Mấy Người Có Thể Đổi Bạch Nguyệt Quang Được Không!?

Chương 18



Khoảnh khắc hai bên đối mặt nhau, một giọng nói khác xen vào.

"Ta cứ tưởng là ai, đây không phải Nam Cung công tử không có mắt sao?" Trong lòng Lan Vọng Sinh ôm kiếm, khóe miệng nhếch lên một tia châm chọc, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm Nam Cung Phá Thiên, tính cả nữ tử bên cạnh anh ta cũng đối xử bình đẳng.

Lan Vọng Sinh cười nhạo một tiếng: "Ở chung với nữ tặc, không sợ bị nàng ta tranh thủ thời gian cướp tài sản hả."

Nam Cung Phá Thiên xấu hổ một lúc, chắp tay nói: "Yến Nhi cũng có lý do của nàng ấy, nàng ấy đã hứa với ta sau này sẽ không tái phạm, mong rằng các hạ khoan hồng độ lượng, tha thứ cho nàng ấy."

Yến Nhi nhìn thấy lùi về phía sau nửa bước, theo thói quen tìm đường thoát thân, nghe những lời của Nam Cung Phá Thiên có chút cảm động, anh ta thực sự có ý định giúp đỡ mình.

Lan Vọng Sinh: "Khoan hồng độ lượng? Không được nha, con người của ta, trời sinh tính tình không tốt, bụng dạ hẹp hòi."

Nam Cung Phá Thiên chưa bao giờ thấy có người chủ động coi thường mình như vậy: "Ngươi, người tu chân sao có thể lòng dạ hẹp hòi như vậy, chuyện trước kia ngươi vẫn chưa có tổn thất gì, ngược lại là......" Ngược lại là anh ta mất 8000 linh thạch, Nam Cung Phá Thiên không thể hiểu: "Ngươi còn so đo cái gì?"

Lan Vọng Sinh: "8000 khi đó là ngươi xứng đáng, đã đánh cược thì phải chịu thua thôi."

Trong lòng Trúc Ẩn Trần thở dài: Mặc Lan à, ngươi có biết bây giờ chính mình trông giống nhân vật phản diện độc ác khiêu khích nhân vật chính, sau đó bị vả mặt phản diện ác độc không?

Tình cờ có người giữ Nam Cung Phá Thiên lại để y nghiên cứu nhắc nhở của hệ thống vừa rồi.

Thử thăm dò ở trong lòng mặc niệm: [ Hệ thống? ]

【 Có tôi, ký chủ. 】

[ Cuộc trò chuyện của chúng ta có tiêu hao năng lượng không? ] Năng lượng khan hiếm và quý giá cũng không thể bị lãng phí.

【 Sẽ không. 】

Trong lòng Trúc Ẩn Trần vui vẻ, thời gian trò chuyện miễn phí từ trên trời rơi xuống.

[ Thành tựa này có thể được kích hoạt nhiều lần không?  ]

【 Có thể, trên thế gian có người gọi nhân vật chính là Thiên Đạo chi tử, bản thân họ đều được kết nối với Thiên Đạo, hệ thống có thể mượn loại kết nối này để liên lạc với ký chủ.  】

【 Tương tự như việc nhân vật chính là tháp tín hiệu mà chúng ta đang sử dụng tín hiệu, sức mạnh của một tháp tín hiệu duy nhất là không đủ.  】

Trong khi Trúc Ẩn Trần đang nói chuyện với hệ thống, Lan Vọng Sinh và Nam Cung Phá Thiên vẫn tiếp tục nói chuyện, bầu không khí dần dần rơi vào cục diện bế tắc.

Với ý định trì hoãn tín hiệu, Trúc Ẩn Trần cũng không nói gì.

Ồn ào, ồn ào, ồn ào hơn nữa đi, Mặc Lan, tui tin vào năng lực chế giễu của cậu, cố lên!

Nhớ lại giọng điệu vừa rồi của Nam Cung Phá Thiên cùng sư muội nói chuyện, Trúc Ẩn Trần hỏi thêm một câu.

[ Hệ thống, Nam Cung Phá Thiên trong sách có bao nhiêu nữ chính?  ]

【 Quan trọng nhất chỉ có một người, tính cả mười người ở chung một chỗ, cộng thêm mười sáu người có nhiều suất diễn, số lượng là hơn một trăm.  】

Độ ấm trong mắt Trúc Ẩn Trần lập tức đông cứng lại.

Kẻ xui xẻo lập hậu cung dám đánh chủ ý lên người sư muội của y.

[ Hệ thống, nếu Nam Cung Phá Thiên bị thiến, có ảnh hưởng lớn đến cốt truyện không?  ]

【 Nhân vật chính trung tâm cũng khác nhau. Chỉ cần cốt truyện chính không thay đổi, vậy ký chủ có thể làm bất cứ điều gì mình muốn.  】

Trúc Ẩn Trần nghe ra một ít manh mối, thử nói: [ Nghe có vẻ cậu không có yêu cầu cao về việc cốt truyện có phù hợp với nguyên tác hay không.  ]

【 Do sự hợp nhất của các thế giới, rất nhiều cốt truyện đều đã xảy ra dị biến, hoàn toàn phù hợp nguyên tác là không có khả năng, Thiên Đạo đối với các yêu cầu của cốt truyện đủ tiêu chuẩn đã được giảm xuống mức tối thiểu 】

【 Ký chủ trở thành con rối của phản diện Túc Ly cũng là một trong những điểm mấu chốt của cốt truyện, ngay từ ban đầu đã không thể nghịch chuyển. 】

Hệ thống nói qua, trong nguyên tác y sau khi chết đã được luyện hoá thành một con rối, nhưng hiện tại y vẫn còn sống, từ góc độ này xem ra, cốt truyện có rất nhiều chỗ để thao tác.

[ Kết cục trong nguyên tác của Lan Vọng Sinh là gì?  ]

【 Bởi vì ghen ghét với nhân vật chính dẫn tới tẩu hỏa nhập ma, ở trong bí cảnh đất hoang phát động sát trận, muốn kéo tất cả mọi người bao gồm cả nhân vật chính đồng quy vô tận, bị nhân vật chính giết chết, đạt được danh tiếng của nhân vật chính.  】

Trúc Ẩn Trần: Cốt truyện thật là ác độc, càng đáng sợ chính là, nghĩ đến tính tình Lan Vọng Sinh, và vận may, hơn nữa kia thân vai ác lự kính, hơn nữa thân phận phản diện, y thực sự cảm thấy tương lai này không phải không có khả năng.

Chỉ nói đến chuyện trước đây suýt chút nữa bị trộm đồ còn bị vu oan, Lan Vọng Sinh không thể nuốt trôi được câu này, Nam Cung Phá Thiên không vừa mắt tìm đến anh gây phiền phức là điều đương nhiên.

Như chính anh đã nói, anh sinh ra là người bụng dạ hẹp hòi, thích ghi thù.

Mà Nam Cung Phá Thiên có vầng hào quang của nhân vật chính, tìm anh ta gây phiền chắc chắn sẽ bị vả mặt, càng là như thế Lan Vọng Sinh càng cùng anh ta không hợp, mâu thuẫn tích dần tích dần, chấp niệm nhập ma chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Khi sự việc này xảy ra trong nguyên tác, hẳn là không có y.

Theo trình tự thời gian, lúc này y đã chết trở thành con rối. Đương nhiên sẽ không đến tham dự đại hội tân tú, cũng sẽ không gặp Lan Vọng Sinh giúp anh tìm chỗ đứng.

Hiện tại mối quan hệ của bọn họ chỉ trở nên tồi tệ hơn, cuối cùng phát triển đến không chết không ngừng, trở thành bàn đạp cho nhân vật chính.

Trúc Ẩn Trần nhìn về phía bạn tốt, không khỏi cảm thấy thương hại cho kẻ xui xẻo này.

Mặc Lan, chờ anh nghĩ cách cứu vớt chú.

[ Đúng rồi hệ thống, tôi và Túc Ly ở trong quyển sách nào thế? Cũng đem luôn mấy loại sách khác giới thiệu đi.  ]

【 Ký chủ là một nhân vật trùng lặp hiếm hoi, từng xuất hiện với tư cách khách mời trong bốn quyển sách.  】

Trúc Ẩn Trần: Hả? Đó là gì? Một người như tôi lẽ ra phải chết từ lâu trong nguyên tác sao lại có nhiều suất diễn như vậy?

【 Nhân vật chính Tiêu Thế An (trước đây gọi là Tạ Thiếu Ngu), nam chính của 《 ngũ hành đăng tiên lộ 》, góc nhìn chính, thăng cấp, nghịch tập, báo thù.  】

【 Nhân vật phản diện Túc Ly là kẻ chủ mưu đứng đằng sau, cái chết của ký chủ là nguyên nhân chính gây ra xung đột giữa nhân vật chính và nhân vật phản diện.  】

Trúc Ẩn Trần:....

Tôi còn chưa Chết, cảm ơn.

【 Nhân vật chính Liễu Nam Yên (trước đây gọi là Hà Tiên Xu), nữ chính của 《 Tiên Xu khuynh thế: Tố váy làm tức giận mê tâm sủng 》, góc nhìn chính, vạn người mê, cường thủ hào đoạt, ngọt sủng. 】

Trúc Ẩn Trần:...... Cái tựa đề quái quỷ gì vậy?

【 Nhân vật chính Tô Vân Kỳ, nữ chính của 《 tình định tam sinh chi mây đỏ chướng 》, góc nhìn chính, ngược luyến tình thâm, trời xui đất khiến, tam sinh tam thế. 】

Trúc Ẩn Trần: Xem qua hai cái ta hiển nhiên còn cảm thấy cái này còn tính bình thường, nhưng cái tên này... có độc.

【 Nhân vật chính Nam Cung Phá Thiên, nam chính của 《 phá thiên đế vương lục 》, góc nhìn chính, sảng văn, hậu cung, một bước lên trời. 】

【 Nhân vật chính Tư......】

Âm thanh hệ thống biến mất trong không khí.

Trúc Ẩn Trần: [ hệ thống? ]

【 Tương tự...nữ...không ổn định】

Trúc Ẩn Trần dựa vào những từ ngữ rời rạc để đoán lời nói của hệ thống: Tín hiệu không tốt, bị ngắt kết nối?

Chờ một lúc vẫn không có phản hồi, y nhìn lại Lan Vọng Sinh vốn đang tức giận sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Chờ về sau lại tìm cơ hội gom đủ tín hiệu từ tháp tín hiệu.

Trúc Ẩn Trần: "Mặc Lan, đừng lãng phí thời gian vào những chuyện vặt vãnh."

Lan Vọng Sinh không chút mất mát trả lời, hạ cằm nhìn xuống Nam Cung Phá Thiên, khóe môi nở nụ cười châm chọc.

Nam Cung Phá Thiên còn muốn nói thêm, lại bị Trúc Ẩn Trần trực tiếp cắt ngang: "Sư muội, đánh cược."

Tư Nguyệt Nhã một tay đặt túi trữ vật trên bàn đá: "Ta muốn cược, nhà cái, sân của ta có không?"

Văn Nhân Thiên: "Kim Đan chân nhân đương nhiên là tất cả đều có."

"Những linh thạch này một nửa của sư huynh, một nửa ta cược chính mình, lọt vào thứ hạng mười."

"Được, ta đã viết cho ngài rồi, mấy người tiếp theo cũng muốn đặt cược sao?" Văn Nhân Thiên nhìn Nam Cung Phá Thiên, bằng ánh mắt của hắn đương nhiên nhìn được ra ai trả tiền là kim chủ.

Nam Cung Phá Thiên: "Đương nhiên."

Một hỏi một đáp, nhóm Trúc Ẩn Trần đã rời đi.

Nam Cung Phá Thiên quay đầu lại, chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng Tư Nguyệt Nhã đi xa dần.

Văn Nhân Thiên lặp lại câu mà mình đã nói trước đó: "Đạo hữu định cược loại nào?"

Nam Cung Phá Thiên: "Bọn họ cược nhiều hay ít?"

Văn Nhân Thiên: "Không tiết lộ thông tin về những người mua tin tức là đức tính cơ bản của việc buôn bán."

Nam Cung Phá Thiên: "Ra giá đi."

Văn Nhân Thiên: "Đây là vấn đề danh dự của thương nhân."

"3000 linh thạch."

"Thành giao."

Nhìn bàn tay đưa ra đòi tiền, Nam Cung Phá cảm thấy ảo não vì đã thực hiện một giao dịch lỗ vốn.

Thu hồi linh thạch trong tay, Văn Nhân Thiên cười tủm tỉm dựng thẳng một ngón tay: "Một vạn."

Nam Cung Phá Thiên điều chỉnh tay áo: "Ta cược đứng thứ hai......."

Thị nữ áo vàng từ phía sau kéo đai lưng của anh ta, nhỏ giọng nhắc nhở: "Công tử, lần này chúng ta ra cửa không mang đủ linh thạch."

Sao lại không mang đủ? Nam Cung Phá Thiên nhanh chóng nhớ lại chi tiêu mấy ngày qua.

"Vậy thì cược một vạn năm...... Một vạn một." Nói được một nửa nhớ ra mình vừa bỏ ra ba nghìn để mua tin tức, một nghìn nữa cũng là nhiều.

Văn Nhân Thiên nhướng mày: "Được rồi, ta viết cho ngài."

*

Tâm tình vui vẻ Trúc Ẩn Trần không được  bao lâu liền bị u ám bao phủ.

Ban ngày ban mặt, nhìn thấy đồ vật bẩn thỉu,

người ở trên lôi đài cách tám trăm mét hình như là Túc Ly.

Sau khi tìm cớ rời đi một mình, đi đến một con đường rừng vắng vẻ, đúng như dự đoán đã "tình cờ" gặp được Túc Ly.

Trúc Ẩn Trần tiếp tục đi về phía trước mà không dừng lại. Túc Ly bước vào một cách tự nhiên, sau đó cùng y sóng vai mà đi.

"Nhìn thấy ta thì rời đi." Giọng nói trầm thấp của Túc Ly vang lên từ khoảng cách cực gần: "Huyền Cầm, ngươi cứ như vậy đề phòng ta?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.