Mẹ, Chúng Con Muốn Cha: Mật Đường Bảo Bối

Chương 98: Đại náo Đường uyển



Đường Uyển......

Đường Thương Long ngồi xe lăn trên ban công, nhắm mắt nghỉ ngơi. trên mặt già nua, tràn đầy một nụ cười hạnh phúc. Vừa nghĩ tới hai đứa bé đáng yêu kia, ông liền không cầm được mà vui mừng.

Thái tử Long? Công chúa Phượng? Hai cái tên thật khác biệt, hai đứa thật đáng yêu! Hai người họ đáng yêu như vậy, từ lần đầu tiên gặp nhau, đã đi vào tâm hồn cô đơn của ông.

Tại sao ông lại không có lí do gì mà thích hai đứa bé này? Tại sao luôn muốn gặp chúng? Tại sao chúng giận hờn cũng khiến ông đau lòng? Bây giờ ông đã biết rõ: đây là cái mà người ta gọi là máu mủ, máu chảy cùng dòng!

Trong cuộc sống tình thân, thật kỳ diệu.

Đang lúc Đường Thương Long nhắm mắt nghĩ ngơi, cửa lớn vang lên tiếng ồn ào. Ông vừa mở mắt nhìn, lại thấy vợ chồng Tiêu Thính Quân. Tiêu Thính Quân, khuôn mặt lửa giận. Lương Bích Ngọc, cũng là gương mặt bất mãn. Vợ chồng bọn họ, đang muốn đàm phán đây mà.

Đường Thương Long biết, một cuộc bão tố sắp tới rồi.

Con trai ông đăng báo hủy hôn, nhất định Đường gia sẽ tức giận. Cho dù phải tiếp đón phong ba này, Đường Thương Long vẫn cảm thấy con mình làm đúng! thậm chí ông có chút tán thành hành động của con, có chút bội phục sự quả quyết của nó! Nếu như là người khác, cũng không nhất định làm như vậy! Dù sao, Tiêu gia có của cải vật chất giàu có! Nhưng ông biết, trong mắt của Đường Long, tiền nhiều bao nhiêu cũng không bằng tình yêu và tình thân!

"Tiểu Vương, để tổng giám đốc Tiêu vào đi!" Mặc dù lúc đi Đường Long đã nói, nếu như người Tiêu gia hoặc người xa lạ nào tới chơi, thì để bảo vệ Tiểu Vương cản tất cả lại. Nếu như bất đắc dĩ không cản được, phải gọi điện thoại để anh trở lại giải quyết. Đường Thương Long biết, con trai cũng chỉ suy nghĩ ình. Nhưng Đường Thương Long cảm thấy, Đường gia có lỗi với Tiêu gia trước, càng không thể để người ta chờ ở cửa được.

"Đường Thương Long, ông thật quá đáng! Tiêu Thính Quân tôi vào cổng Đường gia còn phải thông qua bảo vệ." mặt của Tiêu Thính Quân, đen như đít nồi. Chuyện Đường Long đăng báo hủy hôn, đủ khiến Tiêu gia hổ thẹn rồi. Không nghĩ tới, Tiêu Thính Quân ông đường đường là Tiêu Thị, cư nhiên bị bảo vệ Đường Uyển cản lại, không được đi vào. Càng làm cho ông tức giận hơn, Đường Thương Long trước này đều gọi Tiêu Thính Quân ông là thân gia, hôm nay, lại đổi thành tổng giám đốc Tiêu rồi! Chẳng lẽ, chuyện đăng báo từ hôn này, do hai cha con Đường gia thống nhất? Đường Thương Long mặc cho con trai ông ta làm xằng làm bậy ư?

Có thể nhẫn nhịn nhưng không thể nhẫn nhục!

Cho dù không vì Tiêu Tử Phượng, Tiêu Thính Quân ông cũng phải vì mặt mũi của mình, đại náo Đường Uyển một lần! Bằng không, người ta còn tưởng rằng Tiêu Thính Quân ông là một quả hồng mềm !

"Tổng giám đốc Tiêu, ông cũng không phải là không biết, lai lịch trước kia của Đường Thương Long tôi, bởi vì đắc tội quá nhiều người, kẻ địch đếm không xuể! Phòng ngừa người ta trả thù, đây là chuyên rất đương nhiên! Cái này, ông cũng đừng trách móc làm gì!" Đường Thương Long vừa mỉm cười tự giễu, vừa phân phó người giúp việc rót trà cho Tiêu Thính Quân."Người tới, rót trà cho tổng giám đốc Tiêu."

"Đường Thương Long, hôm nay tôi tới đây không phải để uống trà! Tôi tới, là thay Tử Phượng nhà tôi đòi công lí!" Tiêu Thính Quân đem tờ báo ném vào người Đường Thương Long, để cho ông nhìn!"Cho dù Đường gia các ông là trùm xã hội đen, cho dù cha con hai người không đem Tiêu gia để ở trong mắt, nhưng không thể khiến Tiêu gia vào con đường cùng chứ!"

Cái gì mà lai lịch trước kia? Hừ hừ, cư nhiên cầm cái này để uy hiếp Tiêu Thính Quân ông! Ông ta cho rằng, Tiêu Thính Quân ông sẽ bị dọa ư? Cái gì mà trùm xã hội đen? Lợi hại hơn nữa, còn không phải chỉ là một con rồng già đã què chân thôi!

Phòng ngừa người ta trả thù? Càng thêm càng vô căn cứ! trước kia Tiêu Thính Quân ông đây, tại sao không thấy bọn họ khẩn trương như thế? Hừ hừ, rõ ràng muốn viện cớ nên không cho ông đi vào đây mà!

Ghê tởm! Thật là ghê tởm! ! !

"Đường Thương Long, nếu như các các người đã không hài lòng về Tử Phượng nhà tôi, tại sao trước kia đính hôn không nói? lần trước Đường Long cùng Tử Phượng nói chia tay, Tử Phượng chịu đựng không nổi đả kích mà cắt cổ tay tự sát! Con trai của ông, đã thề thốt bên cạnh Tử Phượng! Nói sẽ không bao giờ rời đi Tử Phượng nữa, sẽ không bao giờ nữa nói chia tay! Chúng ta làm cha mẹ, vì cho rằng nó đã hối cải mới cho nó cơ hội, nên nhẫn nhịn! Tử Phượng mới ra viện vài ngày, nó đã làm ra chuyện này. Ông nói đi, đây không phải là muốn ép Tử Phượng nhà tôi vào con đường chết sao? Nhà Tử Phượng chúng tôi rốt cuộc có sai lầm gì mà phải chịu sự vũ nhục như vậy? Đường Thương Long, ông không cho chúng tôi một câu trả lời hợp lý, hôm nay tôi sẽ liều mạng với ông!" Lương Bích Ngọc nhìn thấy thái độ Đường Thương Long, liền giận dữ!

Cái gì mà trùm xã hội đen? Cho dù là trùm xá hội đen thì Lương Bích Ngọc bà cũng không sợ! Tiêu Thính Quân nếu không địch nổi cha con Đường Long, bà còn có Lô Thanh Vân! Lô Thanh Vân bây giờ không phải là Lô Thanh Vân trước kia nữa! Hừ hừ, chờ khi Lô Thanh Vân ra mặt, Đường gia bọn họ nhất định phải chết!

"Tổng giám đốc Tiêu, Tiêu phu nhân, hai vị ngồi xuống, có lời gì từ từ nói." Đường Thương Long không xem tờ báo, cũng biết báo chí đăng cái gì! Ông không trách vợ chồng Tiêu Thính Quân tức giận, vẫn giữ vững khuôn mặt tươi cười để nói chuyện. Đúng vậy! Chuyện như thế này thì dù ai cũng sẽ vô cùng tức giận mà

"Từ từ nói? Ông thấy chúng tôi có thể ổn định để từ từ nói sao? Nếu như Tử Phượng là con gái của ông, làm sao ông để yên thế này? Mặc cho người ta khi dễ, mặc cho người ta làm nhục ư?" Lương Bích Ngọc giống như ăn phải thuốc súng, không ngừng rống giận.

" Tổng giám đốc Tiêu, ông cũng biết đấy, con cái bây giờ, vốn không nghe lời cha mẹ nói nữa. Nếu Đường Long có làm chuyện gì có lỗi với Tiêu gia, tôi nguyện ý đền bù tổn thất cho Tiêu gia. Hai người nói đi, chỉ cần điều kiện trong phạm vi cho phép, tôi nhất định sẽ đền!" Chuyện đã đến bước này, không thể dừng lại được rồi! Đường Thương Long thật sự là không cách nào nhịn nổi khi Lương Bích Ngọc nói. Chỉ cần bọn họ nói điều kiện, ông nguyện ý đáp ứng bọn họ!

"Tiêu Thính Quân tôi không phải loại người đó! Đường Thương Long, tôi chỉ muốn một câu trả lời hợp lý! tại sao Đường Long lại muốn vứt bỏ Tử Phượng, tôi cần phải biết chân tướng rõ ràng!" Tiêu Thính Quân biết, hôn ước của Tử Phượng đã không cách nào vãn hồi lại. Nếu như đã không được, ông không thể khiến mình mất mặt nữa!

"Cụ thể là có chuyện gì xảy ra, tôi cũng không rõ lắm. Hình như, trước kia nó có yêu một cô bé. Hơn nữa, cô bé kia cũng sinh cho nó hai đứa con rồi." Nếu bọn họ muốn, thì cho bọn họ một câu trả lời hợp lý! Có lẽ, bọn họ nghe xong, trong lòng sẽ bình tĩnh một chút!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.