Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 885: Một niềm tin, một đời 3



"Chị rất hi vọng hai người cha con bọn họ có thể cùng hòa thuận chung sống, chị cũng không hi vọng bọn họ là đối thủ một mất một còn, thế nhưng, cho dù có là đối thủ một mất một còn, Hạ Thiên sẽ không làm thương tổn Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ cũng sẽ không làm thương tổn bảo bối."

"Sau này, dù có xảy ra tranh chấp giữa hai người bọn họ, chung quy vẫn sẽ cấp cho nhau một con đường lui."

"Cũng phải nói thêm là, cha con bọn họ nếu như có thể giảm bớt mâu thuẫn giữa Vương Bài cùng Đường môn, chị nghĩ, sau này mọi người đều là bằng hữu, không có tranh chấp, Đường môn phát triển đến nay, lại đang ở địa bàn Bắc Mỹ, đã là cực hạn, không ai có thể lật đổ, chị nghĩ, Đường Bạch Dạ cũng không có dã tâm tranh cái gì đệ nhất thiên hạ."

Như vậy cũng rất tốt, đây đó sẽ không bị thương tổn, cũng sẽ không tranh đấu, một đoàn hòa thuận, thật tốt a.

Cố Thất Thất đột nhiên nói, "Tối hôm qua thiếu tá Nolan phái người điều tra Hạ Thiên, sợ rằng, anh ta cũng đã hoài nghi thân phận của Hạ Thiên, nếu anh ta biết, dự đoán sau này trừ đối phó Vương Bài cũng sẽ đối phó Đường môn."

Hạ Thần Hi tuyệt nhiên không cảm thấy lo lắng cho Hạ bảo bối, cô nói, " mặc dù Bảo bối là chủ quản tin tức, nhưng Vương Vài lại có rất nhiều thủ lĩnh sẽ không tới lượt Bảo bối làm chủ, bảo bối suy cho cùng tiểu, chỉ là thiên tài, là cao thủ tin tức tình báo, các quyết sách khác, kỳ thực đều là Long Tứ cùng Mục Vân Sinh, Lục Trăn, cùng Bảo bối cũng không quan hệ."

Qua một thời gian nữa, cô cùng Đường Bạch Dạ ổn định, Bảo bối sẽ đi đặc huấn huấn luyện, trong vòng vài năm nữa sẽ không thấy tung tích, thiếu tá Nolan sẽ không để Bảo bối vào mắt, cái đinh trong mắt anh ta là Mục Vân Sinh.

Hạ Thanh xinh đẹp cười, "Tỷ, nếu nói đúng ra, Hạ gia chúng ta cùng các thế lực lớn hình như đều có quan hệ, thực sự là đặc sắc."

Thanh âm của Hạ Thanh có chút châm chọc, Hạ Thần Hi nghe, cũng hơi xót xa trong lòng.

Nếu là tỷ tỷ cùng ca ca còn sống, thật sự sẽ tốt hơn a.

Hạ Thần Hi nói chuyện Phương Đông muốn đoạt quyền, Hạ Thanh nói, " sự tình Hỏa Vân, em đã rất lâu không quản, trừ phi thiếu tá Nolan đưa nhiệm vụ cho em, em cũng đã mấy năm không gặp Đông Phương ca ca."

"Nếu là anh ấy đoạt quyền, giết Tiêu Tề, trái lại giảm đi không ít gánh nặng cho em." Hạ Thanh oán hận nói, lúc trước dù cho thiếu tá Nolan không phái Hạ Thanh giết Tiêu Tề, cô cũng sẽ không đơn giản buông tha Tiêu Tề như vậy.

Nhất định sẽ giết Tiêu Tề, vì ca ca báo thù.

Chỉ là, thời gian chưa tới mà thôi.

Hạ Thần Hi biết Hạ Thanh hận trong lòng, cô không có ký ức, loại hận ý này cũng không phải là mạnh liệt như vậy, nhưng trong lòng đã có quyết định, Hạ Thần Hi nói, "Xanh, chuyện đã qua, có thể buông thì để xuống đi, bây giờ cuộc sống của em rất tốt, không cần thiết cố chấp chuyện đã qua, oan oan tương báo đến khi nào, Tiêu Tề thiếu của chúng ta, hãy để anh ta chịu sự trừng phạt của ông trời."

"Mất đi chị, đã là trừng phạt lớn nhất đối với anh ta."

Hạ Thần Hi đột nhiên trầm mặc xuống, mất đi cô đã là trừng phạt lớn nhất đối với Tiêu Tề sao? Chưa chắc, Hạ Thần Hi không có cảm giác mình có sức quyến rũ lớn như vậy, Tiêu Tề có lẽ yêu cô, nhưng cũng đã là quá khứ.

Hạ Thanh nói với Hạ Thần Hi một câu đã giữ trong lòng từ rất lâu nói, "Tỷ, lúc trước, thời gian ca ca tử, em thực sự thật hận chị, nếu như chị tiếp tục cùng một chỗ với Tiêu Tề, chỉ sợ em thực sự sẽ hận chị một đời, sau này tỷ muội chúng ta sẽ là thù địch."

"Lúc đó, em hận không thể giết Tiêu Tề, nhưng em biết, em không có năng lực, em không bản lĩnh, em phải đợi."

*

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.