Hạ Thiên nhìn cô bé con mắt to linh lợi, mỉm cười nói, "Một chuyện xưa mà thôi, nói như thế nào thương tâm như vậy?"
Oa Oa nói, "Bởi vì công chúa cũng rất muốn không rời vương tử a."
Hạ Thiên cười, Oa Oa hỏi, "Ca ca, anh nói công chúa làm đúng không?"
"Ca ca không biết." Hạ Thiên nói, một chuyện xưa mà thôi, cậu cũng không nghĩ Oa Oa quá hao tâm tốn sức, Oa Oa lại rất cố chấp, "Ca ca, nếu như anh là công chúa, anh sẽ làm như thế nào?"
Hạ Thiên nói, "Nghe này chuyện xưa, bọn họ cũng còn nhỏ, vương tử cũng không biết công chúa trong lòng mang nhiều cừu hận như vậy, chuyện này cùng vương tử cũng không có quan hệ, nếu như công chúa có thể cùng vương tử nói rõ ràng, có thể sẽ có một kết quả khác đâu."
"Kết quả gì đâu?" Oa Oa nói, "Công chúa không muốn ruồng bỏ quốc gia của mình, vương tử cũng sẽ không buông tay vương quốc chính mình, có thể có biện pháp nào đâu?"
"Thế nhưng, công chúa như thế vô thanh vô tức ly khai, vương tử làm sao bây giờ đây? Cậu cũng không biết vì sao, cậu hội rất khổ sở." Hạ Thiên lại đút cô bé một ngụm cơm, Oa Oa hỏi, "Ca ca là cảm thấy công chúa không tốt sao?"
"Đương nhiên không phải, ca ca là muốn nói, mỗi người cũng có lập trường của mình, cũng có ý nghĩ của mình, chuyện này là cũng không lỗi, công chúa rất đáng thương, vương tử cũng rất vô tội, nếu thật muốn nói lời sai lầm, có lẽ là vận mệnh không tốt, bọn họ không nên gặp nhau." Hạ Thiên nói, ôn nhu xoa tóc của cô bé.
Oa Oa do dự một chút, "Này chuyện xưa còn có một kết cục khác đi."
"Kết quả gì đâu?"
Oa Oa nói, "Công chúa ở bên người vương tử năm sáu năm, hiểu biết tất cả cơ mật quốc gia vương tử, cô sau khi rời đi, vì báo thù, cô đem tư liệu bán cho địch quốc vương tử, địch quốc phát binh cùng quốc gia vương tử phát sinh đại chiến, ngọc nát đá tan, máu chảy thành sông, ca ca, anh cảm thấy công chúa có phải làm sai hay không?"
Hạ Thiên ngẩn ra, "Oa Oa, chỉ là một sự cố mà thôi."
"Nhưng, em trước đây nghe chuyện xưa, rất thương tâm, mẹ luôn luôn hỏi em, bảo bối, con cảm thấy công chúa làm đúng sao?" Oa Oa nói, thanh âm rất nhẹ, "em cũng không biết đúng hay không, ca ca, nếu như anh là vương tử, anh hận vị công chúa kia sao?"
"Hận a, chưa nói tới đi, cô có lý do của mình, hận nước thù nhà, cô muốn báo thù cũng là chuyện đương nhiên, chỉ là đáng tiếc vương tử nhiều năm như vậy với cô thành thật với nhau, che chở sủng ái, chắc hẳn vương tử trong lòng hội không qua được chuyện này quên đi, rất tàn nhẫn." Hạ Thiên nói, cậu cảm thấy loại chuyện này, cậu có thể hiểu được, mỗi người lựa chọn cũng không như nhau, hận nước thù nhà trước mặt, tất cả cũng đều là hư vô.
"Đúng vậy, em cũng cảm thấy..." Oa Oa có chút khổ sở, đột nhiên ôm eo ca ca, Hạ bảo bối buông bát, "Làm sao vậy, một chuyện xưa có thể làm cho em khó chịu như vậy a?"
"uh, Oa Oa cảm thấy, công chúa cùng vương tử thật đáng thương a, vì sao không thể vẫn vui vẻ như vậy." Nếu như cô bé đối ca ca nói thẳng, ca ca sẽ còn thích cô bé sao? Ca ca có thể hay không ghét cô bé?
Cô bé nếu là thật sự đem tư liệu cấp tổ chức chống khủng bố, ca ca sẽ như thế nào?
Cô bé nghĩ cũng không dám nghĩ.
Cô bé chỉ hận Mục Vân Sinh, cô bé thích ca ca, thích Hạ Thanh tỷ tỷ, thích Thất Thất tỷ tỷ.