Một gặp được anh biểu tình nghiền ngẫm, Hạ Thanh nói, “An Tiêu Dao, có thể coi trọng tôi, tuyệt đối là phẩm vị của anh có vấn đề, tôi chỗ nào đáng giá anh xem trọng, lúc trước còn dài hơn một khuôn mặt dễ nhìn, hiện tại mặt cũng bị mất, còn có cái gì hấp dẫn anh?”
“Không ôn nhu, không săn sóc, anh không phải thường nói tôi cũng không tính nữ nhân sao? Có chỗ nào đáng giá anh xem trọng, anh phẩm vị cũng không thế nào.”
An Tiêu Dao nói, “Một củ cải một cái hố, ai nói tôi liền nhất định phải tìm một nữ nhân ôn nhu săn sóc?”
Hạ Thanh ngồi ở trên sô pha, ôm một cái gối, vốn tính toán không để ý tới An Tiêu Dao, bây giờ, cô đảo là muốn nói một chút, cô nói trắng ra, “Tôi không thích anh.”
“Cảm tình có thể bồi dưỡng.” An Tiêu Dao nói, mặc dù những lời này trắng ra được khiến anh có chút ít khó chịu, nhưng mà, anh là người ra sao cũng được, không thích không quan hệ, tôi có biện pháp để em thích, em bây giờ không thích, không phải là ghét bỏ vóc người của anh thôi.
“An Tiêu Dao, lấy điều kiện của anh, nghĩ tìm cái dạng nữ nhân gì đều có, cho dù là nam nhân, anh cũng không thiếu, anh không cần thiết cùng tôi dây dưa không rõ, tôi cũng không thích hợp một đoạn quan hệ lâu dài.” Hạ Thanh nói, “Tôi đối với anh, cũng không có cảm giác giữa nam nữ.”
Bây giờ An Tiêu Dao với cô mà nói, vẫn là người hơi chút quen thuộc mà thôi.
Bị cự tuyệt An Tiêu Dao tương làm có phong độ, “Tôi cảm thấy, như Mang Phi em đều thích, thích tôi, quả thực là một việc dễ như trở bàn tay, Hạ Thanh, không thử một lần, làm sao em biết, em cùng tôi không thích hợp, em sẽ không thích tôi?”
“Ít nhất, muốn cho chúng ta đây đó một cơ sẽ.”
“Được, đừng hoa ngôn xảo ngữ, tôi nói không thích hợp, chính là không thích hợp.” Hạ Thanh nói.
“Chỗ nào không thích hợp?”
“Anh chỗ nào thích hợp?” Hạ Thanh nói, “Anh không như tôi để mắt.”
An Tiêu Dao tốn hơi thừa lời, Hạ Thanh lời này quả thực thiếu thấu, Hạ Thanh cũng nhớ tới đến chính mình có chút đáng đánh đòn, dừng một chút, “Tôi thật làm không hiểu anh, có nhiều bánh bao trắng trắng trắng nộn nộn như vậy không ăn, càng muốn đến gặm bánh ngô vừa lạnh vừa cứng, anh tự tìm ngược thôi.”
“Hạ Thanh, vì sao em muốn phủ định chính mình như vậy?” An Tiêu Dao hỏi.
Hạ Thanh trong lòng rít gào, tôi lặc cái đi, lão tử không biết nhiều tự tin, chỗ nào sẽ phủ định chính mình, nếu không phải là anh, tôi sẽ thế nào làm thấp đi chính mình sao? Tôi cũng rất ủy khuất có được không? Hạ Thanh quả thực có khổ khó nói.
Sớm biết lúc trước người anh nói là mình, cô đừng nói cái loại tử triền lạn đả chó má này.
Hôm nay là đâm lao phải theo lao.
Anh muốn thực sự tử triền lạn đả làm sao bây giờ a.
Thật sầu người a.
Chẳng lẽ lại muốn chạy?
Có thể chạy đến chỗ nào đi, An Tiêu Dao thần thông quãng đại, mặc kệ chạy chỗ nào, đều chạy không thoát lòng bàn tay anh.
An Tiêu Dao tựa hồ nhìn ra ý tưởng của cô, uống cà phê, chậm rì rì nói, “Em muốn trốn đi? Trốn đi, địa cầu lớn như vậy, em có thể chạy trốn tới chỗ nào đi, chẳng sợ em chạy trốn tới mặt trăng, tôi cũng có thể kéo em xuống. Tôi có kiên trì cùng em chơi trận trò chơi tôi truy em trốn này.”
An Tiêu Dao lắc lắc đầu, đột nhiên nói một câu, “Thất Thất nói, điều kiện em chọn lựa nam nhân... Muốn nhìn to lớn là bởi vì người ta công phu trên giường tốt, lực kéo dài không tệ, em vì em tính phúc suy nghĩ...”
Tôi sát, khuê mật quả nhiên là dùng để bán.
Hạ Thanh trong lòng quả thực hỏa sơn đang gầm thét.
An Tiêu Dao vẻ mặt chính nhân quân tử lại bổ một thùng dầu, “Tôi rất cam tâm tình nguyện em tùy thời đến thể nghiệm lực kéo dài của tôi.”