Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy

Chương 12: Trên miệng chừa chút đức đi, ông anh



Diêm Hỏa đuổi đám quản lí đáng ghét kia đi, một mình ngồi trong phòng làm việc rộng lớn chỉ có hai màu đen trắng, từ trong túi tây trang lấy ra một cái dây chuyền vàng trông rất bình thường, dây chuyền Diêm Hỏa cầm lúc này chính là dây chuyền ngày đó Kính Huyễn không tìm thấy.

“Rốt cuộc em là ai, tại sao những cô gái tên Bạch Kính Kính không có một người nào là em, chẳng lẽ Bạch Kính Kính không phải tên của em sao?” Diêm Hỏa buồn cười nhìn dây chuyền nói một mình, từ trước tới nay phụ nữ đều là món đồ chơi của hắn, không ngờ rằng cũng có lúc vì phụ nữ mà buồn phiền lo lắng.

Nghĩ đến ngày đó Ưng đưa tài liệu cho mình xem, gương mặt những cô gái kia thật khó coi, xem xong toàn bộ, vẫn không thấy cô gái có nụ cười đêm đó đâu, đến bây giờ đã qua ba tháng, cũng không phát hiện tin tức gì.

“Tổng tài, bên ngoài có vị tự xưng là Ưng muốn gặp ngài, xin hỏi tổng tài ngài biết anh ta sao?” Bên ngoài phòng làm việc, tiếng nói ngọt ngào của thư ký sắp chảy ra mật vang lên trong điện thoại, phá vỡ trầm tư của Diêm Hỏa.

“Ừ, cô gọi anh ta vào đi.” Diêm Hỏa không để ý đến tiếng nói nhiệt tình bên kia điện thoại, chỉ lạnh lùng đáp lại, tình yêu văn phòng bản thân cũng không muốn, vậy mà đối với những ý nghĩ trong lòng phụ nữ, Diêm Hỏa vẫn nhất thanh nhị sở*.

*nhất thanh nhị sở: rõ ràng rành mạch.

“Vâng” Không lường trước được phản ứng, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy thất vọng, trong lòng không ngừng nghĩ rằng hay là dáng dấp mình không không đủ xinh đẹp tổng tài mới lạnh nhạt với mình, dường như quên mất lúc này còn có khách cần cô tiếp.

Ưng lạnh lùng nhìn thư kí kia, từ biểu tình rõ ràng trên mặt kia không cần nghĩ cũng biết là cô đang suy nghĩ gì, lại có một người phụ nữ hám làm giàu muốn chim sẻ biến thành phượng hoàng, Ưng không gọi thư kí kia nữa, tự mình đi vào văn phòng, không gõ cửa liền đi thẳng vào.

“Mị lực của cậu thật đúng là không cách nào ngăn cản, nữ thư ký bên ngoài của cậu bị cậu mê hoặc, chìm đắm trong thế giới của mình rồi.” Ưng vừa vào cửa liền trêu chọc Diêm Hỏa, Diêm Hỏa không mời ngồi mà bản thân cũng tự nhiên ngồi lên sô pha.

“Cậu thôi đi, cô gái đó là những quản lí “đặc biệt” tìm đến, nhìn cô ta cũng biết phẩm vị của những quản lí đó tệ hại bao nhiêu.” Diêm Hỏa nhấn mạnh hai chữ đặc biệt.

“Không thể nào, đầu óc những quản lý kia rốt cuộc là đang suy nghĩ gì, xem ra công ty của cậu còn phải tăng mạnh.” Ưng nghe lời Diêm Hỏa, vẻ mặt khinh thường nói.

“Tôi sẽ có biện pháp để cho bọn họ rời khỏi, mà cậu hôm nay tới không phải chỉ để cùng tôi tán gẫu nhàm chán chứ?” Anh vẫn chờ Ưng báo cáo, lãng phí của mình nhiều thời gian như vậy.

“Không có cô gái cậu muốn tìm, có phải cậu nhầm tên rồi không, trong tài liệu tất cả cô gái tên Bạch Kính Kính tôi đều tìm tới cho cậu rồi, trong video ở khách sạn chỉ thấy cậu ôm cô gái đó, không có quay được trước mặt cô ấy, ngày đó tôi cùng cậu tham gia bữa tiệc, dường như cũng không người nào biết cô ấy tên gì.” Ưng báo cáo toàn bộ kết quả trong một tháng này mình điều tra, chuyện thật đúng là trùng hợp, mặt không quay tới, tên không biết, trong tài liệu cũng không có.

“Cái gì? Không thể nào, cô gái xinh đẹp như vậy lại không ai biết tên của cô ấy? Có khoa trương quá không?” Điểm này Diêm Hỏa cũng nghĩ không ra, chẳng lẽ cô gái kia có thể biến mất vô căn cứ thế sao?

“Tôi thấy cậu là muốn phụ nữ đến điên rồi mới đúng, quyến luyến trong đám phụ nữ đã lâu như vậy, hà tất phải tìm ra cô gái này chứ? Chẳng lẽ trên người cô ta có ma lực gì hấp dẫn Diêm Hỏa thiếu gia của chúng ta?” Ưng vô tâm nói, dù sao cũng không phải là cô gái của mình, tiểu tử này chơi đùa nhiều phụ nữ như vậy, vậy mà giờ lại hướng về một người.

“Tôi cũng nghĩ không ra rốt cuộc là trên người cô ấy hạ ma lực gì, hại tôi hiện tại không có tâm tư ở trên người những phụ nữ kia, cho nên mới phải nhanh chóng tiếp nhận vị trí tổng tài này, thật là phiền.” Lúc này tâm tình Diêm Hỏa bởi vì lời nói của Ưng, có vẻ hơi bực bội.

“Cái gì? Cậu không nói giỡn chứ? Chẳng lẽ mấy tháng qua cậu cũng không có tìm phụ nữ?” Bộ dạng Ưng như gặp quỷ nhìn chằm chằm Diêm Hỏa, anh nằm mơ cũng không thể nghĩ đến Diêm Hỏa không tìm phụ nữ, chuyện này quá không bình thường.

“Có cái gì kỳ quái đâu? Phụ nữ có hay không cũng đâu quan trọng?” Diêm Hỏa trực tiếp phản bác, không buồn nhìn biểu tình kinh ngạc như nhìn thấy người ngoài hành tinh của Ưng, chẳng lẽ hình tượng bình thường của mình kém quá sao?

“Là rất kỳ quái, không ngờ rằng Diêm Hỏa thay phụ nữ suốt ngày, lại có lúc phá vỡ kỉ lục thế giới, xem ra cậu phải đi gặp bác sĩ tâm lý, tâm lý cậu nhất định có vấn đề.” Ưng hiếm khi có ý tốt đề nghị Diêm Hỏa phải đi gặp bác sĩ tâm lý, Diêm Hỏa tức giận đến mức cả khuôn mặt đều tái đi.

“Lời này của cậu là có ý gì, có lầm hay không, trên miệng tích chút đức cho cậu đi.” Diêm Hỏa thẹn quá thành giận, hướng về phía Ưng rống giận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.