May Mắn Gả Cho Người - Tiểu Bất Điểm Ái Cật Nhục

Chương 56: Bác Sĩ Phó Gặp Tai Nạn Xe Cộ



Cố Miên đem áo ngủ gợi cảm và một thùng dụng cụ gửi qua rạp phim trước. Rạp chiếu phim cô chọn có dịch vụ đặc biệt, mỗi vị khách đến được bố trí tại một phòng riêng. Trong phòng ngoài một màn hình lớn ngoại cỡ còn có một phòng tình thú. Khách hàng có thể vừa làʍ ȶìиɦ vừa xem phim.

Sau khi chuẩn bị tốt mọi thứ, Cố Miên bước vào một tiệm cà phê trước cửa rạp chiếu phim ngồi đợi Phó Dư. Trong lúc tình cờ lại nghe được một tin bát quái thú vị.

“Gần đây Phó gia xảy ra mấy chuyện ồn ào. Nghe nói Nhị phu nhân nhà họ ngoại tình với rất nhiều người đàn ông, hơn nữa trêи mạng còn có ảnh chụp làm bằng chứng.”

“Thiệt hay giả? Với bối cảnh của Phó gia, sao có thể để mấy chuyện xấu trong nhà truyền ra ngoài. Khẳng định không phải bà ta. Tớ không tin hiện tại Phó gia nghèo như vậy, ngay cả tiền mua chuộc phóng viên cũng không có.”

“Lúc đầu tớ cũng không tin. Nhưng mà sau đó lại xuất hiện thêm mấy video quay lại cảnh bà ta ân ái với trai trẻ. Hơn nữa video còn quay cận cảnh gương mặt Nhị phu nhân, chắc chắn không thể nhầm được. Đúng là kì quái a, tớ cứ tưởng sau khi Phó gia phát hiện chuyện này sẽ cho người gỡ bài viết xuống, vậy mà không ngờ bài viết chẳng những không bị gỡ xuống mà cácc trang web nổi tiếng trêи mạng cũng bắt đầu đưa tin. Tớ thấy sau chuyện này, thể diện Nhị phu nhân Phó gia xem như mất hết.”

Cố Miên nghe bọn họ nói mà mơ màng. Không cần đoán cô cũng biết là ai làm. Nhưng cô không có chút đồng tình với Nhị phu nhân, ngày đó nếu không phải Phó Dư xuất hiện kịp thời. Chỉ sợ người chết hiện tại là cô.

Thời gian càng lúc càng lâu.

Cô hẹn Phó Dư 3 giờ gặp nhau trước cửa rạp chiếu phim nhưng mà hiện tại đã 3 giờ rưỡi vẫn chưa thấy bóng dáng hắn đâu.

Cố Miên đợi ở tiệm cà phê hơn ba tiếng đồng hồ. Màn đêm buông xuống, đèn đường trước cửa tiệm cũng sáng lên. Từng hàng ánh sáng như nước chảy dọc theo hai bên đường. Bên ngoài xe cộ tấp nập, dòng người ngược xuôi nhưng trong đám người đó lại không có người cô muốn tìm.

“Tiểu thư, quán chúng tôi có phục vụ bữa tối. Cô có muốn thử một phần không?” Người phục vụ đặt thực đơn ăn tối trước mặt Cố Miên.

“Tôi đang đợi một người, chờ hắn đến rồi tôi sẽ gọi sau.”

Cố Miên cười cười đẩy thực đơn ra.

Thời gian từng chút từng chút trôi qua. Từ 6 giờ tối chờ đến 12 giờ khuya. Cố Miên một tay chống cằm, gật gà gật gù cơ hồ sắp ngủ.

Người phục vụ trở lại lần nữa cung kính nói: “Tiểu thư, tiệm chúng tôi tới giờ đóng cửa rồi.”

Cố Miên bị đánh thức, ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường, thì ra đã trễ vậy rồi.

“Tôi ra ngoài một chút.”

Cố Miên hoảng loạn đi ra khỏi phòng sau đó mở di động ra. Phó Dư cũng không nhắn tin tức gì cho cô.

Cô lập tức gọi một cuộc điện thoại cho hắn, điện thoại kết nối rất nhanh.

“Uy?” Là thanh âm của một người phụ nữ xa lạ.

Nghe thấy thanh âm này, trái tim Cố Miên lập tức nhấc lên. Vì sao di động của Phó Dư lại ở trong tay một người phụ nữ?

“Tôi là vợ Phó Dư, sao cô lại tiếp điện thoại của anh ấy. ”

Cố Miên cắn cắn môi, thanh âm nhỏ nhẹ run rẩy.

“Chỉ sợ bác sĩ Phó không thể tiếp điện thoại. Hắn gặp tai nạn xe cộ. Bây giờ đang làm phẫu thuật trong bệnh viện.”

“Cô nói cái gì?”

Tay nắm chặt di động của Cố Miên run lên. Cô biết Phó Dư sẽ không cho cô leo cây mà.

“Bác sĩ Phó gặp tai nạn xe cộ, hiện tại đang làm phẫu thuật. Đã hơn 9 tiếng đồng hồ. Tình huống không quá lạc quan. Lúc người được đưa đến bệnh viện thân thể đã bị cán nát, thật sự rất dọa người.”

“Tôi, tôi lập tức qua đó.”

Trái tim Cố Miên đau như bị xé rách, hai chân cơ hồ nhũn ra. Sau đó vọt tới bệnh viện. Chẳng lẽ đời này Phó Dư vẫn không thể thoát khỏi cái chết? Dù cho cô không bị bán đến Las Vegas, Phó Dư không cần xông vào biển lửa cứu cô thì trời cao vẫn muốn mang hắn đi sao?

====


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.