Đường tổng nói, "Hôm qua có người đánh ngất xỉu bảo vệ đột nhập vào, lại phá hủy camera, bảo vệ bên kia đang kiểm tra xem có mất thứ gì hay không."
Hạ bảo bối hơi nhíu mày, cũng không để ý, dọc theo công viên tản bộ, chờ cho cậu tản bộ xong, bảo vệ cũng tra ra được, khu biệt thự này không có nhiều gia đình, tối hôm qua trời yên ắng không có giết người, cũng không có trộm cắp, các hộ gia đình đề không có việc gì.
Oa Oa đặc biệt thích ngủ, luôn luôn ngủ đến mặt trời lên cao, Hạ bảo bối bình thường huấn luyện xong mới gọi cô bé dậy ăn cơm, để cho cô bé ngủ, cậu ăn sáng xong, vẫn như cũ bưng bữa sáng đi lên, nâng cô bé dậy ăn điểm tâm, Oa Oa mơ mơ màng màng bị cậu ôm ăn xong lại nằm xuống lại ngủ ngon. Tiểu Hạ Cảnh sớm đã thức dậy, so với Hạ bảo bối, cậu bé thích Oa Oa hơn, suốt ngày quấn quýt lấy cô bé, Hạ bảo bối đem cậu dẫn đi, không cho cậu bé ầm ĩ đến Oa Oa.
Đường tổng cùng Hạ Thần Hi đi làm, Đường lão ở trong công viên cùng lão nhân gia chơi cờ, tự ngu tự nhạc, trong nhà tất cả đều là trẻ con, đường lão phu nhân trông nom, Hạ bảo bối vào trong thư phòng đọc sách, Đường tổng cùng Hạ Thần Hi có một thư viện, rất nhiều sách, các loại thư tịch cũng có, hơn nữa đủ các loại sách Hạ bảo bối lại mua một ít sách về y khoa được đề cử về, một ngày mười tiếng đồng hồ, cậu có trí nhớ rất tốt, đọc nhanh như gió, đã đọc qua là không quên được, cậu đã đọc rất nhiều sách y học, đối với các huyệt đạo trên người đều hiểu biết. Cậu chuyên nghiên cứu về tim mạch, đặc biệt bệnh tim bẩm sinh, sách vở trên có nhiều kết luận của những người đi trước, thế nào là bệnh tim bẩm sinh, làm thế nào có thể kéo dài tuổi thọ của họ, Hạ bảo bối vô cùng chăm chú, nghiêm túc, ghi chép lại. Thường xuyên xoa bóp mấy huyệt vị quan trọng trên người Oa Oa, đã thành thói quen.
Ăn uống cũng vô cùng chú ý.
Trong lúc Hạ bảo bối đọc sách, tiểu Hạ Cảnh lại đi lên trên lầu đi ầm ĩ Oa Oa, cậu lén lút bò lên giường, gọi Oa Oa, "Chị,chị, dậy đi, trời đã sáng..."
Oa Oa không muốn dậy, trở mình không để ý đến cậu, cô lại ngủ say, Hạ bảo bối gọi cô dậy cũng rất khó khăn, đừng nói là Hạ Cảnh, Hạ Cảnh lại đẩy cô bé, “Chị, dậy chơi với em. Em có đồ chơi mới.”
"Buồn ngủ..."
"Chị, dậy đi, không thấy anh..." Tiểu Hạ Cảnh nói, Oa Oa thoáng cái mở mắt ra, nháy nháy mắt, "Không thấy anh?"
"... Anh ấy không chơi với em, không thấy." Tiểu Hạ Cảnh tinh ranh, giục Oa Oa, "Chị đi theo, chúng ta cùng nhau chơi đùa, cùng nhau tìm anh hai có được không?"
Oa Oa dụi dụi mắt, chậm rì rì bò dậy, đi phòng tắm rửa mặt chải đầu, bởi vì bồn rửa tay quá cao, Oa Oa tiềm thức muốn gọi Hạ bảo bối nói không chủ định, không tìm được người, đường lão phu nhân đi lên bế tiểu công chúa rửa mặt chải đầu.
"Anh đâu?" Oa Oa hỏi.
Đường lão phu nhân thật không biết Hạ bảo bối ở thư phòng đọc sách, "Không biết, chắc ở ngoài công viên cùng ông nội chơi cờ, các con muốn đi không? Bà đưa bọn con đến đó."
"Được ạ." Tiểu Hạ Cảnh nhưng cao hứng, thân thiết dắt tay Oa Oa cùng đi đến công viên, tới công viên, chỉ có hai vị lão nhân gia chơi cờ, vừa chơi cờ vừa hàn huyên.
Lúc trước có người trộm đồ trong biệt thự, còn trộm đi mấy nghìn vạn châu báu, chuyện này vô cùng náo động, cho nên tiểu khu này rất tăng cường bảo vệ, tránh mất mát.