngọt nhiều dầu: ---- end chương 6----- P/s: Các ái phi, hậu cung nhà chúng ta đã tròn
1k5 lượt Follow. Xin chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các ái phi trong thời gian qua. Trẫm yêu tất cả các khanh.
Vote và cmt để được "thị tẩm" nào. Yêu yêu <3