Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 1462: Lục Trăn không thấy 4



Nolan ở trong rừng rậm tìm hai ngày, cũng thong thả ra khỏi rừng rậm. Đây chính là lãnh thổ nước Mỹ rồi. Anh không tìm được Lục Trăn, biên giới hoang vắng, anh tìm một cửa hàng gọi điện thoại, anh gọi June tới đón.

Anh lại gọi một cú điện thoại cho Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất, để cho bọn họ đi thăm dò hành tung Lục Trăn. Anh có dự cảm không tốt.

Lục Trăn mất tích.

Vô duyên vô cớ.

Anh vốn có thể mang Lục Trăn trở về.

Anh đã bỏ Lục Trăn đi một lần, năm tháng đã trừng phạt anh hai mươi năm. Anh có thể có bao nhiêu lần hai mươi năm để lãng phí? Không được, anh phải lập tức tìm được Lục Trăn.

Máy bay trực thăng của chống khủng bố rất nhanh liền tới. June tự mình đến đón Nolan, liền nói cho Nolan một tin tức tốt, nguy cơ đạn hạt nhân đã giải trừ, Lão Hổ bọn họ cũng đã bị nhốt lại, sợ rằng kiếp này cũng không thể ra khỏi ngục giam được nữa.

Đối với Nolan mà nói, tin tức này cũng không tính là tốt lành gì. Anh thật đang cần tin tức tốt nhưng June không thể mang đến cho anh được.

Nolan tựa vào ghế nhắm mắt lại nghỉ ngơi, trong đầu không ngừng hiện ra các loại khả năng.

Tình huồng tốt nhất là người của Vương Bài biết Lục Trăn ở trong rừng rậm nên đã tìm đến, chỉ là trong bóng tối không cẩn thận làm Lục Trăn bị thương. Nếu là như vậy thì không thể tốt hơn, anh chỉ có thể hy vọng như thế.

Nhưng mà, đáy lòng anh lại có một loại dự cảm mãnh liệt.

Lục Trăn gặp nguy hiểm.

June nhìn thủ trưởng của mình, bình thường anh là người chú trọng vệ sinh nhất, nhưng lúc này đây, người ngồi ở đây, không đi tắm, cũng không thay quần áo, trang phục trên người bẩn thỉu, mùi hôi thối nồng nặc.

Anh hình như lại không ngửi thấy gì.

June chỉ nghĩ là do thủ trưởng mình đã quá mệt mỏi.

“Thiếu tá, Michael điện báo.”

Nolan đem điện thoại nhận lấy, “Không sao chứ, có bị thương không?”

“Không có!” Nolan nhàn nhạt nói, anh không bị thương, chỉ là, anh lại một lần nữa đem người mình yêu vứt bỏ. Loại tâm tình này, anh không biết nên nói như thế nào, anh sợ rằng Michael cũng không hiểu.

“Anh nghe người bên Bộ tác chiến nói, nửa đường em lại phản hồi trong rừng rậm, có phải xảy ra việc gì hay không?” Michael hỏi.

Nolan nói, “Không có việc gì, em truy đuổi một nhóm người Hồng Sư, những người này cũng đã chết ngay tại chỗ rồi.”

“Rất tốt.” Thanh âm của Michael nghe đi lên rất vui mừng, “Không có việc gì là tốt rồi, nhanh trở về đi.”

“Được.” Nolan cúp điện thoại, người mệt mỏi rã rời dựa vào ghế, June nói, “Thiếu tá, anh có đói bụng không? Tôi cho người chuẩn bị một ít thức ăn cho anh nhé.”

“Được, tôi muốn ăn thứ gì nóng.”

June lập tức đi xuống, sai người chuẩn bị một ít loại canh, Nolan thuận miệng hỏi, “Hai ngày này trong nước có những tin tức gì?”

“Không có gì đặc biệt, chỉ là giải trừ nguy cơ đạn hạt nhân, mọi người đều rất vui vẻ, trên đường cũng không có ai.” June nói.

Nolan gật gật đầu, đây là sở chờ đợi đi.

Anh giải quyết hoàn mỹ một việc, nhưng vì cái gì, anh lại không vui?

“Thiếu tá, anh có phải có tâm sự gì hay không?”

“Không có!” Nolan nói. Đồ ăn rất mau được mang lên. Nolan miễn cưỡng ăn một vài thứ, sau lại nằm xuống nghỉ ngơi. June cũng không quấy rầy anh. Máy bay rất nhanh đáp xuống New York, Nolan lập tức đi đến nơi ở của Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất.

Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất đang giúp điều tra tin tức Lục Trăn, Nolan tiến vào, Hạ Thanh bóp mũi, “Mỹ nhân thiếu tá, anh đừng dọa người được không? Trên lầu có phòng tắm, anh có thể đi tắm, và cạo râu được không?”

Nolan thiếu tá nhíu mày, trầm giọng hỏi, “Có hay không tin tức Lục Trăn?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.