Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 322: Loại chuyện này chẳng phân biệt được sáng hay tối (4)



Editor: boconganh1503

Hạ Thần Hi không nói gì, "Quan hệ quá rộng, tính cách cũng rất tốt a."

Đường Bạch Dạ, "..."

"Tính cách giống cô, vậy đi." Đường Bạch Dạ nhàn nhạt nói, không thích không giận.

Hạ Thần Hi nói, "Đường tổng, tôi khẳng định người phụ nữ anh đang theo đuổi tính cách không giống tôi, như vậy anh theo đuổi không kịp a, còn không cần phải lấy ánh mắt của tôi đến chọn phim, sẽ dọa cô ấy chạy mất không tốt."

"Hạ Thần Hi!" Đường Bạch Dạ chợt quát, đột nhiên choàng tay qua vai của cô, "Cô muốn chết có phải hay không?"

Hạ Thần Hi cười ha ha, "Tôi sợ anh, anh buông tôi ra, trước buông ra..."

Đường Bạch Dạ giận, người phụ nữ này một ngày không chọc giận anh liền ăn không ngon.

Hạ Thần Hi là phi thường vô tội .

Cười khua tay Đường Bạch Dạ ra, đột nhiên phát hiện ánh mắt Đường Bạch Dạ phức tạp nhìn cô, lại thâm sâu nghiên cứu, lại có một tia nhàn nhạt ... Tình cảm.

Mặt Hạ Thần Hi nóng lên, cuống quít dời đi ánh mắt.

Cô thủy chung không dám đối diện cùng Đường Bạch Dạ.

Ánh mắt của anh, quá yêu nghiệt .

Ai nhìn, cũng bị trầm luân.

Hạ Thần Hi nói, "Tôi cảm thấy 《 điệp ảnh trọng trọng 4》 không tệ, 《 cơn lốc hành động 2》《 toàn diện hồi ức 》được đánh giá cũng rất tốt, tôi thích xem mấy sát thủ, đặc công này a, đủ kích thích, đủ nhiệt huyết."

"Không xem phim tình cảm sao?"

"Xem phim tình cảm tôi sẽ buồn ngủ."

Đường Bạch Dạ, "..."

"Mấy bộ này cô chưa có xem qua sao?"

Hạ Thần Hi nói, "《 điệp ảnh 》 nhìn rồi, khá vô cùng."

Đường Bạch Dạ ừ một tiếng, "Tôi biết."

Hạ Thần Hi thầm nghĩ, coi như chọn xong rồi sao ?

"Anh gần đây cũng không xem phim sao?"

"Không có thời gian." Đường Bạch Dạ nói, anh ban ngày ở công ty đi làm, bận làm việc ở Đường thị, buổi tối phải xử lý chuyện của Đường môn, sợ không có phương pháp phân thân, làm sao có thời giờ đi xem cái gì.

"Vậy sao anh còn đi xem phim."

"Mắc mớ gì tới cô?" Đường Bạch Dạ trừng cô.

Hạ Thần Hi thầm nghĩ, Đường tổng hôm nay tính tình rất nóng nảy.

Phim cũng chọn xong , dự đoán anh sẽ gọi thư ký đi đặt vé, Hạ Thần Hi cũng không quan tâm.

"Đường tổng, tôi có thể đi về làm việc chưa?"

"Ai nói cô có thể đi?"

Hạ Thần Hi, "..."

...

Không cho cô đi, vậy còn muốn cô làm cái gì?

Phim cô cũng đã giúp chọn xong , chẳng lẽ còn muốn cô liên hệ tình nhân của anh sao?

Hạ Thần Hi giận.

"Cà phê của tôi bị lạnh, cô lại đi pha thêm một ly khác."

Hạ Thần Hi, "..."

Đi, coi như anh ngoan!

Hạ Thần Hi xoay người đi pha cà phê, khóe môi Đường Bạch Dạ hơi nhếch lên, anh thích trêu chọc Hạ Thần Hi, lúc nha đầu này tức giận, cũng mê người như thế.

Trong lúc cô pha cà phê, thư ký phòng tổng giám đốc tốp năm tốp ba đều trở về.

Bí thư thư ký thấy cô pha cà phê, kinh ngạc hỏi, "Cô dùng hạt cà phê gì pha a?"

"Lam sơn a." Hạ Thần Hi nói.

Bí thư thư ký thấp thỏm bất an hỏi, "Tổng giám đốc uống sao ?"

"Uống a." Hạ Thần Hi nói, uống phân nửa, sau đó còn đùa giỡn cô, cà phê lạnh, lại bắt cô nấu một ly nữa, cô nghĩ thầm, cà phê chắc uống rất ngon, nếu không vì sao lại muốn uống thêm một ly.

Vì sao nhìn ánh mắt Trương tiểu thư, cô có chút...

"Tổng giám đốc không sinh khí sao?"

"Không a."

Mấy vị thư ký đều vây qua đây, một người bát quái hỏi, "Cô xác định tổng giám đốc không tức giận, không đánh người?"

"Không a, anh ấy uống a, lại bảo tôi đi nấu thêm một ly nữa."

Mọi người, "..."

"Kỳ tích a, tổng giám đốc vậy mà uống ..."

"Đường tổng không tức giận, đãi ngộ khác nhau a."

"Tôi liền nói Đường tổng cùng hạ kỹ sư có gian tình, lâu như vậy cũng không đi xuống, còn pha cà phê, tổng giám đốc còn không tức giận."

"Thật bất công ..."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.