Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy

Chương 107: Bộ dáng như vậy là xấu hổ sao?



“Không cần kích động như thế, anh biết là bây giờ em thật cao hứng, nhưng phải chú ý hình tượng một chút, vợ yêu.” Diêm Hỏa đi tới bàn làm việc của Kính Huyễn, nhìn cô cười tà mị, cả gan nói càng khiến cho Kính Huyễn phát điên, còn kêu cái gì là vợ yêu ngọt ngào như thế nữa chứ.

“Anh cảm thấy dáng vẻ hiện tại của tôi giống như cao hứng lắm sao? Con mắt của anh bị sao hả, còn nữa..., không cho phép anh gọi tôi là vợ yêu.” Kính Huyễn tức giận đùng đùng hướng Diêm Hỏa nổi giận, cô sắp tức chết mà anh bảo là cao hứng, một chút vui mừng cũng không có.

“Tại sao, rõ ràng em chính là vợ của anh, tại sao không thể gọi như vậy, nhanh đi ăn cơm thôi, hơi đói rồi.” Diêm Hỏa da mặt dày nói, sau đó không cho Kính Huyễn cự tuyệt kéo tay cô đi, lôi kéo Kính Huyễn đang kháng nghị đi ra ngoài.

“Anh nhanh buông tôi ra, có nghe hay không, nhiều người đang nhìn, sẽ bị hiểu lầm.” Kính Huyễn dùng sức thoát khỏi cánh tay Diêm Hỏa, muốn cùng Diêm Hỏa giữ một khoảng cách.

“Vợ Àh, ở trước mọi người em xấu hổ như vậy sao. Đi thôi, anh dẫn em đi ăn món em thích.” Bị Kính Huyễn buông tay ra, Diêm Hỏa càng nói ra lời làm cho Kính Huyễn hốt hoảng, anh đang chờ chuẩn bị xem trò vui, trước mặt đồng nghiệp, bên trái bên phải đều một mực kêu vợ yêu.

“Diêm Hỏa, có phải anh cố ý nói ra muốn mọi người hiểu lầm phải không? Mọi người đừng tin lời anh ta nói, tôi cùng anh ta không có quan hệ gì hết.” Kính Huyễn không khách khí hướng Diêm Hỏa đang cười hihi haha mà rống, sau đó quay đầu hướng về phía các đồng nghiệp đang nhìn cô chăm chú giải thích.

“Gọi anh là Diêm, như vậy mới cảm giác thân mật hơn.” Diêm Hỏa không bị những lời Kính Huyễn nói làm ảnh hưởng,vẫn như cũ thể hiện thâm tình, bảo cô thay đổi cách xưng hô với mình, nhìn thấy đồng nghiệp hít vào một hơi.

“Woa, Kính Huyễn, từ lúc nào mà quan hệ giữa cô và tổng giám đốc Diêm Hỏa tốt như vậy, trình độ thật cao siêu, tất cả chị em ở đây ai cũng muốn chị chia sẻ bí quyết, tiết lộ một chút nha.” Một đồng nghiệp bình thường đứng ra châm chọc Kính Huyễn, nhìn dáng vẻ im lặng của Kính Huyễn tất cả mọi người nở nụ cười.

“Các người đều hiểu lầm rồi, căn bản là không có chuyện gì cả, không cần nghe anh ta nói lung tung.” Kính Huyễn nhìn từng người từng người đồng nghiệp nhạo báng mình, oán trách trợn mắt nhìn Diêm Hỏa một cái, nếu không phải là do anh ăn nói lung tung thì cô sẽ không dây vào chuyện này rồi.

“Không có, không có, chúng ta cũng không có hiểu lầm, không cần xấu hổ, chúng ta đều hiểu cả.” Tất cả Mọi người nhìn thấy nụ cười gượng gạo của Kính Huyễn, nhìn thấy thái độ kia của Kính Huyễn dở khóc dở cười, thật sự không biết nên giải thích thế nào.

“Mọi người đừng khách sáo, chúng tôi đi đây, sau này nếu có thời gian chúng ta tiếp tục nói chuyện, chúng tôi đi trước đây.” Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn bị mọi người hỏi dồn dập, thái độ thành khẩn hướng về phía các đồng nghiệp đang chọc Kính Huyễn lên tiếng. Thật ra trong lòng anh cũng đã nén cười, nghẹn đến nỗi sắp phải nội thương luôn rồi. Tuy nhiên vẫn giữ vững nét mặt thành khẩn, có thể thấy được công phu vô cùng thâm hậu.

“Hiểu rồi, hiểu rồi, vợ yêu của anh đói bụng rồi, anh phải nhanh dẫn cô ấy đi đi, nhìn xem hai người thật là ngọt ngào, Kính Huyễn nhất định là vô cùng hạnh phúc.” Còn không chịu buông tha Kính Huyễn, một nữ đồng nghiệp nở nụ cười, cặp mắt ngước nhìn Kính Huyễn một chút, rồi nhìn Diêm Hỏa một chút.

“Tôi không phải là vợ của người này, các người không cần suy diễn lung tung.” Kính Huyễn bắt đầu không nhịn được lên tiếng, tại sao tất cả mọi người đều không nghe cô giải thích, vậy mà Diêm Hỏa chỉ nói có mấy câu thì mọi người đều tin tưởng nghe theo, chẳng lẽ là do gương mặt anh tuấn của anh ta? Nếu không tại sao không có người nào đứng về phía cô?

“Kính Huyễn, cô không cần xấu hổ, cô hạnh phúc thì tất cả mọi người đều vui mừng, chẳng qua tôi thật sự rất hâm mộ cô thôi, có được một ông chồng đẹp trai anh tuấn như vậy.” Cái gì, cô đã giải thích rõ ràng như thế mà mọi người... còn dùng vẻ mặt đầy hâm mộ nhìn cô nữa chứ, àh cô thật xấu số, bộ dạng này mà có điểm nào gọi là xấu hổ sao?

“Nhìn bộ dạng của tôi giống xấu hổ lắm sao, tôi đã nói là không phải vợ của anh ta, tại sao các người không nghe lời tôi nói chứ, tức chết thôi.” Kính Huyễn giận đến khuôn mặt đỏ bừng, giải thích chuyện này sao lại khó khăn thế này.

“Ai ya, chúng ta biết rồi, biết rồi, hiện tại chỉ là quan hệ bồ bịch thôi phải không, vậy thì đến lúc kết hôn nhớ mời chúng tôi đến uống rượu mừng đó, nhìn xem hai người thật là đẹp đôi.” Hoàn toàn đem lửa giận của Kính Huyễn trở thành xấu hổ, một đồng nghiệp nữ vặn vẹo ý tứ của Kính Huyễn, càng nói càng làm cho Kính Huyễn có cảm giác, cô giống như đang đàn gảy tai trâu.

“Đương nhiên, đến lúc chúng tôi kết hôn, nhất định sẽ mời các người đến uống rượu mừng, nhưng mà bây giờ chúng tôi muốn đi ăn cơm, tạm biệt.” Diêm Hỏa thật sự vui mừng, nhìn thấy tất cả đồng nghiệp của Kính Huyễn thật đáng yêu, lại thấy Kính Huyễn sắp tức chết, Diêm Hỏa thông minh liền kéo tay cô rời đi.

“Anh buông tôi ra, muốn ăn thì anh ăn đi, tôi muốn giải thích rõ ràng với bọn họ, nhất định là bọn họ hiểu lầm rồi.” Kính Huyễn không chịu cứ như vậy bị Diêm Hỏa kéo đi, không cam lòng muốn quay lại đấu não với bọn họ một phen.

“Không cần giải thích, chúng tôi biết rồi, các người dùng cơm ngon miệng.” Hướng Kính Huyễn phất tay một cái, mọi người đều rất rộng rãi ‘đuổi’ Kính Huyễn, căn bản là không hiểu giả hiểu, Kính Huyễn trong lòng mất hứng.

“Anh buông tôi ra, bây giờ anh hại tôi bị hiểu lầm, thật không nghĩ đến anh là người như vậy, hừ.” Khi đi ra khỏi cửa chính công ty, Kính Huyễn dùng sức hất tay Diêm Hỏa ra, quay đầu không nhìn về phía Diêm Hỏa.

“Vậy thì trong lòng em anh là người như thế nào? Có thể nói anh nghe một chút.” Diêm Hỏa không quan tâm lửa giận của Kính Huyễn, đứng trước mặt cô, tựa sát gần khuôn mặt cô khoái trá hỏi,vừa rồi ở công ty Kính Huyễn anh vô cùng khoái trá, có chút tư tưởng xấu.

Kính huyễn nhìn khuôn mặt đẹp trai sát gần sắp đụng môi mình, mặt lập tức đỏ lên, vội vàng đẩy Diêm Hỏa cách xa ra, xoay đầu nhìn về hướng khác, lửa giận lúc nãy gần như tiêu tán hết.

“Anh không biết mình là hạng người gì sao, anh là một tên chỉ biết trêu hoa ghẹo nguyệt, đầu củ cải, máy gieo giống, còn siêu cấp vô lại,... những lời này đều chỉ anh”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.