Bang bang phanh, không biết tiếng súng từ chỗ nào bắn tới phóng ngã tất cả cảnh sát. Sắc mặt Tiểu Tuyết trắng bệch, đột nhiên lại bình tâm một chút, bản năng của người bác sĩ cũng làm cho cô yên tâm không ít dưới tình huống như vậy.
Đó là súng gây mê, không cần mệnh của bọn họ.
Ánh mắt Lục Trăn trầm lãnh đứng ở đối diện Hạ Phong, chuyển động họng súng sang một rãnh khác, đạn gây mê biến thành đạn sát thương. Đây là tác phẩm kinh điển của vương bài, nguyên lý đến từ chính luân thủ súng.
Súng có sáu hạt giống đạn, mỗi hạt giống đạn 7 phát, đạn gây mê là một loại, phá đạn là một loại, ngất đạn một loại... Chờ một chút, ánh mắt Lục Trăn băng lãnh như nước, súng lục màu bạc dưới ánh mặt trời lóe ra ánh sáng lợi hại.
Trên người bộc phát ra một loại lệ khí gặp phật giết phật.
Hạ Thanh cùng An Tiêu Dao dừng bước lại, đoàn người thét lên bỏ chạy không còn một mống. Hạ Phong đột nhiên đem Tiểu Tuyết chắn trước mặt mình. Sắc mặt Tiểu Tuyết trắng bệch, đối diện Lục Trăn lắc đầu, ý bảo anh không nên vọng động.
Không cần giết cha của cô.
Phụ thân của cô là hy vọng duy nhất để cứu Lục Trăn.
Họng súng của An Tiêu Dao điểm giết hết những tên bộ đội đặc chủng bên cạnh ông, chỉ còn lại lẻ loi một mình Hạ Phong. Cách đó không xa, tiếng súng vụn vặt, Lục Trăn chậm rãi bóp cò, Hạ Phong kéo Tiểu Tuyết hướng thương trường nhập khẩu mà đi.
An Tiêu Dao, Hạ Thanh chờ người từng bước ép sát.
An Tiêu Dao trầm giọng nói, “Buông Tiểu Tuyết ra, tôi sẽ để ông đi.”
......
“Mày định lừa ai đó?” Hạ Phong dị thường lạnh lùng, đột nhiên, một đạo ánh sáng của kim loại xẹt qua mắt Lục Trăn, anh hướng mặt trên nã một phát súng, một danh bộ đội đặc chủng từ lầu hai rơi xuống, lại là một danh bóng dáng đứng dậy, họng súng đen thùi nhắm phía Lục Trăn.
Đạn bay qua vai Lục Trăn.
Thân thể Lục Trăn phiến diện, lại nã một phát súng phản kích, người nọ cũng từ lầu hai ngã xuống.
Lục Trăn mục trừng khẩu ngốc(trừng lớn mắt).
Michael thượng tá...
Anh ta cho rằng giấu ở trên lầu tất cả đều là Hạ Phong bộ đội đặc chủng phái tới, liền tại như vậy trong nháy mắt, Hạ Phong tìm cơ hội, kéo Tiểu Tuyết tiến vào thương trường, đột nhiên, trên lầu hai thương trường một người nhảy ra đập xuống đánh gục bọn họ.
Súng trong tay Hạ Phong trượt ra xa hơn mười mét, người vừa đánh bay chính là Hạ Thần Hi.
Hạ Thần Hi ôm Tiểu Tuyết, ngã nhào đến bên cạnh, Hạ Phong không kịp kéo Tiểu Tuyết, lẻn vào trong thang máy bên cạnh, Lục Trăn phục hồi lại tinh thần, họng súng nhắm cửa thang máy, nã một phát súng, đạn đánh tiến cửa thang máy.
Cùng lúc đó, cửa thang máy cũng đóng lại.
Trên người Hạ Thần Hi tất cả đều là vết máu, còi báo động tiếng từ xa tiến lại, Long Tứ cùng Cố Thất Thất cũng tới rồi, nhìn thấy Michael trên mặt đất, mọi người kinh hãi, không kịp nói chuyện, An Tiêu Dao đem toàn bộ người lên xe rời đi.
Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất lưu lại, gọi điện thoại gọi xe cứu thương.
Michael nằm ở trong vũng máu, ngực trúng một vết đạn, trong người mở một vòng vết máu, có không ít bộ đội đặc chủng cũng truy tung mà đến, mùi máu tươi đập vào mặt, Hạ Thanh nhìn Cố Thất Thất liếc mắt một cái, “Lục Trăn đánh.”
“Trời ạ.” Cố Thất Thất quá sợ hãi, cầu khẩn Michael sống.
Mặt Lục Trăn không thay đổi nhìn ra ngoài xe, trên người Tiểu Tuyết không có việc gì, chỉ là trên người có thêm một vài vết thâm, Morgan báo cáo, có ba huynh đệ tử vong, bởi vì bọn họ không kịp phá hỏng tòa nhà đang tập kích đối diện.
Có ba huynh đệ bị đánh lén mà chết.
Số người trọng thương cùng bị thương nhẹ rất nhiều.
An Tiêu Dao vẫn chưa bị thương, trên người Hạ Thần Hi ngoại thương không ít, trên tay bị thủy tinh cứa thương, cánh tay cũng có vết thương cùng trầy da, Tiểu Tuyết trước đem Hạ Thần Hi cầm máu, không xa đây là tổng bộ, có xe yểm hộ tiến ga ra dưới đất.