Người ở sở cảnh sát lập tức náo loạn hết cả lên, mấy chục xe cảnh sát được huy động đi bắt người.
Bích Linh thu kiếm lại rồi một giây sau rời khỏi đó.
【 Ký chủ đang làm gì vậy? 】 Đang yên đang lành rút kiếm ra làm gì, làm hệ thống còn sợ Bích Linh sẽ đi chém người cơ.
Tâm trạng không tốt, trả thù, tố cáo.
【... 】 Haizz, ký chủ muốn báo thù thì cứ nói thẳng ra, hệ thống hiểu mà, chẳng qua là muốn chém người nhưng sực nhớ ra chém người sẽ bị trừ điểm nhân phẩm, hệ thống hiểu mà.
Bích Linh trở về nơi có tên biến thái ở.
Liên Vô Trần đang có vẻ như rất hào hứng mà lướt màn hình điện thoại, giờ thấy cô bước vào thì liền lắc lắc chiếc di động trên tay: "Em làm trò gì đấy?"
Nội dung trên màn hình điện thoại nghiễm nhiên là tin tức vụ việc cảnh sát trong vòng ba mươi phút đồng hồ đã đột kích " Mạng lưới ".
Bích Linh chỉ " hừ " một tiếng coi như đã đáp lại.
Liên Vô Trần nhíu mày, đứng dậy bước về phía cô.
Bích Linh lạnh lùng rút kiếm ra, mũi kiếm chĩa thẳng về phía Liên Vô Thần: "Tốt nhất anh đừng tiến lại gần nữa."
Liên Vô Trần nhìn cô, dường như có gì đó đang cuộn trào trong ánh mắt đen láy kia.
" Tinh "
Huyền Kiếm bay ra làm mũi kiếm của Bích Linh nghiêng sang một bên, Thanh Kiếm vừa thoát ra lập tức đánh nhau với Huyền Kiếm.
Mặt Bích Linh ngây ra.
Không đúng, ngươi đánh nhau với nó thì ta lấy gì mà hạ tên biến thái này?
Mau về đây!
Thanh Kiếm uâng uâng vài tiếng, rõ ràng là muốn kháng chỉ không phục.
Không dễ dàng gì mà tìm được đối thủ, đợi đánh xong trận này rồi tính tiếp.
Bích Linh chống nạnh: "Về đây cho ta!"
Thanh Kiếm:" Uâng Uâng " không về!
Bích Linh: "..." Lại muốn phát điên ngay tại đây là thế nào chứ.
"Ê!"
Bích Linh bị tóm lấy eo rồi ném lên sofa, Liên Vô Trần áp đến, trong đôi mắt đen nháy phản chiếu nét mặt tức giận đùng đùng của Bích Linh.
"Kiếm không nghe lệnh rồi..."
"Anh, chết tiệt, buông tôi ra!"
Bích Linh vừa khẽ động tay thì đôi tay đã bị hắn ghì chặt lên phía trên đầu.
"Buông Tôi lại muốn xem xem lát nữa em còn cứng miệng như vậy nữa không đấy?"
Liên Vô Trần đưa tay với lấy chai vodka để ngay trên bàn trà mà uống luôn một hơi.
Bích Linh nhìn động tác của hắn, bất giác bật cười: "Anh tưởng chỉ thế này mà khống chế được tôi sao?"
Liên Vô Trần giữ chặt cằm cô, đẩy lùi lưỡi cô lại và mớm không thừa một giọt rượu nào qua cho Bích Linh.