Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1403: Tôi có tính là nữ thần của trạch nam không 5



Vừa mới xuống lầu Nolan nghe được câu này, thiếu chút nữa giẫm không một bậc thềm, nhưng vẫn là vô cùng bình tĩnh đi tới, Hạ Thanh cười đến quyến rũ lại khí phách, quả thực chính là một phiên bản nữ của Lục Trăn, Lục ca ca yên lặng suy nghĩ, cô tuyệt đối chắc chắn không phải mẫu mà Tiêu Dao thích.

Nếu là Tiêu Dao thích cô, sớm liền thích, sao lại đợi đến lúc này.

Rất hiển nhiên, mẫu này không phải Tiêu Dao thích.

Nhưng mà, anh có dự cảm, nếu là nói thật, Hạ Thanh sẽ cho anh một đạn, đem anh đánh bay.

Nolan thiếu tá nhàn nhạt nói, “Cô hỏi anh ta làm cái gì, cô muốn quyến rũ, cô liền thực tiễn đi.”

Lục Trăn, “...”

Tiểu mỹ nhân, anh đây làm gì cấp dưới hả?

Quá dung túng cấp dưới.

Hạ Thanh nghiêm túc nói, “Tôi đang suy nghĩ nên thế nào đi thực tiễn, có lẽ, Lục ca ca có thể cho tôi một chút đề nghị, hoặc là nói cho tôi biết, Tiêu Dao ca ca bình thường thích đi chỗ nào, tôi chuẩn bị tốt đi qua vô tình gặp được.”

“Tôi đã là nữ thần của trạch nam, bắt một trạch nam (nam nhân không biết chơi bời là gì) hẳn là chuyện nhỏ.”

Cố Thất Thất, “...”

Lục Trăn nhàn nhạt nói, “Tôi cảm thấy cô cần thiết lo lắng chính cô trước bị Tiêu Dao bắt, yêu Tiêu Dao quá dễ dàng, nhưng nếu cô là mục đích gì khác, tôi khuyên cô không cần đi tiếp cận Tiêu Dao.”

“Hạ Thanh, cô đừng đùa không dậy nổi.”

Lục Trăn khó có được một lời nói đàng hoàng chững chạc, dù sao, đây là em gái của Hạ Thần Hi, lại là dì nhỏ của Hạ bảo bối, anh cũng không muốn sau này phải lựa chọn giữa Hạ bảo bối cùng An Tiêu Dao, có vài người, cô không thể trêu vào, cô ngay từ đầu liền không nên đi trêu chọc.

Bằng không, nặng thì thịt nát xương tan, nhẹ người thất hồn lạc phách.

“Nói chuyện giật gân!” Hạ Thanh chẳng thèm ngó tới, “Anh lại có thể xác định tôi nhất định sẽ bị An Tiêu Dao làm say mê?”

“Tôi cái gì cũng không xác định, cho nên mới phải nhắc nhở cô, không cần đi chọc Tiêu Dao.” Lục Trăn mỉm cười nói, giọng điệu thập phần thành khẩn.

Nolan thiếu tá nói, “Không còn sớm, Lục Trăn anh đi về trước.”

Lục Trăn nhìn đồng hồ đeo tay, biểu tình thập phần khoa trương, lúc này mới mấy giờ a, tiểu mỹ nhân liền đuổi hắn đi rồi.

Hạ Thanh trêu tức nói, “Không quan hệ a, Lục ca ca có thể ngủ lại ở chỗ này, chúng tôi cũng không để ý, chỉ cần các anh buổi tối thời gian làm việc thanh âm nhỏ một chút không ầm ĩ đến chúng tôi ngủ là được.”

Nolan, “...”

Cố Thất Thất, “...”

Đột nhiên Lục Trăn có một loại suy nghĩ có thể nói là ảo giác.

Nolan trầm giọng nói, “Câm miệng!”

Anh dừng một chút, nhìn Lục Trăn nói, “Chúng tôi còn có chuyện muốn thảo luận, anh đi về trước.”

“Có chuyện gì tôi không thể nghe?”

“Nói đúng, anh thật đúng là không thể nghe, tôi thật cùng bọn họ lập kế hoạch tấn công các anh như thế nào.” Nolan thiếu tá chững chạc đàng hoàng nói, vô cùng nghiêm túc, Lục Trăn vô cùng phiền muộn oán giận, “Quả nhiên, nam nhân đến tay liền không đáng giá.”

Nolan, “...”

Cố Thất Thất, “...”

Hạ Thanh cười to, “Cút đi, Lục ca ca.”

Lục ca ca cũng là nhận biết được con người, hôn Nolan thiếu tá một cái, huýt sáo rời đi.

Anh vừa đi, Nolan liền nói, “Hạ Thanh, tôi nhắc nhở cô, không cho phép cô lại điều tra chuyện này, cô chưa từ bỏ ý định sao?”

“Tôi không có truy xét chuyện này.” Hạ Thanh cười, “Tôi còn không có tự ngược đãi bản thân như thế, vẫn muốn giữ chặt chuyện này không tha.”

“Vậy cô hỏi An Tiêu Dao làm cái gì?”

“Đó là tôi cùng anh ta có ân oán, không liên lụy đến chống khủng bố, điểm này, anh có thể yên tâm.” Hạ Thanh quyến rũ cười, “Tôi cũng không tin, tôi tìm không được nhược điểm của anh ta.”

Nolan lắc lắc đầu, xem ra, anh nói cái gì đều là dư thừa, Hạ Thanh cùng An Tiêu Dao là đối nghịch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.