Lớp năm biểu diễn 《 Lạc Thần phú 》 là tiết mục thứ mười một, vị trí nửa vời còn rất xấu hổ.
"Không sao cả, bất luận xếp thứ mấy, chúng ta đều có thể làm người ta tròn mắt! Kỳ khai đắc thắng (*)!" Địa Trung Hải trước khi biểu diễn theo thường lệ hét lớn một tiếng ủng hộ sĩ khí.
(*) Thắng ngay từ trận đầu.
"Kỳ khai đắc thắng!"
"Kỳ khai đắc thắng!"
"Kỳ khai đắc thắng!"
......
Ánh mắt mọi người nhất trí nhìn về phía một thân ảnh trong góc, ánh mắt bốc cháy lên sự tin tưởng tất thắng.
***
Kịch trường cãi cọ ồn ào, bạn học lớp năm tìm được vị trí phân chỗ, trực tiếp ngồi xuống chia đồ ăn vặt và hạt dưa xem diễn.
Bích Linh kéo váy áo, tự nhiên mà ngồi xuống chỗ mình.
Cả lớp bỗng nhiên đồng loạt đều nhìn về phía cô.
Bích Linh: "......" Bổn bảo bảo làm sao?
Nhóm người này thật kỳ quái.
"Không được! Kha Kha bạn sẽ bị những lớp khác nhìn thấy."
"Không thể để các lớp bảy biết đòn sát thủ của chúng ta."
"Lớp một cũng không thể cho bọn họ biết!"
Kết quả cuối cùng chính là phủ lên người Bích Linh quần áo.
Bích Linh khóe miệng run rẩy, những người này thật ấu trĩ.
Bổn bảo bảo mặt còn lộ ra đây! Hơn nữa các người càng che lấp như vậy càng hấp dẫn ánh mắt người khác!
Một đám thiểu năng trí tuệ!
......
Hội diễn văn nghệ liền chính thức bắt đầu, tiết mục thứ nhất lên sân khấu chính là lớp sáu, như tên lớp, xác thật thực sáu (*), biểu diễn chính là 《 phượng cầu hoàng 》.
(*) số 6: tuyệt vời, hay,...
《 Phượng cầu hoàng 》của bọn họ thực độc đáo.
Bởi vì trường học cấm yêu đương, mà bọn họ lại chọn một tiết mục có cảnh yêu đương ôm ấp nhau, cho nên vai chính Tư Mã Tương Như cùng Trác Văn Quân đều do nam sinh biểu diễn.
Khụ, diễn Trác Văn Quân là nam giả trang nữ.
Chưa tính đến việc, nam sinh giả trang nữ cũng cực kì xấu, xấu đến mức có thể làm người liếc mắt một cái liền nhìn ra hắn là nam.
Bạn có thể tưởng tượng đằng sau phông màn có tiếng đọc thơ vang vọng, phía trước hai nam sinh gắt gao ôm lấy đối phương không muốn xa rời thì bộ dáng ra sao?
Quả thực cay đôi mắt!
Bích Linh không nỡ nhìn thẳng mà nhắm mắt lại.
Cô nếu là giám khảo, nhất định sẽ cho điểm 0.
Nhưng mà phía dưới tiếng hô lại rất to, có người vỗ tay, Bích Linh suy đoán đại khái là một ít hủ nữ.
Thật là, xấu như vậy......
【 Ký chủ, cô còn có chút tố chất hay không, sao lại mắng người khác xấu. 】
Ta chẳng những mắng hắn, ta còn mắng mi xấu!
【 Cô...... thật ―― ký chủ ác ý trọng thương hệ thống, giá trị nhân phẩm -1000】
Bích Linh sâu kín thở dài: "Mi vẫn nên dùng một lần trừ cho xong đi, đến điểm chết luôn đi, chết rồi ta cũng thấy nhẹ nhàng."
【......】 Ký chủ sao lại có ý tưởng đáng sợ như vậy.
Nhiệm vụ chi nhánh còn chưa có phát sao?
【 Chưa. 】 Muốn chết mà, đề tài chuyển nhanh như vậy, ký chủ thật là có bệnh.
Bích Linh cúi đầu, tóc dài rũ xuống che đậy thần sắc của cô.
Kế tiếp tiết mục các lớp khác xem qua toàn bộ thực rác rưởi, ví dụ như tiết mục múa kiếm, múa đến một nửa thì kiếm bị đứt gãy......