Chờ mãi cuối cùng cũng đến ngày đc đi dã ngoại. Bọn nó vô cùng háo hức, cứ 4 bàn 1 nhóm nên bọn nó liền thành một hội luôn. Thức ăn thì có lớp lo rồi nhưng trong ba lô của tụi nó ôi thôi khỏi nói nào lương khô, bánh kẹo, nước ngọt, mỗi đứa một bịch đủ ăn cả tuần. Lều trại cũng chuẩn bị xong hết rồi.
Lên xe thì bọn nó đã thấy bọn hắn ngồi đó cả rồi nên ngồi xuống 2 ghế phía trước bọn hắn. Nên tình hình chỗ ngồi hiện giờ là phong vs khang, hằng vs ngọc, phương vs thơ, nam vs minh. Ai cũng rất là bình thường chỉ mỗi khang khó chịu vì ko đc ngồi cạnh vợ thôi.
Rốt cuộc thì cũng ko nhịn đc, khang đến trước mặt phương
" Cậu ngồi chỗ khác, nhường chỗ này lại cho mình đc ko"
" Có dụng ý gì, sao phải chuyển, chuyển đc gì, vớ vẩn" Phương khinh bỉ