Mê Mẩn Vì Em

Chương 176



Sau khi đưa cả đám ông bà già bình yên về nhà, nhóm Du Lệ mới ai về nhà nấy.

Bà Cô có uống mấy chén rượu, tuy không say nhưng người già rồi sức lực chẳng sánh được với người trẻ tuổi, dặn dò vài câu rồi cũng về phòng nghỉ.

Vật lộn một trận thì cũng đã gần tới 12 giờ khuya rồi.

Chử Hiệt thấy cô ngáp vặt, bảo cô đi tắm rồi mới ngủ đỡ thấy khó chịu.

Du Lệ mơ màng ừm một câu, đi vào phòng tắm. Tắm bừa một cái, thấy không mang quần áo, đang định gọi Chử Hiệt đem tới, thấy cửa phòng tắm đã mở, Chử Hiệt mang theo áo tắm tiến vào, tắt nước ấm đi, dùng khăn tắm bọc lấy cơ thể ướt đầm nước của cô, ôm về phòng, thả lên giường.

“Ngủ đi” Chử Hiệt vỗ nhẹ mặt cô, cúi người hôn lên mặt cô một cái.

Tắm rửa xong, Du Lệ lại thấy tỉnh táo chút, cũng không ngủ vội và kéo tay anh bảo, “Hôm nay thiên sư và phi nhân loại tới rất nhiều”

Chử Hiệt ừm một cái, vẩy nhẹ đuôi tóc cho cô.

“Trước giờ em chẳng bao giờ ngờ được con người và yêu ma quỷ quái lại có thể ở chung hòa bình với nhau. Mễ Thiên Sư thật sự là một người kỳ lạ, anh bảo có phải không?” Nói xong cô lại cười ngây ngốc lên, “Càng ngày càng cảm thấy hẻm Thanh Xuyên quá tốt, sau này chúng mình liền ở chỗ này đi”

Chử Hiệt cất một câu được, hiện giờ tuy họ đều cùng ở một chỗ với Bà Cô, nhưng ở nhà bên cạnh nhiều hơn, nơi đó xem như là bất động sản của Chử Hiệt, rốt cuộc không hề ăn của bà lão, ở của bà lão nữa.

“Đúng rồi, nhóm Uy Sắt tốt với ông Trương từ bao giờ thế ạ?” Du Lệ kỳ lạ hỏi.

Lúc trước mễ Thiên Sư nhờ nhóm Uy Sắt giúp đám ông bà già của hẻm Thanh Xuyên về nhà, Uy Sắt thế mà lại không cự tuyệt, Della và mấy Ma tộc cũng nhiệt tình giúp, trong mắt Du Lệ, cảnh này quả thật quá sức tưởng tượng. Nhóm Uy Sắt sau khi vào ở hẻm Thanh Xuyên, Du Lệ cũng chẳng trông mong Ma tộc và con người cùng chung sống hòa bình, chỉ cần họ không tùy tiện làm tổn thương đến con người là đã tốt rồi.

Nào ngờ tình hình còn tốt hơn cả sức tưởng tượng của cô, nếu không biết rõ thân thận phận thật sự của nhóm Uy Sắt, còn tưởng bọn họ là người tốt gì đó, thích giúp người khác thành niềm vui.

Chử Hiệt thong dong đáp, “Gần đây nhóm Uy Sắt chẳng phải đang học trang trí sao? Lúc trước nhóm Bà Cô tự mình trang trí nhà cửa, rất tâm đắc, thỉnh thoảng nhìn thấy cũng có chỉ điểm cho họ chút, cũng thường xuyên mời họ về nhà ăn cơm, thường xuyên qua lại như thế nên quen thôi”

Tuy Chử Hiệt chạy ngược chạy xuôi theo Du Lệ, nhưng vẫn nắm rõ tình hình hẻm Thanh Xuyên như lòng bàn tay, chuyện gì xảy ra cũng nắm được tất.

Du Lệ bừng tỉnh hiểu ra, đây là nể tình nể mặt người ta sao?

Cô cười bảo, “Lúc mới gặp, Uy Sắt cứ tìm anh để đánh nhau, còn định bắt cóc cả em nữa, em cứ tưởng với tính cách ấy của cậu ta, chắc chắc có đám đàn em cực hung ác, tốt nhất là nên tránh xa thì hơn. Ai ngờ ngược lại rất là ngốc nghếch… Có lẽ họ ở tại hẻm Thanh Xuyên cũng không tồi”

Du Lệ từng tiếp xúc với rất nhiều Ma tộc, trong đó có không ít Ma tộc hung ác, ăn thịt người, nhưng cũng có ít ma tộc không ăn thịt người, không phải tất cả Ma tộc đều tà ác hết. Sau khi tiếp nhận Uy Sắt và đám Ma tộc Della thấy khác hẳn những con yêu đê tiện bên ngoài, nhanh chóng chấp nhận bọn họ ngay.

“Nhìn tổng thể có vẻ hiện giờ họ ở chung với nhóm Bà Cô rất vui vẻ đi, vậy em yên tâm rồi” Du Lệ hào hứng bảo.

Chử Hiệt lại tiếp tục ừm một cái.

Đừng có nhìn đám cư dân ở hẻm Thanh Xuyên đều là đám ông bà lão già cả nhá, thế mà đám ông bà già ấy có sức chiến đấu cực sung, có đám ma mị mọc thành từng cụm ở hẻm Thanh Xuyên mà mãi cũng không chịu dọn đi, chẳng phải người nào người nấy đều thâm tàng bất lộ sao?

Cũng chỉ có Du Lệ trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường thì thấy không rõ cho lắm.

Chử Hiệt xoa đầu cô, thương xót chút. Quả nhiên Tiểu Lệ Chi rất đơn thuần đáng yêu.

Nghe thấy cô dong dài một lúc, mãi cho đến khi không còn nghe thấy tiếng nào nữa, Chử Hiệt đã thấy cô ngủ say không chút đề phòng, đắp chăn cho cô, đứng dậy đi ra ngoài.

Đèn đường hẻm Thanh Xuyên chiếu sáng con ngõ nhỏ dài.

Giữa không trung lại thấy tuyết bắt đầu rơi, toàn bộ thế giới yên tĩnh không tiếng động, chỉ có tiếng tuyết rơi lạc lõng.

Chử Hiệt ra tận cuối ngõ nhỏ, thong thả đi vào sâu tận trong ngõ nhỏ mà đi.

Sâu tận trong hẻm Thanh Xuyên vẫn là một mảng hoang vu, phòng ở đây vẫn chưa trang trí xong, mặt đường mới tu sửa đơn giản, khắp nơi chồng chất ít vật liệu. Lúc trời lạnh, vườn hoa chỉ có cỏ khô và bùn khô, vẫn chưa trồng tý hoa cỏ nào, trông càng lạnh lẽo tịch liêu.

Chử Hiệt đi thẳng một mạch tới, dừng lại ở sâu tận trong ngõ nhỏ.

Ở chỗ đèn đường không chiếu tới được, có màn sương đen mắt thường không thấy kích động, sương đen lúc tụ lúc tan, lúc thì cuộn tròn lại với nhau, biến ảo thành đôi mắt to đen, tò mò thăm dò thế giới này, lúc thì khuyếch tán ra như du hồn tản mạn.

Vào lúc Chử Hiệt xuất hiện, những màn sương đen đó cuộn dồn lại với nhau, hiện lên một thông đạo màu đen.

Từ bên trong có sương đen không ngừng tuôn ra, cắn nuốt khắp nơi.

Trong thông đạo, dần xuất hiện một bóng người, rồi bóng đó nhanh chóng biến ảo thành Ma tộc.

“Đại nhân” Ma tộc khom người xuống cung kính, dùng ngôn ngữ cổ xưa nói, “Thời gian của ngài không còn nhiều, xin mau chóng trở lại ạ”

Chử Hiệt hờ hững nhìn gã, không lên tiếng.

Ma tộc cẩn thận ngẩng đầu lên liếc nhìn anh, lại nói tiếp, “Đại nhân, lực lượng bia Mễ Nại Tư đã không còn chống đỡ được bao lâu nữa…”

Chử Hiệt giơ tay, túm chặt lấy gã bảo, “Cho ta thêm nửa năm nữa”

“Đại nhân…”

Anh rũ mắt xuống, “Ta đã kết mệnh với một con người, sau này cô ấy sẽ là chủ nhân của La Tắc A Tư”

Ma tộc chấn động, cẩn thận chứng thực, “Đại nhân, ý ngài nói là…. Con người ấy là phu nhân sao ạ?”

Chử Hiệt ừm một câu.

Ma tộc lập tức nghẹn giọng lại.

Mãi lâu sau, Chử Hiệt bảo, “Thông đạo này ngươi canh giữ, đừng cho bất kỳ kẻ nào đi vào, gặp kẻ không biết điều giết luôn không tha”

Vẻ mặt Ma tộc nghiêm túc, cung kính vâng một câu.

Lúc Chử Hiệt phất tay, màn sương đen lại lần nữa kích động, nhanh chóng cắn nuốt thông lại, lát sau, sâu trong hẻm Thanh Xuyên lại khôi phục sạch sẽ như ngày thường, không còn chút dị thường nào cả.

Chử Hiệt chậm rãi đi vòng vèo về.

“A ha, Áo Phỉ Nick, bị ta phát hiện ra rồi nhá! Quả nhiên anh không phải hoàn toàn không biết gì cả!”

Một giọng trong trẻo vang lên, không rõ Ma tộc tóc đỏ xuất hiện dưới ánh đèn đường từ bao giờ, đôi mắt đỏ sậm sáng như sao trời, lập lòe lóe sáng hung ác, “Áo Phỉ Nick, xem ra anh đã biết vì sao lúc trước chúng tôi muốn bắt có nhân loại kia rồi”

Chử Hiệt ngước mắt nhìn gã một cái, nói lãnh đạm, “Có ta ở đây, ai cũng không được phép động vào cô ấy!”

Uy Sắt tiến lên một bước, thân thể thiếu niên gầy yếu đứng trước mặt Chử Hiệt trông cực nhỏ xinh, nhưng khí thế thì chẳng giảm, gã bảo, “Áo Phỉ Nick, anh cứ trơ mắt nhìn Ma môn bị hủy diệt mất sao?”

“Thì tính sao?” Giọng Chử Hiệt vang lên cực lạnh nhạt.

Uy Sắt nghiêng đầu nhìn anh, làm như chẳng quen anh vậy, lẩm bẩm, “Chuyện này không giống anh nha, nếu thật sự là anh nhẫn tâm như thế, thì năm đó cũng không vứt bỏ thân thể lâm vào ngủ say đâu. Ảo Phỉ Nick, anh đừng có mạnh mồm”

Chử Hiệt bịt miệng gã một câu, “Ta quên rồi”

Nếu đã quên rồi thì những chuyện đó có liên can gì tới anh chứ?

Uy Sắt bị nói nghẹn họng, thấy anh lướt qua mình tránh đi, gã xoay người đuổi theo, bĩu môi reo lên, “Áo Phỉ Nick, quả nhiên anh thay đổi rồi. Tính xem, những chuyện này vốn chẳng liên quan gì tới tôi, hiện giờ tôi cảm thấy thế giới nhân loại khá tốt, cho dù Ma giới có hỏng mất chẳng phải còn thế giới nhân loại đó sao? Cùng lắm thì sau này tôi ở lại chỗ này….”

Sau đó gã lại phiền não, “Chỉ là quy củ thế giới con người nhiều quá, muốn đánh cái giá phải trả cũng bị ngăn lại, nghe bảo nếu tụ tập ẩu đả là phạm pháp, nếu mà không có loại quy củ chó má này thì tốt rồi…. Aizzz, đêm nay tôi nghe thấy mấy con yêu kia có nói, hình như Hoa Quốc này có mấy Đại Yêu Vương vậy, ở nước ngoài thì có thân vương quỷ hút máu, còn có người sói, thánh kỵ sĩ giáo đình…”

Càng nói ánh mắt càng sáng rực, rồi Uy Sắt nhanh chóng vứt hết mọi chuyện vừa nãy đi mất.

Xưa nay gã không phải là chúa cứu thế trách trời thương dân, cho dù thế giới này có bị hủy diệt cũng chẳng liên quan gì gã, chỉ cần có giá là được đánh nhau là được.

Chử Hiệt chẳng thèm để ý đến gã, đi tới trước cổng nhà Bà Cô, kéo cổng ra đi vào.

**

Bận rộn đến tận 29 tết, rốt cuộc Du Lệ cũng dành được mấy ngày để nghỉ, chuẩn bị một cái tết náo nhiệt.

“Đây là cái tết đầu tiên chúng ta biết nhau, chắc chắn phải chuẩn bị cho thật tốt vào” Du Lệ vô cùng hào hứng bảo, “Chúng mình đi mua hàng tết đi, còn phải mua thêm nhiều đồ ăn nữa…”

Chử Hiệt cầm giấy bút, ghi lại tất cả mọi thứ cần mua.

Đồ Nhĩ Tư thì dọn mấy hòm đồ ăn vặt vào, bảo, “Tiểu thư Du, nhớ phải mua ít kẹo nhé, tôi nhớ rõ ở trung tâm thương mại gần đây có bán kẹo sữa không tồi, ăn ngon lắm, đại nhân Uy Sắt cũng rất thích”

“Vậy thì mua!”

Du Lệ sảng khoái phất tay, tiếp đó cùng Chử Hiệt đi ra ngoài, chuẩn bị đi mua sắm.

Lúc ra cửa, gặp mấy con ma Uy Sắt ăn không ngồi rồi, Du Lệ chớp mắt, chào đón họ cùng đi mua đồ cho năm mới.

Della hơi xấu hổ bảo, “Tiểu thư Du, chúng tôi không có tiền”

“Không sao, tôi có thể cho các anh mượn trước, không thu lãi!” Du Lệ rất hào phóng bảo, “Các anh là người thuê ở hẻm Thanh Xuyên, chẳng mấy khi được ăn tết, dĩ nhiên là cần phải thoải mái mới được, đừng tính toán nhiều làm gì”

Uy Sắt đã ngồi yên trong xe, ra vẻ giống đại gia.

Della thì đành ngồi lên xe, còn những con ma khác lại đi giúp đám ông bà già hẻm Thanh Xuyên dọn vệ sinh.

Mấy ngày nay, đám ông bà già hẻm Thanh Xuyên có một nửa đã được con cháu bên ngoài tới đón đi ăn tết rồi, chỉ còn lại có một nửa, không phải giống BÀ Cô cô đơn một mình, mà do con gái đều ở ngoại tỉnh, lười đi, chẳng bằng ở lại với đám ông bà già hẻm Thanh Xuyên náo nhiệt chuẩn bị một năm mới còn hay hơn.

Lúc lái xe tới bãi đỗ xe gần đó, Du Lệ liền dẫn theo ba Ma tộc đi thẳng lên lầu trung tâm thương mại, bắt đầu mua sắm.

Giờ đã là 29 tết, trung tâm thương mại người đến người đi rất đông, vai sát vai náo nhiệt vô cùng.

Uy Sắt và Ma tộc Della bị cảnh náo nhiệt ấy đứng đơ ra, không kìm được lẩm bẩm, “Nhiều người quá đi…”

Du Lệ kéo tay Chử Hiệt đứng vào top đầu, tìm mua đồ, dù sao cũng dẫn theo nhiều người, có mấy Ma tộc sức lớn, mua nhiều chút cũng đều mang được về cả.

Người nhiều, ăn trộm cũng nhiều, chỉ lát sau Uy Sắt và Della đã bắt được vài tên ăn trộm, khiến cả đám đông ồ lên.

Du Lệ không ngờ chỉ hơi không để ý, hai Ma tộc kia đã chạy tới bắt trộm, mặc kệ mồ hôi, kéo Chử Hiệt chạy đi đón hai Ma tộc đang được một đám người cảm ơn rối rít.

Đối mặt với cảm tạ của mọi người, vẻ mặt Uy Sắt cao quý lãnh diễm, vì gã nghe chẳng hiểu những con người này nói gì hết.

Della thì hơi ngượng, không ngờ chỉ một chuyện nhỏ chẳng tốn sức gì, mà khiến cả đám đông để ý vậy, hơn nữa những con người này quả thật rất yếu ớt, hành vi ăn trộm rõ vậy mà chẳng phát hiện ra, lại còn muốn nhắc nhở họ nữa.

Cuối cùng, hai Ma tộc Uy Sắt làm việc thiện còn được trung tâm thương mại giảm giá 20% cho họ, chào đón họ lần sau tới nữa. Du Lệ cảm thấy người phụ trách trung tâm thương mại này quá nhiệt tình, có lẽ có liên quan tới chuyện họ mua nhiều đồ, thậm chí cô ấy còn giúp mấy người đàn ông Ma tộc Uy Sắt độc thân mua một ít đồ điện gia dụng, làm nên sự sáng tạo độc đáo cho trung tâm thương mại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.