Mê Mẩn Vì Em

Chương 190



“Anita, đã lâu không gặp!”

“Đã lâu không gặp!”

Nhân lúc hiện trường có không ít phóng viên, Du Lệ và Marisa Gibson chỉ là bạn tốt nói với nhau mấy câu, rồi đi cùng vào thang máy khách sạn, đi theo nhân viên dẫn các cô tới phòng nghỉ.

Marisa và Du Lệ ở phòng cùng một tầng, hơn nữa còn cạnh nhau, nghe bảo đây là yêu cầu nhiệt tình của Marisa.

Vừa ngồi xuống không lâu, Marisa đã tới gõ cửa, cũng không coi mình là người ngoài tự mình ngồi xuống sofa.

Trợ lý Trịnh pha cà phê mang tới, không kìm được nhìn vị nữ minh tinh Hollywood này một cái, lúc đầu năm bộ phim “Bí cảnh” được chiếu khắp toàn cầu, đã thu được lợi lớn, mấy diễn viên chính đóng phim “Bí cảnh” cũng nổi tiếng hẳn lên, Marisa  Gibson cũng nhảy lên thành minh tinh hạng nhất, mang đến nhiều thuận lợi không ngờ cho cô ta.

So ra tuy Du Lệ cũng có thu hoạch nhưng lại không bằng mấy diễn viên chính.

Không ngờ tuy Marisa Gibson nổi tiếng nhưng thái độ với Du Lệ vẫn không thay đổi, nghiễm nhiên đã coi cô như bạn thân, vừa rồi ở bên ngoài thậm chí còn không ngại mà nói chuyện với Du Lệ, khiến người khác hoàn toàn không ngờ được rằng, năm ngoái lúc mới gặp, cái vị minh tinh này có đầy ác ý với Du Lệ, càng có kỳ thị rõ với diễn viên Đông Phương.

Mị lực của Nữ Thần Lệ Chi quả nhiên là lớn vô cùng.

Trợ lý Trịnh ngẫm nghĩ, nhanh chóng xách hành lý dọn vào trong phòng, không ở lại làm phiền.

Marisa nói nhẹ nhàng, “Anita, mấy tháng không gặp, cô càng ngày càng đẹp nha, có phải cô có bí quyết gì biến thành đẹp không?”

Du Lệ cười đáp, “Có nha, tìm một người đàn ông mình thích kết hôn, ngày nào tâm tình cũng vui sướng dĩ nhiên sẽ biến thành xinh đẹp rồi”

Marisa sững sờ, cô nàng cũng không ngu, làm sao không rõ đây là Du Lệ nói phóng đại lên chuyện cô ấy đã kết hôn, lập tức kinh ngạc, “Cô thế mà kết hôn rồi ư? Là với vị Chử tiên sinh này à?”

Vừa nói cô nàng vừa nhìn về Chử Hiệt đang ngồi nghịch điện thoại ở cửa sổ sát đất cách đó không xa.

Tuy Chử Hiệt không rời đi, nhưng cũng không chen giữa cuộc nói chuyện của hai phụ nữ, cứ ngồi ở một nơi cách đó không xa, như một vệ sỹ đang đợi vậy. Nếu thực sự mà coi anh như một vệ sỹ, Marisa cảm thấy bản thân mình chính là giống đầu gỗ như cách nói của người phương Đông rồi.

Du Lệ ừm một câu, chớp chớp mắt nói với cô nàng, “Chuyện này tôi cũng không dễ nói cho người khác, vì thế cô cũng đừng có lỡ miệng nói ra đó!”

“Yên tâm đi, tôi kín tiếng lắm!” Marisa vỗ vỗ ngực bảo đảm, cảm thấy Du Lệ nói chuyện chưa công khai với mình cũng coi mình như một người bạn, tâm tình càng trở nên vui sướng hơn.

Nhưng loại vui sướng này chỉ được một lát, cô nàng thở dài, nói, “Cô kết hôn rồi, Alger trước nay chẳng thèm liếc tôi cái nào, không biết anh ấy có thích phụ nữ không nữa?”

Du Lệ, “… Chuyện này tôi cũng không biết nói gì”

Phải nói là, anh ta có thích con người không mới đúng. Với thiếu niên quỷ hút máu kia mà nói, Du Lệ không dám bảo đảm.

Marisa than ngắn thở dài, sau khi phim “Bí Cảnh” đóng máy, mấy diễn viên chính đường ai nấy đi, Marisa dù có định tìm Alger thì cũng cần phải cố gắng trong sự nghiệp của mình, không có nhiều thời gian lắm. Còn Alger thì là một trạch nam, ngoài công việc ra thì toàn bộ thời gian đều chẳng thấy bóng dáng đâu, hơn nữa anh ta nhận đóng phim không nhiều, là một diễn viên lười có tiếng trong giới giải trí, nếu không phải anh ta có gương mặt nổi bật kia, bối cảnh cũng hùng hậu nữa, tiền tài nhiều như nước thì e rằng chẳng cũng chẳng đạt được trình độ này ở giới giải trí đâu.

Bởi thế Marisa không có cơ hội gặp được Alger lắm, nhưng bất kể thế nào, bộ dạng lạnh băng như sương của Alger đều vẫn như thế.

So ra thái độ của Alger với Du Lệ cũng không được coi là tốt đẹp gì.

“Tôi vẫn chưa thấy Alger đối ai tốt như đối với cô” Marisa nói ghen tuông, “Anita, cô phải nhớ kỹ đó, cô đã kết hôn rồi”

Du Lệ dở khóc dở cười, nói, “Biết rồi, cô yên tâm đi, trong lòng tôi, Alger không đẹp bằng Chử Hiệt”

Tuy Marisa một lòng thích Alger, nhưng thật đúng là chẳng có cách nào phản bác lời này.

Thấy Chử Hiệt rồi, sẽ bị diện mạo của anh kinh diễm, Marisa cũng từng bởi vì dáng vẻ ngoài của Chử Hiệt mà vui vẻ, hơn nữa trong lòng còn có ác ý, chạy tới đào chân tường, tiếc là cuối cùng không những không thành công mà còn bị nhục nhã.

Giờ ngẫm lại, tuy bản thân mình gieo gió gặp bão, nhưng bị một người đàn ông ngó lơ, vẫn thấy bực mình.

Du Lệ bưng nước trái cây lên uống chậm rãi, nghe Marisa oán giận, thấy cô nàng hôm nay tới đây tìm mình thuần túy là muốn nói hết tâm sự trong lòng, coi cô như sọt rác để trút.

May mà lúc Marisa oán giận, trợ lý cô nàng gọi điện thoại tới.

“Gì? Alger cũng tới tham gia tuần lễ thời trang sao?”

Marisa vui vẻ đứng dậy, vội vàng nói với Du Lệ một câu sau đó vọt nhanh đi.

Du Lệ uống xong nước trái cây, duỗi eo lười, lúc thấy Chử Hiệt nhìn qua, đột nhiên hỏi anh, “Chử tiên sinh, bữa tối muốn ăn gì?”

Chử Hiệt ngẫm nghĩ, bảo, “Vậy ăn đồ ăn của nước Y đi”

Du Lệ nói một câu được, rồi gọi trợ lý Trịnh đi cùng đến bếp khách sạn ăn cơm tối, nào ngờ trợ lý Trịnh không muốn ăn phân chó, khéo léo cự tuyệt, tính toán định giải quyết bữa tối trong phòng cho tốt.

Du Lệ cũng không ép, đeo kính râm lên mặt, cùng Chử Hiệt tới nhà ăn khách sạn.

Người trong nhà ăn không nhiều, ngoài một số ít minh tinh các quốc gia tham gia tuần lễ thời trang, còn có một số ít người có thân phận cao quý, họ yên tĩnh dùng cơm, dáng vẻ ưu nhã.

Du Lệ và Chử Hiệt chọn vị trí ngồi xuống, người hầu nhanh chóng mang bữa tối tới cho họ

Ăn tối xong, thấy trời còn sớm, Du Lệ và Chử Hiệt cùng nhau rời khỏi khách sạn, đi dạo trên đường coi như hẹn hò.

Đi trên đường phố nước ngoài, nhìn ánh đèn nê ông lập lòe chung quanh, Du Lệ đột nhiên ngẩng đầu cười nói với Chử Hiệt, “Gần đây lúc nào cũng vội, chúng ta đã lâu chưa hẹn hò với nhau, đúng không?”

Chử Hiệt ừm một câu, cúi đầu nhìn cô.

Trong bóng đêm cô gái loài người xinh đẹp giống ma nữ trong bóng tối, thậm chí ma nữ mỹ lệ nhất Ma giới còn kém hẳn khi đứng trước mặt cô, hai mắt cô trong veo, giống như hai viên trân trâu đen lóng lánh, in ảnh ngược của anh bên trong, tựa như khắc sâu anh ở sâu trong cặp mắt kia.

Ngực hơi nóng, ngón tay Chử Hiệt khẽ động, không kìm được đưa tay ra ôm cô vào lòng, xoay người nhanh chóng, tránh khỏi đám đông, cúi đầu hôn cô một cái.

Hơi thở giao hòa nhau, môi lưỡi dây dưa, hơi thở quen thuộc khiến thân thể cô nhũn ra.

Ôm tấm thân mềm mại của cô vào tận trong lòng, anh hạ môi hôn nhẹ lên giữa lông mày cô, phảng phất như vô cùng quý trọng, tựa như cánh chim lướt qua.

Du Lệ bị anh hôn đến mềm nhũn, cả người mơ màng.

Cô chôn sâu mặt trong lòng anh, túm lấy quần áo anh, cố gắng khôi phục hơi thở hỗn loạn.

Chử Hiệt ôm lấy cô, ngón tay khảy chút khiến tóc cô rối tung, mặt mày vô cùng dịu dàng triền miên.

Tự dưng anh ngẩng đầu ánh mắt nhìn thẳng tắp vào chỗ đám đông, mặt mày dịu dàng chợt rút lại, ánh mắt sắc bén lạnh băng.

Quỷ hút máu lẩn trong đám đông cả kinh, cặp mắt xanh băng ấy giống như thợ săn, rất dễ truy tìm kẻ địch, không giấu nổi trước mặt anh.

Quỷ hút máu lặng lẽ rút lui, mãi cho đến khi cách xa phạm vi ánh mắt cố định đó, mới vội vàng lẩn vào trong bóng tối thành phố.

Quỷ hút máu đi qua đường tắt tối om, cuối cùng đi đến một nhà dân bình thường như những nhà dân khác, mở cửa đi vào.

Nghe thấy tiếng động, đám “người” đang ồn ào trong phòng quay đầu nhìn qua.

Dưới ánh đèn mờ thảm tỏa ra từ trên đầu, mỗi một “người” đang đắm chìm trong ánh đèn cứng đờ lạnh băng, tuy dung mạo ưu tú lại giống y như pho tượng không có chút sự sống, lộ ra hơi thở tà ác.

“Bọn họ tới rồi” Quỷ hút máu nói với đồng bạn trong phòng, “Người đàn ông đó vô cùng lợi hại, gã đã phát hiện ra tôi”

Nghe thấy thế, một quỷ hút máu có dáng người gợi cảm nữ tính nói đầy khinh thường, “Nếu không lợi hại sao có thể hủy được những yểm ma tà ác ở lâu đài Muffies đó chứ?”

“Ma tộc bên đó nói thế nào?”

“Tháp Mông nói sẽ cố gắng phối hợp với chúng ta, nhanh chóng bắt giữ gã lại!”

“Ma tộc có thể tin được không?” Có quỷ hút máu nghi ngờ.

“Hết cách rồi, công tước Thiết Tư Đặc đã mất tích ở nước Hoa, không tìm thấy bóng dáng của ngài, chúng ta tổn thất thảm hại”

Nghe thấy vậy, toàn bộ quỷ hút máu ở đây đều trầm mặc.

Năm trước phái đi không ít quỷ hút máu tới nước Hoa, nhưng đều kẹt lại ở đó, thậm chí còn kinh động tới mấy gia tộc quỷ hút máu, gia tộc quỷ htus máu phái đại diện mình đi tới nước Hoa cùng đàm phán giao thiệp với Chính phủ nước Hoa, kết quả là không đạt được kết quả như ý, mấy vị trưởng lão gia tộc quỷ hút máu vì thế tức giận vô cùng.

Từ đó có thể thấy được sự mạnh mẽ của Chính phủ nước Hoa, những thiên sư và Yêu Vương đó đều không dễ dây vào, điều này khiến cho trong lòng nhiều quỷ hút máu đều bị tâm lý đè nặng, vô cùng kiêng kỵ với nước Hoa.

Hiện giờ họ lại cố tình đối phó cũng với hai người nước Hoa.

Nếu họ vẫn luôn ở tại nước Hoa, bọn chúng dĩ nhiên bất lực, không ngờ họ lại xuất ngoại, đi tới nơi này, vậy không phải do chúng rồi.

Trừ điều này ra, bắt đầu từ tháng chín năm ngoái, không rõ Giáo đình tự dưng phát điên lên vì cái gì, mà cử hơn nửa lực lượng giáo đình bao vây tiễu trừ sinh vật hắc ám, có rất nhiều sinh vật hắn ám vô ý sa lưới, khiến cho thế lực bọn chúng co rút lại, hành động càng thêm cẩn thận hơn, làm chuyện gì cũng bó tay bó chân, cũng chẳng có cách nào.

Sau đó chúng mới biết được, thì ra nước thánh Giáo đình bị trộm, Giáo đình cho rằng do sinh vật hắc ám làm, dưới cơn thịnh nộ mới làm cuộc rửa sạch.

Cho tới bây giờ, giáo đình bao vây tiễu trừ tuy không nghiêm mật như năm ngoái, song vẫn chưa xong, với quỷ hút máu mà nói là một bất lợi lớn.

“Mặc kệ thế nào, trước tiên phải bắt được gã đàn ông tên Chử Hiệt kia đã, giao cho đại nhân” Nhóm quỷ hút máu cùng đi, thương lượng đến nửa đêm, cuối cùng cũng tìm ra được một kế hoạch nghiêm mật, tiếp đó đợi quân đội Ma tộc bạn đến cùng nhau thực hiện kế hoạch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.