Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1381: Anh một chút cũng không yêu tôi 3



Editor: duong lieu

Nolan lời nói thấm thía, “Tất cả công nghệ cao đều cần cùng chung.”

“Các anh bộ quốc phòng khoa học kỹ thuật vì sao không cho Trung Quốc đồng bộ cùng chung?”

Nolan, “...”

Được rồi, anh nói không lại Lục Trăn.

“Thuận tiện nói một tiếng, lần này phần tử khủng bố phi thường lợi hại, thời gian anh truy tra cũng nên để tâm chút, đừng cho là bọn họ là phần tử khủng bố bình thường, nếu như bọn họ phản nhào tới, không tiếc đồng quy vu tận, hậu quả rất nghiêm trọng.” Lục Trăn lời đề lại trở về khủng bố tập kích lần này.

Nolan gật gật đầu, Lục Trăn than thở, “Ai, anh thực sự không tính toán đổi một nhóm người sao? Liền thực lực chống khủng bố bây giờ, cho dù có anh cùng Michael, nghĩ phải bắt được chúng tôi phần tử khủng bố công nghệ cao như vậy còn là rất khó khăn.”

Ngụ ý, các anh thực sự là quá yếu.

“Chống khủng bố bắt phần tử khủng bố, vậy mà cần phần tử khủng bố bị phát lệnh truy nã trên bảng toàn cầu giúp, truyền đi nhất định trở thành một cười to nói.”

Nolan nhàn nhạt phản kích “Lục Trăn, nếu như tôi nghĩ bắt anh, anh đã sớm ở trong lao.”

“Vậy thì có cái gì, tiểu sinh dù cho ở trong ngục cũng có thể trốn tới.”

“Anh trái lại nhắc nhở tôi, tiếp theo tôi đem anh giam ngục giam đơn độc.” Nolan không thể nhịn được nữa hỏi lại, “Chẳng lẽ anh đối với ngục giam toàn cảnh nội Mỹ cũng có nghiên cứu sao?”

“Cho là phải a.” Lục Trăn đương nhiên trả lời, “Anh xem Hạ Thần Hi người ta bị anh nhốt vào ha mã ngục giam cũng có thể chạy ra đến, chúng tôi nếu như bị nhốt không thể chạy ra đến, đây không phải là thành chê cười sao?”

Nolan, “...”

Anh tại sao muốn cùng Lục Trăn thảo luận loại vấn đề này a?

Quả thực là tự ngược.

Người này quả thực mục vô pháp kỷ, cũng không có cái ước thúc gì.

Lục Trăn nghiêng đầu châm chọc, “Anh còn là vội vàng giải quyết phê phần tử khủng bố này đi, tôi xem qua hai ba ngày, dự đoán lại muốn có án tử bạo tạc, dự đoán đến lúc đó người toàn New York đều phải đi tới trên đường cái đến □□□□.”

“ Hình tượng chính phủ cũng sẽ văn chương trôi chảy a.”

Nolan biết tính nghiêm trọng, cho nên, anh mới vội vã đem người toàn bộ đều bắt, anh lại không được ở cảnh nội New York, anh còn bắt không được mấy phần tử khủng bố.

Lục Trăn lời nói thấm thía hỏi, “Tiểu mỹ nhân, anh áp lực rất lớn đi?”

Nolan trầm mặc, xem như là ngầm thừa nhận, phía trên cho anh áp lực, đích xác phi thường lớn.

Lục Trăn đánh một vang chỉ, “Đã áp lực rất lớn, có hay không suy nghĩ đổi nghề, chúng tôi cấp điều kiện cho anh rất hậu đãi nga, thân.”

Nolan, “...”

Anh đột nhiên nắm lên xấp tài liệu kia, dùng sức đánh đầu Lục Trăn, là anh ta nói bậy, là anh ta hỗn đản, còn chưa có chơi không có.

Lục Trăn cười đến như hồ ly như nhau, ý vị thâm trường nhìn Nolan, cạy góc tường gì gì đó, anh ta có ý được, anh nhịn không được nhớ tới một câu nói của An Tiêu Dao, nửa thật nửa giả hỏi lục Nolan, “Ai, Tiêu Dao bảo tôi hỏi anh, nếu như tôi dùng mỹ nhân kế, anh có tới Vương bài hay không?”

“Không có khả năng!” Thiếu tá trả lời như vậy.

“Thật vô tình a, anh một chút cũng không yêu tôi.”

Nolan, “...”

Xin nhờ, Lục Trăn, xin anh không muốn dùng loại giọng điệu này nói chuyện được không?

Lục Trăn mặt mày đều là tiếu ý, trái lại không bao nhiêu chú ý, Nolan như không có việc gì hỏi, “Anh cùng Daniel ca ca của anh thế nào?”

“Không thế nào, liền thấy qua mặt một lần.” Lục Trăn nói, thế nào mỗi người đều quan tâm anh và Daniel, An Tiêu Dao quan tâm, Mục Vân Sinh cũng quan tâm, liền Nolan cũng quan tâm, lão tử thoạt nhìn liền thế nào không thể không có Daniel sao?

“Thật vô tình, anh không phải nhớ anh ta hai mươi năm sao? Thấy qua một mặt liền không muốn gặp, thực sự là vô tâm vô phế.” Nolan cười lạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.