Hạ Phong trầm mặc một trận, Tiểu Tuyết mỉm cười nói, “Cha, cha nếu có cái gì cần con giúp đỡ, con có thể giúp cha. Nếu cha nghĩ cần con giúp như lời cha đã nói, không như cha đem số liệu đưa cho con, sau khi con xem xong con sẽ cho người biết cái nhìn của con.”
Tiểu Tuyết làm một giả thiết to gan, giả thiết hạng mục Hạ Phong đang làm dở kia cùng virus trên người Lục Trăn có liên quan gì tới nhau. Bởi vì cô cũng phát giác ra được, tất cả virus trên người Lục Trăn đều ở trạng thái không ổn định.
Tùy thời sẽ có phản phệ nguy hiểm.
Đây không phải là virus đặc thù ổn định, rất hiển nhiên, cha của cô coi Lục Trăn là chuột bạch, đem tất cả những virus không thể khống chế gì đó dùng ở trên người Lục Trăn, ông muốn làm cái dạng thí nghiệm gì, ông cũng không biết.
Cô nghe Long Tứ nói, bọn họ thường lấy phạm nhân đến làm nghiên cứu, loại chuyện này thường xảy ra.
Công nghệ cao chính là hại người như thế. Hiện tại người nào cũng quý trọng tính mạng của mình như vậy, sao có thể nguyện ý tự nguyện tham dự một ít nghiên cứu nguy hiểm, bọn họ cũng yêu quý mạng của mình, chuột bạch cùng người dù sao cũng không giống nhau.
Thí nghiệm trên tiểu chuột bạch có thành công một vạn lần cũng không có nghĩa là dùng thí nghiệm đó trên cơ thể người có thể thành công.
Phạm nhân chính là cách tốt nhất của bọn họ.
Hạ Phong tự hỏi đề nghị của Tiểu Tuyết, khả năng này tính là có thể thành lập, trong lòng Tiểu Tuyết phù phù nhảy, một lòng nghĩ bắt được chi tiết của ông, nhưng biểu hiện của cô lại vô cùng bình tĩnh, cũng không cấp thiết.
“Không được!” Hạ Phong cự tuyệt, “Số liệu của thí nghiệm này không thể mang ra ngoài, mặc dù cha rất muốn để con nhìn một cái, nhưng bất đắc dĩ, hiện tại cũng không cho phép.”
Tiểu Tuyết không thể nói không thất vọng, chỉ là, cô yên lặng tiếp thu.
Hạ Thần Hi mỉm cười nói, “Cha, chị, theo như lời 2 người nói, đây chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi, chung quy sẽ có biện pháp giải quyết. Hôm nay chúng ta cha và con gái gặp mặt, sẽ không muốn nói những chuyện không vui như vậy.”
Tiểu Tuyết gật đầu, Hạ Phong cũng chỉ có thể tùy mong muốn của các cô.
An Tiêu Dao theo công cộng kênh thảo luận, “Thần Hi, rời khỏi chỗ đó, đừng ở lại lâu thêm nữa, chúng ta muốn bắt đầu động thủ.”
Hạ Thần Hi sai lệch nghiêng đầu, tỏ vẻ chính mình thu được, đột nhiên, nghe thấy Lục Trăn mắng to một tiếng, Hạ Thần Hi biến sắc, lại âm thầm kêu một tiếng không tốt, An Tiêu Dao giải thích, “Có hai chiếc xe tới gần quán cà phê, tôi nhìn thấy thượng tá Michael, có lẽ là thuộc hạ của anh ta.”
Michael đến quán cà phê làm cái gì?
“Thần Hi, mang Tiểu Tuyết rời đi. Michael từ trước đến nay vẫn đang tìm Tiểu Tuyết, anh ta có khả năng vì Tiểu Tuyết mà tới.”
Hạ Thần Hi đứng dậy, “Cha, con còn muốn đi giúp Bạch Dạ chủ trì một hội nghị, khả năng con muốn đi trước. Chị, chị muốn ở lại cùng cha nói chuyện phiếm hay là muốn đi cùng em luôn?”
“Chị và em cùng đi đi.” Tiểu Tuyết nói, cũng đứng lên, ôn nhu cùng Hạ Phong nói, “Cha, chúng ta lần sau gặp lại.”
Hạ Phong cười đến ý vị thâm trường, gật gật đầu.
Tất cả đều bình tĩnh như vậy.
Cũng không ngoài ý muốn, Hạ Thần Hi thầm nghĩ, có lẽ, thượng tá Michael muốn đến nơi đây chỉ là trùng hợp. Thân phận của cô đã sớm được tẩy trắng, lại là Đường Bạch Dạ phu nhân, anh ta không thể theo cô được.
Xanh cùng Thất Thất là người của chống khủng bố, mặc dù chị là người vương bài...
Không xong!
An Tiêu Dao cùng Long Tứ đã sớm tháo tai nghe xuống, cấp tốc xuống lầu, Mục Vân Sinh chủ trì đại cục, Michael dẫn người tiến vào quán cà phê, đang đối mặt cùng ba chị em Hạ gia, anh ta dẫn theo phía sau một đội bộ đội đặc chủng.
Cố Thất Thất cùng Hạ Thanh nhíu mày, ánh mắt Michael lạnh lùng đảo qua bọn họ, rơi vào trên người Tiểu Tuyết, trầm giọng nói, “Hạ Thanh, đem người phụ nữ kia giải đi cho tôi, cô ta là tội phạm liên bang.