Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1160: Anh rất có khiếu trong các tiết mục tết 4



Hạ bảo bối lặng yên rít gào một tiếng, lại sờ sờ tóc của mình, "Con đem tóc của mình cạo sạch hết,haizzzz, từ một đứa trẻ đầu tóc đẹp đẽ biết thành đầu cạo trọc, ô ô ô."

Mặc dù nhìn vào gương, với đầu tóc cạo trọc trông bé rất lạnh lùng, còn là đứa trẻ đẹp trai nhất trên đảo,nhưng mỗi lần vuốt trơn đầu, bé liền vô cùng ưu thương.

Hạ Thần Hi bật cười, "Tại sao muốn cạo trọc?"

"Tiết kiệm thời gian." Hạ bảo bối nói, "Gội đầu thật là phiền phức, con thà rằng để năm phút đồng hồ đi ngủ."

"Thật đáng thương nga." Hạ Thần Hi cười nói, nhưng rất đau lòng, lại không muốn bảo bối biết sự lo lắng của mình, bé cũng sẽ lo lắng, nàng nói, "Mỗi ngày bị thao luyện con ngủ không ngon ư?"

"Con ngủ được rất tốt, đổi lại là mẹ mỗi ngày chỉ có thể ngủ 5 tiếng đồng hồ, mẹ nhất định dính sàn liền ngủ." Hạ bảo bối ưu thương nói, "Ăn cơm buổi trưa có nửa giờ thời gian nghỉ ngơi, con liền tranh thủ đi ngủ."

Hạ bảo bối là một đồ lười, đồng hồ sinh học của bé hoạt động vào ban đêm, bởi vì thời gian chênh lệch, bé làm việc lại là ban đêm, Hạ bảo bối còn đang trong giai đoạn phát triển, tiểu bằng hữu ban đêm thức đêm, ban ngày liền ngủ được đặc biệt trầm, bé so với người khác thời gian ngủ nhiều hơn.

Một ngày sẽ ngủ 10 tiếng đồng hồ, nếu không chính là bé có vẻ bệnh, đột nhiên chỉ có thể ngủ 5 tiếng đồng hồ, thân thể bé cần phải có một khoảng thời gian mới có thể quen được.

"Kỳ thực, mẹ cảm thấy con đi huấn luyện trên đảo rất tốt, tối thiểu làm việc và nghỉ ngơi đúng giờ, đúng hạn ăn cơm, nếu là khi còn ở trong nhà con làm việc đều không có giờ giấc, mẹ sợ sau này mình sẽ nuôi một đứa trẻ vừa thấp lùn vừa đầu trọc”.

"Mammy..." Hạ bảo bối thoáng cái đề cao đê-xi-ben.

Hạ Thần Hi cười to, "Được rồi, được rồi, mẹ không đùa con."

Hạ bảo bối nói, "con gần đây đã quen dần việc thay đổi thời gian, còn có, mammy, con biến thành đen."

"Biến thành đen hảo, trắng nõn nộn cùng bạch trảm kê như nhau, một chút cũng không tốt, không khí thế."

"Mammy, mẹ gạt người, huấn luyện viên võ thuật của chúng con chính là trắng trắng nộn nộn, nhân gia đặc biệt có khí thế, nói một không hai, anh ta nói chạy 3 km nếu như có người chỉ chạy 2. 9 km, người đó chắc chắn sẽ bị anh ta vứt xuống biển trong." Hạ bảo bối châm chọc.

Hạ Thần Hi nghĩ thầm, dự đoán trên đảo nhỏ toàn là ma quỷ huấn luyện.

"Được, học đi, trên người bọn họ khẳng định có thứ để con học tập đó."

"Con biết, không thể không nói, chỗ ngồi này trên đảo quá tuyệt vời." Hạ bảo bối nói, thanh âm nghe đặc biệt hài lòng, "Mẹ muốn biết công nghệ cao là cái gì, đến đảo nhỏ sẽ biết, bảo đảm để mẹ mở rộng tầm mắt."

"Mẹ có thể tham quan a?"

"... Không thể." Hạ bảo bối cuối cùng cũng nhớ tới, Hạ Thần Hi là không thể tới nơi đây, Hạ Thần Hi dở khóc dở cười, cũng không có biện pháp đau lòng, cô trái lại đã thấy ra, "Trên đảo có tiểu mỹ nữ sao?"

"Có!" Hạ bảo bối cười hắc hắc.

Hạ Thần Hi lau mồ hôi, hình như tiếng cười kia thật đúng là cùng cha bé Đường Bạch Dạ sắc thái thật giống nhau, thật không có đức hạnh a.

"Cùng huấn luyện một chỗ với con?"

"Đúng vậy, là cùng nhau huấn luyện, bọn họ cũng không thiên vị nữ hài tử tất cả đều huấn luyện như nhau." Hạ bảo bối nói, "Bất quá ở đây nữ hài tử cũng đặc biệt lợi hại, vượt qua suy nghĩ của con."

"Mẹ đoán, nam nữ tỉ lệ nhất định không cân bằng đi."

"Không sai biệt lắm." Hạ bảo bối nói.

Hạ Thần Hi thêm một câu, "Xem ra, con muốn chọn tức cha của con, cung cấp tuyển trạch còn có thể là rất nhiều, con nếu muốn yêu cầu, tổ chức sẽ giúp con bồi dưỡng ra được."

Hạ bảo bối nhớ tới chính mình nói đùa, cũng cười to lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.