“Vì sao không chịu?” An Tiêu Dao cười, nghiêng người hôn cô một ngụm, “Đương nhiên, lão bà nếu để cho anh một điểm phúc lợi, anh sẽ giáo càng ra sức.”
“Sắc phôi.” Hạ Thanh cười nói, cho anh một cách thức hôn nồng nhiệt tiêu chuẩn, sau đó tiêu sái vỗ vỗ lồng ngực của anh, “Dạy tôi dùng như thế nào, tôi đối này có hứng thú nhất, các anh mấy ngày hôm trước vẫn ở trên thuyền xử lý chuyện, tôi cũng không có ý tứ đi vào lục lọi.”
An Tiêu Dao nghĩ thầm điểm ấy phúc lợi thế nào đủ, không quá anh còn là rất ra sức giáo lão bà mình thế nào sử dụng tiểu lão bà chính mình.
Giống như Lục Trăn theo như lời, Phượng Hoàng là lão bà của anh, Phù Vân tự nhiên cũng là, là lòng của bọn họ vướng mắc, lúc trước thiếu chút nữa không dùng tên của mình đến mệnh danh đâu, về sau lại cảm thấy quá kiêu ngạo, cũng quá bắt mắt, vạn nhất ở trên biển gặp gỡ tàu chiến khác sẽ phát sinh sự kiện giao hỏa.
Hạ Thanh là một đứa nhỏ năng lực học tập đặc biệt mạnh, cô đối với học thuật tri thức ít khô khan phi thường phiền, đối với một ít công nghệ cao gì đó cũng phiền, nhưng đối với thao tác hệ thống chiến đấu học tập là mạnh.
Năm đó học máy bay, máy bay chiến đấu, còn có hàng mẫu tác chiến, cô học được rất nhanh, rất quen thuộc. Tàu chiến An Tiêu Dao hệ thống thao tác so sánh phức tạp, chỉ lệnh rườm rà, nhưng trí nhớ tốt, thói quen liền sẽ cảm thấy rất đơn giản.
An Tiêu Dao làm việc kỹ lưỡng, thời gian giáo lão bà cũng không ăn bớt, dạy học hai tiếng đồng hồ, Hạ Thanh trên cơ bản đã học xong thế nào thao tác, cô càng phát ra nhảy nhót, “Ngày nào đó để tôi súng thật đạn thật?”
“Nếu như tới kịp, có lẽ nó lần đầu tiên rời bến tác nghiệp, em có thể thao tác.” An Tiêu Dao nghĩ nghĩ, xem như là đồng ý, trên nguyên tắc đến nói, là anh đến thao tác, không quá bọn anh phu thê nhất thể, Hạ Thanh nếu nghĩ thao tác, anh không có vấn đề.
“Thực sự có thể?”
“Tự nhiên có thể!”
“An Tiêu Dao, anh thực sự là lão công tuyệt nhất trên thế giới!” Hạ Thanh ôm cổ của anh hôn lên đi, nhiệt tình cho anh một đỉnh cao, An Tiêu Dao cười, ôm cô ngồi lên khoang điều khiển, nhiệt tình hôn trả lại, Hạ Thanh đá rơi xuống giầy chính mình, đơn giản vòng eo An Tiêu Dao, cắn môi của anh nhẹ giọng nói, “Hắc, chúng ta làm đi, thương thế của tôi được rồi.”
An Tiêu Dao cười, hai tay ôm hông của cô, anh đương nhiên cũng muốn, chỉ là...”Bọn họ vẫn chờ anh họp.”
“A, xem ra tôi sức quyến rũ không đủ a.” Hạ Thanh cười, một tay thân hạ bao lại nhà anh ma sát, “Tiểu đệ đệ nhà anh một chút cũng không muốn tôi.”
An Tiêu Dao, “...”
“Một hồi còn phải họp...” An Tiêu Dao nói, tay lại làm rất trái với ngôn ngữ, với vào áo sơ mi của cô, Hạ Thanh hưởng thụ vô cùng thân thiết như vậy, càng dùng sức hôn anh một ngụm.
“A, vậy anh được tốc chiến tốc thắng.” Hạ Thanh cười, chóp mũi để anh chóp mũi vô cùng thân thiết cọ xát, An Tiêu Dao đem hông của cô mang rút ra, “Lần sau mặc váy, nhiều phương tiện.”
Hạ Thanh ôm cười ha ha, “Rối loạn, anh lại chính kinh a...”
Ngay thời gian An Tiêu Dao muốn cởi y phục cô, truyền đến một tràng tiếng gõ cửa, Hạ Thanh nằm bò ở bả vai anh, thấy là một người mẫu dạng xinh đẹp, trang điểm nhẹ nhàng khoan khoái nữ đặc công đang đứng ở buồng chỉ huy, cặp hồ sơ gõ bên cạnh cửa kim loại.
Thấy Hạ Thanh xem ra, cô cười, có chút vị đạo ngượng ngùng.
An Tiêu Dao quay đầu, khụ một tiếng, “An Nhiên, có việc?”
An Nhiên tiếu ý ôn hòa, “Thất Thất để tôi gọi anh họp.”
“Biết.”
An Nhiên gật gật đầu, quay đầu rời đi, Hạ Thanh oán giận một tiếng, “Thật không cảm thấy được, nếu là Thất Thất đã sớm chạy xa.”