Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2144: Hi vọng lại một thôn 26



Nolan so với Lục Trăn càng ngạc nhiên hơn, chẳng lẽ Thất Thất lừa anh? Không có khả năng a, Thất Thất nói chắc chắn như vậy, sao có thể lừa anh được? Nam nhân cùng nam nhân sinh con chính xác là chuyện không thể tưởng tượng nổi, vẻ mặt này của Lục Trăn là cái gì cũng không biết vậy hơn phân nửa là Thất Thất lừa anh.

Ai, Nolan thật đúng là cho rằng mình sẽ có một hài tử a.

Hôm qua Nolan cũng mơ tới cuộc sống ba người của bọn họ, có một tiểu nam hài đáng yêu nhìn y như đúc Lục Trăn hồi còn bé làm anh không biết có bao nhiêu cưng chiều.

Nolan đem tất cả nói một lần, Lục Trăn trợn tròn cặp mắt.

Nội tâm lập tức gầm hét lên, lão tử có hài tử vì sao không phải là người thứ nhất biết đến a a a a!!

Vậy thí nghiệm kia thực sự thành công sao.

Bọn nhà khoa học thực sự là quá cấp lực!!!!

“Chẳng lẽ Thất Thất gạt tôi?”

“Không xác thực chính là như vậy chỉ là tôi cũng không biết thí nghiệm vậy mà thành công, tôi đột nhiên nghĩ muốn trở lại tổng bộ nhìn con của chúng ta...” Lục Trăn vừa nghĩ thật hưng phấn, anh đã rất lâu không có cảm nhận khát vọng mãnh liệt như bây giờ. Nolan thở phào nhẹ nhõm.

“Chuyện này vừa nghĩ thật oan nha, nếu tôi thật sự đã chết thì ngay cả đứa nhỏ của mình có cũng không biết, may mắn tôi lại sống đến giờ, nam hài nữ hài? Tốt nhất là nữ hài đi, tôi thích nhất là nữ hài.”

Nolan không quá nhẫn tâm đả kích Lục Trăn: “ Là nam hài.”

“Mẹ kiếp tại sao là nam hài?” Lục Trăn rất không hài lòng, tiểu bảo bối đáng thương chưa ra đời đã bị cha hắn ghét bỏ, Đường tổng muốn một tiểu công chúa đã lâu, anh cũng muốn một tiểu công chúa.

Thật không nghĩ tới, Lục Trăn lại là người sớm nhất trong đám người An Tiêu Dao làm baba.

“Nam hài cũng rất tốt, nếu như giống cậu thì tốt rồi.” Nolan nghĩ đến giấc mơ hôm qua tới anh cảm thấy có nam hài tốt nhất, bởi vì anh mơ tới đứa nhỏ cùng Lục Trăn thời thơ ấu giống nhau như đúc.

Mà bọn họ lại thích hợp nuôi con trai, không thích hợp nuôi dưỡng khuê nữ.

“Chúng ta lại thêm một nữ nhi đi?”

Nolan: “...”

Lục Trăn kể từ khi biết mình có đứa nhỏ cả ngày tâm tình đều hưng phấn Nolan lại vừa hiếu kỳ vừa buồn cười, cũng không biết phải nói Lục Trăn như thế nào, người này cùng đứa nhỏ như nhau...

“Tiểu Trăn, thời gian dài như vậy sao cậu không hỏi tôi về báo cáo phân tích kia,?” Nolan đột nhiên hỏi.

Lục Trăn ngừng tươi cười ngược lại cười khổ nói: “Có cái gì tốt để hỏi, báo cáo anh đều đã đưa lên đi, Tiêu Dao cũng biết, tôi nghĩ anh ta sẽ xử lý rất tốt.”

“Một chút để ý cũng không có?”

“ Tôi sống chết trứơc mắt đều đã qua một nửa còn có cái gì để ý?” Lục Trăn cười

Nolan khẽ nói: “ Tôi thừa nhận lúc đó là tôi xử lý chưa tốt, chỉ do tôi qúa phẫn nộ nên không giải thích rõ ràng với cậu. Không sai, báo cáo trước đó tôi đã đem giao cho đặc công cục quốc an chỉ là trùng hợp, anh ta gặp tai nạn giao thông liên hoàn gây thành bị kịch cả người và báo cáo đều bị phá hủy. Lúc đó Hạ Thanh đưa rất nhiều tư liệu, tình huống lại đặc thù tôi cũng không có nhìn kỹ cũng không chú ý tới, chỉ nghĩ là nhanh một chút giao lên. Sau khi đặc công đó chết, tôi để Hạ Thanh quay trở lại sa mạc điều tra lại lần nữa, chờ Hạ Thanh quay trở lại giao báo cáo lên thì lúc này tôi đã gặp cậu.”

Lục Trăn ánh mắt sáng ngời: “Nói như vậy,anh không giao đi lên?”

Nolan đi lại mở ngăn kéo, đem một phần báo cáo lấy ra: “Cho cậu muốn xử lý như thế nào đều do cậu quyết định.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.