Trong lúc Kỳ Ngôn đang hoảng hốt hết sức, một thanh âm đột nhiên vang lên bên tai. Kỳ Ngôn ngẩng đầu nhìn lại, một nam nhân thân cao gần một mét chín lúc này đang dùng con ngươi phiếm thủy mà nhìn cậu, bên miệng là ý cười nhàn nhạt.
Nam nhân này có dáng người to lớn, khuôn mặt như được điêu khắc hoàn mỹ, giữa mày là anh khí tràn đầy, chẳng qua âm thanh của hắn thì ôn nhuận còn khí chất thì nhu hóa, hình thành một cỗ soái khí ôn nhu bao quanh hắn.
"A........." Kỳ Ngôn cúi đầu, chấn kinh mà lắp bắp nói: "A, tỉnh."
"Đừng sợ." Nam nhân nhìn ra nỗ lực muốn che giấu sự sợ hãi của Kỳ Ngôn, trấn án mà xoa đỉnh đầu cậu, "Mọi người trong bộ lạc chúng ta đều rất ôn hòa, hòa thuận. Ta là Lộ Nhĩ."
"Ta, ta tên là Kỳ Ngôn."
Kỳ Ngôn hơi hơi lui một bước, né tránh bàn tay đang vuốt ve đầu mình của Lộ Nhĩ, khiến cho Lộ Nhĩ không khỏi kinh ngạc.
Thư thú này là do tối hôm qua trong lúc bọn họ đi săn thì Thi Ngang phát hiện được, ngay lúc đó Kỳ Ngôn nằm ở bờ sông, toàn thân trên dưới đều ướt đẫm, sắc mặt trắng bệch như nước trong suốt. Nếu như bọn họ không tiến lên xem xét, cả bọn đều tưởng rằng Kỳ Ngôn đã chết mất rồi.
Hùng thú của bộ lạc này đều không phải dạng thấy chết mà không cứu, đặc biệt là Thi Ngang, hắn nhanh chóng quyết định rồi bế Kỳ Ngôn quay lại bộ lạc, thỉnh vu y kiểm tra cho cậu, thế là biết được Kỳ Ngôn là một thư thú.
*Vu y = thầy tế: theo thế giới viễn cổ thì người này giống như thầy thuốc có thể chữa bệnh hoặc là sẽ đảm nhận những lễ tế ở bộ lạc.
Việc này đối với bọn họ mà nói xem như nhặt được một bảo bối, dù sao thì thư thú cũng khó tìm, huống chi.........
Nghĩ đến đây, Lộ Nhĩ liếm liếm khóe môi khô khốc, tầm mắt dừng ở ánh mắt trốn tránh của Kỳ Ngôn.
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh
Thư thú này thật sự rất mỹ lệ, so với ba thư thú khác ở trong bộ lạc còn xinh đẹp hơn. Đôi mắt đào lớn lưu chuyển mang theo sắc nước nhìn như nước suối; mũi cao thẳng cùng với đôi môi màu hồng nhạt, làn da trắng nõn dưới ánh mắt trời như tỏa ra ánh sáng.
Chỉ là Kỳ Ngôn trước đó đã chịu qua kinh hách, không chịu để cho Lộ Nhĩ đụng vào.
Nhìn dáng vẻ của Kỳ Ngôn, Lộ Nhĩ nghĩ chuyện này phải nói cho Thi Ngang nghe mới được.
Tuy nói đây là thế giới người thú, nhưng chuyện hùng thú cưỡng ép thư thú cũng không có, ở một mức độ nào đó, bọn họ vẫn là những người có học vấn, cũng không có dã man hay cưỡng ép chiếm đoạt..... À mà, chuyện này thì chỉ giới hạn với thư thú thôi.
Nguyên hình của Lộ Nhĩ là một con nai sừng xám, không phải cái con nai hoa thường thấy ở vườn bách thú, cũng không phải loài nai yếu đuối mặc cho loài khác xâu xé chúng, mà là loài cực có sức chiến đấu, có thể đánh nhau với sư tử tới mức không thể phân cao thấp.
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh
Lộ Nhĩ là nam chính thứ nhất.
Kỳ Ngôn thấy Lộ Nhĩ không nói chuyện nữa, sợ hãi ngẩng đầu liếc hắn một cái, rồi lại nhanh chóng cuối đầu.
Động tác nhỏ như vậy Lộ Nhĩ không thể nào không phát hiện, trong lòng cảm thấy buồn cười, nhưng cũng không vạch trần.
____________ tiểu thư thú này khẳng định là muốn hỏi gì đó mà.
[ Độ hảo cảm của Lộ Nhĩ đối với Kỳ Ngôn +10, độ hảo cảm trước mắt: 40 ]
Má nó, độ hảo cảm cơ bản sao cao vậy!!!
Kỳ Ngôn tay dùng sức nắm lấy một góc da thú, khẩn trường mấp máy môi, rốt cuộc quay đầu, nhìn về phía Lộ Nhĩ, "Cho hỏi..... Nơi đây là đâu? Ta như thế nào mà lại ở đây......"
"Ta đoán ngươi cũng không nhịn được nữa." Lộ Nhĩ cười, "Nơi này là bộ lạc Nam Sơn, thủ lĩnh của chúng ta là Thi Ngang. Ngày hôm qua chúng ta đi săn thì phát hiện ngươi....... Bất quá ta muốn hỏi ngươi một câu, tại sao ngươi lại té xỉu ở biên giới bộ lạc Nam Sơn?"
"Ta không biết......" Kỳ Ngôn rũ đầu, biểu tình uể oải bất lực, " Ta nhớ rõ là ta đang trên đường đi, sau đó bị đánh bất tỉnh, sau đó...... Sau đó liền ở chỗ này."
"A........."
Lộ Nhĩ nhìn bộ dáng của Kỳ Ngôn, trong lòng không khỏi nổi lên một trận đau lòng, ánh mắt nhìn về phía Kỳ Ngôn cũng mang chút nhu tình cùng thương tiếc.
Nhất định là có người muốn bắt thư thú này, kết quả trên đường thì gặp chuyện gì nguy hiểm, liền đem thư thú này ném đi.
[ Độ hảo cảm của Lộ Nhĩ đối với Kỳ Ngôn +10, độ hảo cảm trước mắt: 50 ]
.........
Ôi trời ơi, cậu chỉ thuận miệng nói một câu thôi! Cái tên nam nhân này rốt cuộc đã bổ não cái gì vậy?! Cứ như thế này, có phải hay không nữ chính còn chưa tới mình đã hoàn thành nhiệm vụ luôn rồi?!
*
Nai sừng xám là con này nhe
Nai sừng xám là một trong những loài lớn nhất thuộc họ Hươu nai trên thế giới và có thiên địch là chó sói xám.
~~~~
P/S: Trẫm đã quay lại rồi đây, giờ trẫm up bù cho những ngày trước đây ~