Mấy Đêm Cũng Là Đêm Đầu

Chương 6



Bàn tay Uông Hạo lớn mật xoa vú của cô,che phủ đỉnh vú no đủ của Hà Vu Yến, thân thể cô gầy yếu nhỏ bé,thật sự trở thành người phụ nữ anh,chỉ sợ rất khó chịu đựng được sự đòi hỏi trên giường của anh.

Uông Hạo vùi đầu ở trên cổ cô, ngửi mùi hương phát ra từ trên người cô,mùi thơm nhàn nhạt thơm ngát làm anh nhớ mấy ngày nay.

Môi anh dừng ở trên cổ xinh đẹp của cô, nghĩ đến một cái tát cho vài ngày chờ đợi,cố ý mang theo ý tứ hàm xúc trừng phạt,mút thật mạnh cần cổ trắng nõn kia.

Người phụ nữ nước da trắng tuyết anh đã gặp qua,nhưng Hà Vu Yến non mịn giống như là có thể nhéo ra nước,làm hai tay anh nhịn không được ở trên người cô di chuyển qua lại.

"Anh không nên đụng tôi." Hà Vu Yến bị anh thình lình xâm phạm sợ hãi, cuối cùng yếu ớt giãy dụa, hai tay để ở trên bả vai rộng của Uông Hạo có chút đẩy ra, liều mình muốn từ dưới thân anh né tránh, nhưng cô ngọ ngậy liên tục cũng đều không có dịch được nữa phân,Uông Hạo lại bị cô bất ngờ phản kháng trêu chọc, nảy sinh ác độc ở trên xương quai xanh cắn một cái thật mạnh.

Uông Hạo nghe thấy cô khóc,dùng khuỷu tay chống nửa người trên, cúi người nhìn cô, trong mắt có dục vọng nóng bỏng thiêu đốt rừng rực.

"Hà Vu Yến, đêm nay tôi muốn em làm người phụ nữ của tôi." Anh tựa đầu ở trên cổ cô, ngậm chặt vành tay bạch ngọc cô khẽ cắn.

"Tôi không muốn,anh không nên đụng vào tôi." Hà Vu Yến tiếp tục đẩy anh, cô không muốn làm người phụ nữ anh,vì anh không thích cô không phải sao? Không thích vì sao muốn khi dễ cô chứ?

"Em không muốn cũng phải muốn."

"Tôi không muốn."

"Em muốn dùng thủ đoạn lạt mềm buột chặt với tôi à? Cố ý khêu khích lòng ham muốn tôi,hửm?"Uông Hạo rất rõ,phụ nữ mơ ước anh. Kể từ khi anh bắt đầu hẹn hò với phụ nữ,anh đã hiểu rõ trong đầu họ nghĩ gì,để có được người phụ nữ của mình, một khóc hai nháo ba thắt cổ hành vi đó anh thấy nhiều rồi, đáng tiếc nhiều năm như vậy,vẫn chưa có người phụ nữ nào khiến anh không thể buông tha được hoặc là không thể mất đi.

Đêm nay anh không muốn suy nghĩ nữa,thầm nghĩ muốn giữ lấy, hung hăng giữ lấy cô gái dưới thân này.

"Đêm nay tôi sẽ không để cho em rời đi."Uông Hạo vừa nói vừa cúi đầu, hầu như luôn luôn cùng môi cô gần sát nhau,sau khi anh cường thế nói xong, khát vọng hôn đôi môi cô sớm bị bản thân hôn sưng, mang theo trừng phạt cắn cắn,đầu lưỡi mạnh mẽ ở trong miệng cô dây dưa, anh biết nụ hôn mình không ôn nhu sẽ làm cô đau, nhưng anh không khống chế được lực đạo bản thân.

Một cái dùng sức đem áo sơmi cùng váy trên người cô xé đi,nhìn thân hình tuyết trắng trên giường, anh chỉ cảm thấy dục vọng tiềm ẩn trong người kêu gào càng điên cuồng.

Môi anh hôn từ một đường hôn xuống, bàn tay to trên eo cô vuốt ve qua lại,thuần thục cởi bỏ móc áo ngực, môi cũng tùy tiện đi xuống, lúc môi anh đi đến vú của cô,tham lam hôn một bên đầu v* phấn hồng, theo eo nhỏ cô đi xuống, bàn tay to trượt đến đùi trắng nõn của cô, đầu gối dùng sức đem đùi cô đang khép dùng sức kéo ra.

Anh nghe thấy tiếng khóc Hà Vu Yến mang theo ủy khuất nghẹn ngào, biết bản thân rất thô lỗ, mà lúc này anh dừng lại không được, anh muốn cô đến điên cuồng, bụng dưới càng sưng khó chịu.

Tay anh cùng môi mút hôn qua lại cùng vuốt ve vú cô,giày vò xong một bên lại đổi một bên khác, bỗng chốc vú vốn trắng tuyết liền trở nên đỏ.

Một tay kia ở trên đùi da mềm nhỏ vuốt ve,cho dù cô lần nữa chà xát hai chân di chuyển không để anh chạm vào,nhưng anh làm sao có thể bỏ qua cho cô, bàn tay to trực tiếp hướng nơi riêng tư cô dời đến, cách quần lót trắng mỏng manh bá đạo vuốt ve tới lui.

Bởi vì hai chân bị bắt mở ra dung nạp người anh, khi anh không nhìn lấy một cái ưỡn động thắt lưng,cô cảm giác được dục vọng cứng rắn thuộc về người đàn ông,chính đụng vào bụng bằng phẳng mình, Hà Vu Yến cuối cùng không còn chỉ là nghẹn ngào thôi, mà là khóc lên.

Nhìn thân hình cô trắng tuyết ở trước mắt mình run run,vú no đủ bị bản thân đè ép thành các loại hình dạng, đầu v* đứng thẳng run lên, anh nhịn không được xấu ý ở hai bên đầu v* qua lại cắn vài cái, thẳng đến chúng nó vì anh phấn chấn lên càng nở rộ đứng thẳng.

Chống nửa người trên, trong đôi mắt sâu thẩm giống như muốn ăn cô,nhìn chằm chằm Hà Vu Yến khóc vô cùng đáng thương.Tiếng khóc khe khẽ một tiếng một tiếng truyền vào lỗ tai anh, quyến rũ anh dục hỏa khó nhịn, anh dứt khoát lại hôn cánh môi cô,tất cả nỉ non của cô đều bị anh nuốt vào trong cổ họng, lúc bàn tay to từ phía trên quần lót trắng thăm dò vào trong nơi riêng tư của cô, Hà Vu Yến cơ thể run nhè nhẹ, lắc lắc eo nhỏ muốn tránh né anh.

Cô không rành tình dục cũng không biết,mỗi khi cô vặn eo một lần liền ma sát bụng dưới của anh một lần, cái kia sẽ chọc nghẹo tình dục anh càng phấn khởi hơn.

Nhìn cảnh xuân trước mắt, ngón tay thon dài mặc kệ cô muốn hay không, cường thế xoa nhẹ hoa hạch mẫn cảm nơi riêng tư cô,ở nơi đó khi thì dùng sức, khi thì ôn nhu vuốt ve.

Anh thấy Hà Vu Yến không tự giác vặn eo lại càng yêu kiều,nhiệt liệt trong cơ thể Uông Hạo vượt lên cao làm cho anh rốt cuộc nhịn không được, muốn hoàn toàn giữ lấy cô, thế là anh chống đỡ nửa người trên giạng chân ở trên eo cô, động thủ bỏ đi quần áo còn sót lại trên người mình.

Lúc này quần áo cuối cùng trên người anh cũng bị anh ném xuống giường,cơ thể anh rắn chắc trần trụi để lên thân thể mềm mại cô, lần đầu tiên cùng người đàn ông trần trụi gần sát như vậy, Hà Vu Yến toàn thân cứng ngắc, run rẩy dữ dội, thấy thế,Uông Hạo dù sao cũng là lão thủ tình trường,ở trên giường anh biết rõ nên thế nào khiến cho người phụ nữ vì bản thân động tình, vì bản thân điên cuồng, anh đem hai chân Hà Vu Yến tách ra, ngón tay nhanh chóng trượt vào hoa hạch nơi riêng tư cô, muốn cô trải nghiệm khoái cảm xa lạ anh mang đến.

"Không cần. . . . . ." Nơi riêng tư đột nhiên truyền đến nóng rực làm toàn thân cô như là có một ngọn lửa đốt cháy vậy, rõ ràng muốn anh dừng lại, nhưng cũng không muốn anh dừng lại,cô cảm giác có một sự thay đổi, vốn ôn nhu trêu chọc trở nên càng có tính xâm lược, muốn cô cảm thụ càng nhiều khoái cảm tình dục nam nữ.

Khi anh rất quen thuộc khiêu kích dục vọng Hà Vu Yến, theo khoái cảm gia tăng, nơi riêng tư cũng tràn ra xuân thủy động tình,trong cơ thể cảm thấy nóng chưa từng có,khiến Hà Vu Yến bất lực ở dưới thân Uông Hạo vặn vẹo, bởi vì đong đưa hai bên, tóc hỗn độn tán ở trên gối,cổ nhiệt liệt này chẳng những không có thối lui, ngược lại cháy càng dữ dội làm cô càng khó chịu.

Cô lúc này đã quên đi phản kháng, nhưng cũng không biết muốn cái gì, chính là bất lực cong thắt lưng lên,vú no đủ bị hôn đến chuyển hồng tuỳ ý rơi vào trong mắt Uông Hạo, như có như không dụ hoặc thị giác anh.

Khi Hà Vu Yến đến cao trào,nơi riêng tư chậm rãi tràn ra xuân thủy như mật, rồi sau đó toàn thân cứng ngắc xụi lơ ở dưới người Uông Hạo thở gấp.

Thấy cô bởi vì cao trào mà khóe mắt rưng rưng, toàn thân run run,Uông Hạo còn chưa buông tha cô, không để cho cô thời gian thở dốc, ngón tay thon dài thăm dò vào cánh hoa nơi riêng tư vài cái,Hà Vu Yến vặn eo muốn chạy trốn,nhưng Uông Hạo không có báo trước đem ngón trỏ thăm dò vào hoa huy*t còn thật mẫn cảm cô.

Đột nhiên vật lạ làm cô cảm thấy đau, Hà Vu Yến khóc lên hai tay đẩy ngực anh ra, lắc mông muốn tách khỏicảm giác đau đớn,nhưng thân hình Uông Hạo nặng trĩu ở trên người cô, không cho cô né tránh,ngón trỏ ở trong hoa huy*t qua lại làm cô co rút.

"Không muốn, đau quá. . . . . ." Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn cô vì đau mà vặn vẹo,Uông Hạo cũng không cho phép cô không muốn, càng kéo hai chân đang muốn khép lại cuả cô vòng qua eo mình, tiếp theo lại đem ngón tay thứ hai cấm vào hoa huy*t cô.

Khi ngón thứ hai này tiến vào, Hà Vu Yến càng đau, thấy cô khóc đáng thương,cái miệng nhỏ bị hôn sưng nhẹ giọng nói một câu.

Lại một câu cầu xin,Uông Hạo nhịn không được gầm nhẹ một tiếng, ngón tay co rúm lại nhanh hơn, thẳng đến Hà Vu Yến ở dưới người anh thét chói tai ra tiếng,toàn thân dừng không được lâm vào một đợt khoái cảm mới, anh mới đem ngón tay rút ra hoa huy*t cô.

Thấy hai tròng mắt cô không có tiêu cự nhìn anh, thân hình mềm mại vô lực bởi vì cao trào mà run rẩy,Uông Hạo không biết từ đâu lấy ra bao cao su, xé mở sau đó khoác lên bản thân đang kích động, kéo hai chân cô vòng qua vòng eo anh ra, nửa người dưới càng gần cô, cứng rắn phấn khởi không khỏi lướt qua Xuân Thủy sớm tràn ra nơi riêng tư.

Hà Vu Yến gấp đến độ đưa tay đẩy bụng anh không để anh lại gần sát, thế nhưng sau khi cao trào cô căn bản không còn khí lực,sức đẩy giống như là vuốt ve vậy, trơ mắt nhìn Uông Hạo đem hai chân cô keó mở rộng ra hai bên, thắt lưng to lớn hạ xuống dưới,dục vọng tráng kiện từng chút thẳng tiến vào trong hoa huy*t của cô, cũng bởi vì hoa huy*t lại một lần nữa đột nhiên bị kéo căng, hoa huy*t bị căng đến phát đau, khó khăn cất chứa vật tráng kiện phấn khởi kia của anh.

Hà Vu Yến đau bật khóc,Uông Hạo cũng không chịu dừng lại, cô đánh đấm vào lòng ngực dày rộng của Uông Hạo muốn xoay người né ra, nhưng là cô mới đánh vài cái,Uông Hạo một tay đem hai tay của cô vây tại đỉnh đầu.

Chịu không nổi cô không lưu loát vặn eo,Uông Hạo gầm nhẹ một tiếng,thắt lưng rút ra một chút sau lại lập tức đâm vào, một lần lại một lần đâm vào rút ra, tùy ý dục vọng bản năng Chúa Tể thân thể anh.

Anh quá mức mãnh liệt co rúm khiến Hà Vu Yến đau đến toàn thân cứng ngắc, lại bởi vìtrốn không thoát,chỉ có thể bị Uông Hạo vây ờ dưới người,khóc yêu cầu anh ngừng lại.

Cô là xử nữ,Uông Hạo biết, cũng biết bản thân không nên thô lỗ muốn cô như vậy, nhưng là tư vị cô rất tốt đẹp,hoa huy*t xíêt chặt trở ngại mang đến khoái cảm khiến anh không dừng lại co giật được, chỉ có thể một lần lại một lần đâm vào nhanh hơn, tùy ý phấn khởi của anh tiến vào càng sâu trong hoa huy*t, muốn được càng nhiều khoái cảm.

Thấy thân mình cô cứng ngắt không chịu phối hợp co rú của anh,tay Uông Hạo dò xét hướng hoa huy*t đang bị căng chật, vuốt ve hoa hạch mẫm cảm của cô.

Hà Vu Yến cảm thấy nơi riêng tư bản thân nóng như sắp thiêu cháy, đau đớn cùng khoái cảm đan xen,cùng với thắt lưng Uông Hạo mạnh mẽ một lần sâu nặng hơn một lần , cô không tự chủ đong đưa mông,phối hợp theo tiết tấú anh lúc lên lúc xuống, thẳng đến trận hoan ái đặt tới cao đỉnh. . . . . .

Không biết qua bao lâu, lâu đến Hà Vu Yến cảm thấy rốt cuộc thừa nhận không nổi khoái cảm hơn nữa,Uông Hạo rống lên một tiếng sau,thân thể nặng trĩu áp ở trên người cô thở gấp ồ ồ, rồi sau đó Uông Hạo chống đỡ nửa người trên, đem dục vọng rút ra hoa huy*t của cô, rất quen thuộc kéo bao cao su. Lúc này Hà Vu Yến căn bản không có khí lực xuống giường, cô xụi lơ ở trên giường, bởi vì cao trào mà toàn thân đầy mồ hôi ẩm ướt cùng phiếm hồng,ngay cả hai chân còn chưa khép lại cũng không có khí lực khép lại ,một màn khiêu khích như vậy, cho dù Hà Vu Yến vô tâm, vẫn là làm Uông Hạo mới phát tiết dục vọng lại sung huyết cứng rắn trở lại.

Anh đem bao cao su đã dùng ném trên mặt đất, rồi sau đó khoác cái bao cao su thứ hai xong, anh hai tay chống hai bên người Hà Vu Yến,theo Xuân Thủy vừa rồi, đem dục vọng bản thân lại một lần nữa đâm vào hoa huy*t,cảm thụ nơi đó bởi vì lúc nãy cao trào mang đến vận động co rút nhanh.

"Không muốn. . . . . ." Hà Vu Yến cho rằng kết thúc, ai biết Uông Hạo lại một lần nữa tiến vào cô, hơn nữa cơ thể anh quá nặng khi cô muốn giãy dụa nặng nề mà bị đè lại,làm cô kém chút thở không nổi.

"Tôi không muốn, thật sự không muốn!" Hà Vu Yến khóc, hai tay càng dùng sức đẩy ngực anh vì mồi hôi mà ẩm ướt.

Bình thường lên giường,phụ nữ luôn chủ động dâng anh, lòng tham muốn lại một lần nữa thỏa mãn, mà lúc này nhìn Hà Vu Yến mới biết mùi đời,ủy khuất như vậy, khóc đáng thương như thế,Uông Hạo hai mươi mấy năm nay đây là lần đầu tiên động lòng thương hoa tiếc ngọc.

Có lẽ là vừa nảy đã phát tiết quá nhiều,nên bây giờ không phải giống vừa rồi vội vàng muốn cô, anh cúi đầu ở trên môi cô hôn một cái,thứ dục hỏa rục rịch ở trong hoa huy*t cô nhảy lên, anh ôn nhu dỗ dành nói: "Cho anh một lần nữa thôi."

Cảm giác phấn khởi của anh đang trướng lớn hơn nữa, Hà Vu Yến gấp đến độ lắc đầu, chính là cô càng vặn vẹo,phấn khởi của Uông Hạo cũng vì vậy trở nên càng cứng rắn tráng kiện, bị cô làm cho dục hỏa rất cao trướng,làm sao đồng ý buông tha cô đây.

"Anh Uông, tôi không muốn. . . . . ." Cô cầu xin anh.

Đáng tiếc Uông Hạo đối tư vị cô muốn ngừng mà không được, liền tính cô nói không muốn, anh lại không định lúc này ngừng, lại nghe đến một tiếng anh Uông này, anh mang theo bất mãn hơn nữa, thật mạnh thẳng tiến vào hoa huy*t cô,làm cô đau đến cắn môi dưới,làm sao còn nói được một chữ nào.

"Từ giờ trở đi, không cho kêu tôi bằng anh Uông." Đã là người phụ nữ anh, vậy thì nên học thật tốt cách kêu tên của anh.

Một đêm này, tham sắc dục tràn đầy làm Uông Hạo hung hăng muốn cả buổi tối, thẳng đến nửa đêm bầu trời tờ mờ sáng mới kết thúc trận hoan ái này, mà cả đêm bị anh ép buộc toàn thân vô lực,Hà Vu Yến choáng váng,khi anh kết thúc một lần cuối cùng, thể lực cạn kiệt ru rú ở trong lòng anh ngủ say.

Nhìn khuôn mặt cô ngủ say,Uông Hạo một mặt thỏa mãn đem thân hình gầy yếu của cô ôm chặt hơn,tiếp theo cũng mệt mỏi mệt nhắm mắt lại, mà trước khi ngủ,trong lòng Uông Hạo biết, anh cùng Hà Vu Yến trải qua một đêm này sẽ không phải kết thúc, mà là vừa bắt đầu.

Hà Vu Yến bị tiếng thét chói tai đánh thức, rồi sau đó cô nghe được tiếng người đàn ông chửi rủa, thanh âm thật quen tai, hình như là giọng nói Uông Hạo.

Uông Hạo? Nghĩ tới người này,hình ảnh đủ loại của đêm qua lập tức hiện lên ở trong đầu cô, này không là mộng, mộng sẽ không chân thật như vậy, Hà Vu Yến hoảng sợ mở to mắt, nhưng là cô còn chưa kịp xoay người, ngay cả ngón tay đều còn chưa có động, liền nghe thấy Uông Hạo phun ra một câu tiếng chửi rủa khác.

Rồi sau đó một trọng lực lôi cô đi qua, bởi vì lực đạo quá lớn, mặt cô trực tiếp đánh lên một vật cứng giống như một bức tường, nhiệt độ cơ thể ấm áp nói cho cô,đó là ngực người đàn ông, mà người đàn ông kia không phải ai khác,chính là Uông Hạo.

Cô bị anh ôm vào trong ngực,sau đó toàn thân cao thấp đều bị anh dùng drap giường bao phủ, khi cô còn chưa rõ chuyện gì xảy ra, liền nghe thấy một âm thanh nữ quen thuộc khác truyền đến.

"Anh hai,anh. . . . . ." Người nói chuyện là Uông Nhu Nhu, bởi vì quá mức khiếp sợ,cô nhất thời không thể biểu đạt hoàn chỉnh ý tứ của mình, bắt đầu rung rẩy chỉ chỉ hướng hai người trên giường, tuy rằng thấy không rõ cô gái đó là ai, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn là lúc trắng lúc xanh.

"Chết tiệt, Nhu Nhu em tới nơi này làm cái gì?"

Uông Hạo xác định Hà Vu Yến trong lòng không có lộ ra một chút da thịt không nên lộ xong, có thế này mới lấy khuỷu tay chống đỡ nửa người trên, lộ ra bộ ngực tráng kiện, khuôn mặt tuấn tú rất là bất mãn ngẩng đầu nhìn cửa phòng nghỉ, đồng thời chăm chú nhìn đồng hồ trên tường, thế nhưng đã giữa trưa rồi.

Này vừa thấy mới phát hiện, không chỉ em gái anh, thậm chí ngay cả Biên Nhân còn có Ngũ Hãn cũng ở đây, rống lớn: "Các người không có việc gì mang con bé tới nơi này làm gì?"

Biên Nhân là người cuối cùng vào,không hiểu vì sao bị rống, "A Hạo, cậu khẩn trương cái gì, sợ bản thân cùng phụ nữ lên giường bị bắt gặp được à? Thì ra là cậu sớm đã tìm bạn gường, này sao không sớm với mình, tối hôm qua cô gái đó rõ ràng bộ dạng chuẩn cùng nóng bỏng như thế, mình chỉ nhìn cũng đến độ tâm ngứa ngái rồi."

Vừa rồi tiến vào,Uông Hạo động tác quá nhanh, Biên Nhân chưa kịp thấy rõ diện mạo người phụ nữ trên giường.

Biên Nhân giọng nói chế nhạo, làm Hà Vu Yến bị trở thành bồi Uông Hạo tình một đêm toàn thân cứng đờ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng xanh, cắn môi, trong lòng run lên nắm chặt drap trên người.

"Uông Hạo, đây là có chuyện gì?"

Ngũ Hãn là ông chủ khách sạn, nam nữ hoan ái hắn xem nhiều, đối với bạn tốt có bạn giường hắn không hỏi qua, nhưng nhìn đồng phục nhân viên bị vứt hỗn độn trên mặt đất , Ngũ Hãn không thể không lên tiếng.

Hắn nhớ tối hôm qua hắn để một nhân viên phục vụ nữ tên là Hà Vu Yến chiếu cố Uông Hạo say rượu, bởi vì biết Uông Hạo đối với phụ nữ thích sạch sẽ, tự nhận là sẽ không gặp chuyện không may, mới dám để người phục vụ nữ lưu lại một mình, bất quá nhìn cảnh trước mắt trước mắt,hắn tựa hồ sai lầm rồi.

" Hãn, không phải là bạn giường thôi sao, mọi người ra ngoài chơi, nam nữ hoan ái giao dịch tiền tài, chẳng lẽ cậu còn sợ Uông Hạo xằng bậy?"

Biên Nhân coi như không thấy gì chắn trước Uông Nhu Nhu mở to hai mắt, hắn đem cánh tay cô vòng vào tay mình, trực tiếp đi ra cửa, loại hình ảnh này không nên để trẻ con coi, đối với một nữ sinh mới mười tám tuổi mà nói, quả thực là rất thúc dục,"Nhu Nhu, đi, chúng ta đi ra ngoài nào."

Thấy Uông Nhu Nhu cùng Biên Nhân ra khỏi phòng, Ngũ Hãn hướng giường lớn trong phòng đi đến, cúi đầu nhìn quần áo rối thành một nùi trên đất, khom người nhặt quần áo Uông Hạo lên ném đến trên giường, "A Hạo, mình cho cậu nửa giờ,sau đó mình muốn cậu giải thích." Nói xong Ngũ Hãn xoay người đi ra ngoài, vẫn còn không quên đóng cửa phòng.

Khi trong phòng chỉ còn lại có hai người trên giường,Uông Hạo lại mắng một tiếng, lập tức xoay người xuống giường,cầm quần áo đi vào phòng tắm.

Hà Vu Yến núp ở trong drap, cô cố lấy dũng khí thật lớn mới đưa tay xốc drap trên đầu ra, nhìn trong phòng không có một bóng người, nghe trong phòng tắm truyền đến tiếng nước, bất chấp toàn thân mỏi mệt đau đớn ngồi dậy, dùng drap vây quanh thân mình, cô xuống giường lấy quần áo bản thân tùy tiện mặc vào.

Lúc cô bắt đầu cài cúc áo sơmi cuối cùng, tìm giày mình xung quanh , cửa phòng tắm cạch một tiếng liền bị mở ra.

Cô kinh ngạc ngước mắt, ánh mắt vừa khéo cùng Uông Hạo đối diện, rồi sau đó cô khẩn trương dời ánh mắt, nhìn đến giày mình bị để ở bên cạnh sofa, cô chịu đựng nửa người dưới khó chịu, bước nhanh đi qua nhặt lên, xoay người hướng cửa phòng đi.

Cô nghĩ thầm chỉ cần rời đi nơi này, hết thảy đều sẽ qua đi, tối hôm qua là sai lầm,Uông Hạo không phải thích cô mới cùng cô lên giường, mà cô cũng sẽ không thể bởi vì lên giường liền nhất định muốn anh phụ trách, cho nên phương pháp tốt nhất đem chuyện tối ngày hôm qua quên đi, tốt nhất là quên sạch sẽ trơn bóng, từ đây cùng Uông Hạo không có liên quan.

"Hà Vu Yến!"Uông Hạo thấy cô xoay người rời đi, ra tiếng khiển trách.

Uông Hạo rống như thế, Hà Vu Yến dừng lại cước bộ, rụt rụt thân mình, đầu cúi thấp đến không thể thấp hơn, một câu nói cũng nói không được. Cô không biết nên nói cái gì, giống như sợ sẽ nói sai đều gì, vậy chi bằng cái gì cũng không nói, tựa như Biên Nhân vừa nói , bất quá chỉ là bạn giường, cô không cần anh đuổi, cô sẽ tự mình đi.

"Em muốn đi nơi nào?"

Uông Hạo tùy ý tắm rửa, thay lại bộ đồ tối hôm qua, trừ bỏ tóc còn ướt, cả người nhìn qua nhẹ nhàng khoan khoái không ít.

Anh đến gần Hà Vu Yến, đầu cô cúi thấp xuống, thấy anh đi đến trước mắt,cả người cô vội vàng lui một bước, kéo ra khoảng cách giữa hai người.

Uông Hạo mặc kệ ý tứ cô lui một bước là gì, cánh tay dài duỗi ra,tay nắm cằm cô nâng lên, muốn cô nhìn thẳng anh. Hà Vu Yến bị anh ép buộc một đêm, chẳng những cả người xem ra thật tiều tụy, cũng có chút chật vật, trên cổ hiện những dấu hôn mức độ không như nhau mà tối hôm qua anh lưu lại, anh biết thân hình phía dưới quần áo cô còn có nhiều dấu vết hoan ái xanh xanh tím tím.

"Đi tắm rửa trước một cái đi." Có chút đau lòng,Uông Hạo thở dài.

"Không cần, tôi muốn trở về." Hà Vu Yến vung tay anh ra, không cho anh sờ mặt bản thân, cẩn thận lui về sau,

Không dám nhìn mặt anh, đành phải nhìn chằm chằm giường còn hỗn độn nói: "Tôi. . . . . . Chuyện tối ngày hôm qua, tôi biết anh uống say,anh không cần để ở trong lòng, tôi sẽ quên nó đi, tôi cũng sẽ không đi ra ngoài nói lung tung đâu."

Uông Hạo trầm mặc nhìn cô,mỗi một chữ từ trong miệng cô nói ra,thì anh cũng theo đó mà giận tím mặt, chẳng những sắc mặt xanh mét khó coi, còn nhìn chằm chằm cô,khiến Hà Vu Yến bị nhìn chăm chú toàn thân run lên, sợ hãi lại lui về phía sau một bước.

Cô lui một bước,Uông Hạo liền tiến một bước, không để cô kéo khoảng cách hai người ra, "Tôi phải đi rồi." Thấy anh trầm mặc không nói, Hà Vu Yến xoay người còn muốn chạy, cô còn chưa có bước được một bước,tay truyền đến một trận đau, rồi sau đó cô bị Uông Hạo kéo lấy.

"Ai cho phép em đi?" Tình một đêm này cũng là anh định đoạt, cô dựa vào cái gì dám ở trước mặt anh ra vẻ không cần, nghĩ vậy,lửa giận trong ngực Uông Hạo không khỏi cháy càng dữ dội hơn.

"Này không là quy tắc trò chơi của những kẻ có tiền bọn anh ấy ư? Cùng phụ nữ lên giường, lấy tiền đuổi phụ nữ."

Cô càng nói mắt Uông Hạo liền nhíu lại, nhìn ra được nóng nảy bùng nổ bên cạnh, trầm giọng hỏi: "Em đang trách tôi lên giường với em sau đó không trả tiền? Bao nhiêu, tối hôm qua là đêm đầu của em không phải sao? Em nói xem tối hôm qua đêm đầu của em giá trị bao nhiêu tiền, hửm?"

Uông Hạo miệng nói lời đả thương người khiến Hà Vu Yến lấy tay che miệng, dùng ánh mắt giống như đang nhìn người xa lạ nhìn anh,biểu cảm khiếp sợ tràn ngập trên mặt cô.

Bởi vì ngủ không ngon mà khuôn mặt trắng nõn càng không có chút máu, cô không nghĩ tới Uông Hạo sẽ đem cô xem giá rẻ,thì ra trong mắt anh, cô cùng những phụ nữ đó giống nhau, bất quá chỉ là bồi ấm giường qua đêm cho anh thôi.

Một đêm không ngủ đủ, cô không có sức lực đẩy anh, cũng không muốn ồn ào khó coi, nhưng là cô lại càng không muốn bản thân chật vật, anh muốn tiêu tiền mua phụ nữ, mà cô bất quá lại xui xẻo bị anh để ý thôi, làm gì mà có tình yêu a, tất cả đều cô si tâm vọng tưởng, vì ý nghĩ vậy, Hà Vu Yến không tiếng động khẽ động khóe miệng nở nụ cười.

Khuôn mặt tươi cười so với khóc còn khó coi hơn làm lửa giận trong lòng Uông Hạo phút chốc bùng nổ, gầm nhẹ một tiếng, dùng sức đem Hà Vu Yến kéo đến trước người mình , Hà Vu Yến lại sợ tới mức hai tay che ở phía trước, như là sợ bị đánh, sợ tới mức khuôn mặt nhỏ nhắn toàn bộ trắng.

Hành động của cô càng chọc Uông Hạo tức giận, "Hà Vu Yến!"

Có thể là vừa rồi Uông Hạo đột nhiên bạo lực làm sợ cô, Hà Vu Yến mười tuổi đến Hà gia sau đó hở tí bị đánh chửi, đột nhiên thấy Uông Hạo nâng tay, một cỗ ảo giác khiến cô cho rằng anh muốn đánh cô, cả người co rút thành một cục, hai vai không ngừng run rẩy, lại sợ lại hoảng tay che ở trước mặt mình, "Không cần đánh tôi. . . . . ."

Một câu không cần đánh tôi của Hà Vu Yến làm Uông Hạo cứng đờ, tâm như là có cái gì đó treo lên, làm anh khó chịu, anh biết bản thân đã dọa cô, nhưng cô vì sao cho rằng anh sẽ đánh cô?Uông Hạo anh làm sao lại đánh phụ nữ chứ, càng không cần phải nói anh đánh ai cũng không có khả năng đánh cô.

"Vu Yến,anh sẽ không đánh em." Sợ lại làm cho cô sợ,Uông Hạo nhẹ giọng an ủi cô, bàn tay to cẩn thận ôn nhu vỗ lưng cô, giống như dỗ dành đứa trẻ, từng cái vỗ nhẹ, muốn tiêu trừ sợ hãi của cô, lại không nghĩ rằng Hà Vu Yến lại vào lúc này thấp giọng khóc lên.

Thấy cô khóc,Uông Hạo dưới tình thế cấp bách danh cánh tay ra, dùng sức ôm cô vào trong ngực, gắt gao ôm chặt cô , "Vu Yến, đừng khóc nào."

Nhưng Hà Vu Yến lại không ngăn được nước mắt, khóc rất đau lòng, như là muốn đem những ủy khuất mấy năm gần đây tất cả đều khóc ra.

"Vu Yến, đừng khóc nữa được không?" Anh cúi đầu hôn lên trên trán cô, ôn nhu an ủi cô.

Cho tới nay anh không thích phụ nữ khóc, nhưng hôm nay nhìn thấy cô khóc, đối với để cho cô khóc một mình, anh nảy sinh một xúc động muốn đánh vỡ đau đớn, anh không muốn nhìn Hà Vu Yến rơi nước mắt.

Trước kia anh thấy phụ nữ khóc liền bực dọc, nhưng hiện tại nhìn cô khóc, anh có một cảm giác đau lòng, muốn an ủi cô thật nhiều,để cô đừng khóc nữa,lại cảm giác vô lực không hề biết nên làm như thế nào.

Anh một bên dỗ dành, cô như trước một bên khóc, cuối cùng anh dứt khoát ôm cô,để cô khóc thoải mái.

Không biết bao lâu, Hà Vu Yến tiếng khóc mới chậm rãi ngừng, tựa vào trong lòng anh, mang theo âm thanh nghẹn ngào nói: "Em thừa nhận em thật thích anh, từ bốn năm trước liền luôn luôn thích anh, nhưng là em không có lòng tham,anh không thích em,em cũng rất cẩn thận đem cái thích này đặt ở đáy lòng, cho tới bây giờ em cũng không có nghĩ tới vì tiền mới lên giường cùng anh."

Tối hôm qua là anh bắt buộc cô, cô vốn muốn chiếu cố anh đang say rượu, lại không cẩn thận bị anh kéo lên giường làm tình.

"Đừng nói nữa."

"Em không cần tiền của anh,em cũng sẽ không quấn quít lấy anh muốn anh phụ trách, em về sau nhất định sẽ trốn anh thật xa." Đầu cô chôn ở trước ngực anh,Uông Hạo nhìn không ra biểu cảm của cô, lại biết bản thân sai lầm rồi.

"Ơ mà anh muốn phụ trách với em thì thế nào?"Uông Hạo thấy cô khóc đến tâm loạn, nắm cằm của cô, muốn cô ngẩng đầu nhìn anh, khi đôi mắt hai người giao nhau,cô khóc đến mắt đỏ rực, anh không khỏi đau lòng.

"Em đã là người phụ nữ của anh, còn muốn trốn đi nơi nào?"

"Em không phải, em mới không phải!"

"Không phải sao? Vậy muốn cùng anh trở lại giường lần nữa, cho em hiểu rõ em có phải người phụ nữa của anh không? !"

"Em vì sao phải làm người phụ nữ của anh chứ? Dựa vào cái gì muốn em làm người phụ nữ của anh thì em sẽ làm theo?Em đây thích anh, anh vì sao không thể cũng thích em?" Hà Vu Yến bởi vì anh uy hiếp, đôi mắt đỏ rừng rực lại rơi nước mắt.

Từng câu hỏi của cô đột nhiên khảm thật sâu trong đáy lòng Uông Hạo, anh không trả lời, bởi vì anh không biết, anh vì sao muốn cô làm người phụ nữ anh, đến nay chỉ có phụ nữ cầu xin anh, còn chưa có người phụ nữ anh muốn mà không được, càng không cần phải nói Hà Vu Yến đều cùng anh lên giường rồi.

Hà Vu Yến hỏi tới là Uông Hạo im lặng trầm mặc,khiến lòng cô lại lần nữa trầm xuống, tay cô quệt nước mắt, nhưng là mặc kệ cô lau quệt thế nào, nước mắt chính là không nghe lời bất chấp tuôn rơi, tay cô để ở trước ngực anh, thừa dịp anh nhất thời không chú ý, dùng sức đẩy muốn xoay người chạy đi.

Sức lực cô không đủ lớn,Uông Hạo vượt qua vài bước lớn liền đuổi kịp cô, đem thân hình cô gầy yếu chặn ngang ôm lấy, không nói hai lời ném lên giường,lực đạo không nhẹ,Hà Vu Yến rơi xuống kém chút tắt thở.

"Em ở trong này đợi cho anh,không cho phép đi đâu cả!"

Thấy Hà Vu Yến trên mặt còn rưng rưng nước mắt, lời an ủi anh còn chưa nói ra miệng, chỉ có thể ác thanh ác khí đe dọa cô.

Thấy Hà Vu Yến không để ý uy hiếp của anh, xoay người muốn từ bên kia xuống giường, chân cô còn chưa chậm đất,Uông Hạo đã tức giận.

Dứt khoát quẳng xuống một câu hung ác nói, "Hà Vu Yến,hiện tại em dám bước xuống cái giường này thử cái coi,anh khẳng định muốn em vài ngày không xuống giường được."

Hà Vu Yến vừa nghe vội vàng lùi chân về, cả người núp ở một góc mép giường, phòng bị trừng mắt Uông Hạo.

Bất mãn cô đối với mình đề phòng,Uông Hạo không để ý cô thét chói tai, dùng sức lôi cô đi lại, muốn cô nằm ngửa ở trên giường,tay vì cô đắp chăn, cúi đầu ở trên môi cô hung hăng hôn một cái, nghiêng người đè phía trên cô, hai tay cố ý văn vê một bên vú no đủ, biểu cảm vô cùng nghiêm túc uy hiếp cô .

"Lúc anh trở về,em tốt nhất ngoan ngoãn nằm ở trên giường chờ anh." Bỏ lại những lời này,Uông Hạo lập tức đứng dậy, tức giận vuốt vuốt áo sơmi, rồi sau đó xoay người đi ra ngoài, hơn nữa nặng nề mà đóng sầm cửa phòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.