Mê Mẩn Vì Em

Chương 218



So với những nơi khác tầng 3 trên du thuyền không có chiến đấu, yên tĩnh đến mức không chịu nổi.

NHưng chỉ cần nhìn thấy con người và phi nhân loại ở tầng thứ ba thì đã biết vì sao không có chiến đấu, có thể đến được chỗ này đều là những kẻ đứng đầu, thực lực cực mạnh, nếu bọn họ chọn ra tay chỉ e chiếc du thuyền này đều bị bọn họ hủy diệt, người trên du thuyền đó chỉ thể hiện không khí lỏng lẻo, không dễ ra tay ở đây.

Sau khi nhóm thiên sư phương Đông đến không lâu thì vu nữ và tăng lữ Đảo quốc, hàng đầu sư Nam Dương, thậm chí giáo sĩ Giáo Đình cũng đồng loạt tới.

Nhìn thấy người Giáo Đình, sắc mặt Lai Nhân Tư lạnh hẳn.

Dẫn đầu Giáo Đình chính là Giáo Hoàng, bên cạnh Giáo Hoàng còn có mấy giáo sĩ Giáo Đình đi cùng, Du lệ liếc mắt một cái đã nhận ra Luda cùng Yuna và Owen.

Giáo Hoàng là một vị nam nhân trung niên nghiêm túc, trên mặt có hai vạch kẻ pháp văn, lúc đôi mắt xanh xám nhìn người ta chằm chằm quá nghiêm túc, ra dáng đã già cỗi. Lúc thấy ông ta, Lai Nhân Tư và thân vương Huzman theo bản năng cau mày, nhanh chóng thu lại thần sắc xuất hiện trên mặt.

“Tiên sinh Lai Nhân Tư, đã lâu không gặp” Giáo Hoàng nhìn về phía thần sắc khó chịu của Lai Nhân Tư hơi gật đầu.

Lai Nhân Tư hiếm khi mặt lạnh, bên ngoài mặt không thèm khách sáo, nói lạnh giọng, “Chuyện hôm nay, Ma tộc chúng tôi nhớ kỹ”

Giáo Hoàng vẫn chưa tức giận vì lời ông ta nói, lạnh nhạt đáp, “Chúng ta cũng không phải không muốn nể mặt mũi tiên sinh Lai Nhân Tư, nhưng chuyện này liên quan đến hòa bình thế giới, vì thế giới nhân loại an toàn, cũng xin tiên sinh Lai Nhân Tư thông cảm cho chúng ta”

Thông cảm cái con mẹ nó ấy!

Lai Nhân Tư suýt nữa thì bùng giận, đó là người thủ hộ Ma môn của bọn họ, hóa ra ông ta muốn giết không phải là bản thân Giáo hoàng, nên mới có thể hợp lsy hợp tình và vô sỉ mà nói vậy.

Không chỉ có mình Lai Nhân Tư bị tức giận, mà sắc mặt người chung quanh cũng trở nên quái dị chút.

Dù cho Giáo Hoàng ăn nói đàng hoàng, cũng không giấu được sự thật là ông ta đã ra tay với một nhân loại vô tội. Đặc biệt là lấy Mễ Thiên Sư cầm đầu nhóm thiên sư, bọn họ đã từng tiếp xúc với Du Lệ, trong mắt bọn họ, Du Lệ chính là một con người bình thường, là nữ thần trong lòng rất nhiều người, trước cô ấy cũng không có gây ra cái gì cả, đã bị Giáo Đình định tội, hạ lệnh truy sát, trong lòng sao thoải mái được chứ?

Chỉ cần Du Lệ một ngày chưa thức tỉnh trở thành người thủ hộ Ma Môn, trong lòng họ, Du lệ chính là một con người bình thường để Huyền Môn bọn họ bảo vệ.

Mễ Thiên Sư tức giận suýt nữa thì không nhịn được mắng to, đã bị Mễ Lão thái gia lanh tay lẹ mắt ngăn lại.

Mễ Thiên Sư chỉ đành giận trừng mắt với Giáo Hoàng vô lại.

Giáo Hoàng chẳng coi đám người trẻ tuổi đang căm tức này ra gì, cứ nhìn chằm chằm vào thân vương Guzman và Lai Nhân Tư, vô cùng cảnh giác với hai phi nhân loại này, đồng thời cũng đề phòng bọn họ.

Thân Vương Guzman a một câu, lười phản ứng với ông ta.

Lai Nhân Tư cũng chẳng thèm để ý đến ông ta mà đang hỏi dò chuyện ở tầng thứ hai.

Thân Vương Guzman cũng không nói quá nhiều, trực tiếp dẫn họ đến trước tầng lầu đi thông tầng thứ hai.

Chỉ thấy ở cửa thang lầu ngập tràn sương đen, đen không thấy đáy, không những cách trở tầm mắt, thậm chí cũng ngăn cách người ở hai tầng ra hẳn.

Chỉ nhìn một cái, Mễ lão thái gia đã khẳng định bảo, “là ma khí!”

Thân vương Guzman bảo, “Sau khi chúng tôi đến chỗ này, cửa thang lầu đã bị đám ma sương này phong tỏa, chúng tôi đã thử nhiều cách mà không thâm nhập vào được”

Mễ Lão thái gia thử thò tay ra thăm dò, tay vừa đụng vào đám sương đen, đã bị một lực lượng vô hình ngăn lại, không cách nào tiến thêm được. Trừ cái này ra thì đám sương đen này ngập tràn một lực lượng cổ kỳ lạ, tuy không đả thương người nhưng lại cảm giác được nó rất nguy hiểm, nếu có ai muốn ép chọc thủng chắc chắn sẽ bị nó phản lại.

Mễ Lão thái gia chỉ thử rồi thu tay lại.

Thân vương Guzman thấy thế, trong lòng thấy hơi thất vọng, ông ta vốn tưởng thủ đoạn của thiên sư Hoa Quốc này khó lường, hẳn là có cách để loại trừ ma sương mù, rốt cuộc với thiên sư Hoa Quốc mà nói, bất kể là âm khí hay ma khí đều là một loại tà ám, đều có thuật pháp tương khắc, nhưng xem vị lão thái gia này cũng không có ý ra tay.

Giáo Hoàng lấy ra một cây quyền trượng bạc, đi tới cửa thang lầu vung qua, một làn ánh sáng trắng xuất hiện rồi nhanh chóng bị ma khí cắn nuốt.

“Thật là ma khí lợi hại” TRên mặt Giáo Hoàng lộ ra thần sắc giật mình, trầm mặt bảo, “Ma tộc bày ra một đám ma khí thế này quả thật là thực lực rất cường đại”

Nói xong ông ta nhìn về phía Lai Nhân Tư.

Lai Nhân Tư là Cổ Ma nổi bật có thực lực cường địa nhất trong thế giới nhân loại, tuy cho đến nay ông ta và Giáo Đình luôn duy trì bình thường chưa xảy ra cái gì, nhưng giữa hai bên cũng đều có đề phòng và tính kế không ít.

Chẳng nhẽ trên thuyền còn có Ma tộc lợi hại hơn Cổ Ma Lai Nhân Tư sao?

Thân Vương Guzman nhìn về phía Lai Nhân Tư hỏi khách sáo, ‘Tiên sinh Lai Nhân tư, ngài có cách nào không?

Lai Nhân Tư nói lạnh nhạt, “CÁc ngài cũng chẳng có cách, tôi còn có cách nào nữa”

“Đừng nói vậy chứ” NỤ cười trên mặt Thân vương Guzman vẫn ưu nhã giả tạo bảo “Ma khí này vốn là do Ma tộc các ngài bố trí, hẳn là phải từ ma tộc các ngài loại bỏ mới đúng. Trừ phi…” Ông ta nói đầy ý vị, “Ngài không muốn”

Trong nháy mắt tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn lên người Lai Nhân Tư.

Giáo Hoàng không vui bảo, “Cổ Ma Lai Nhân tư, ngài vẫn nên nhanh chóng mở ra thông đạo tầng hai đi, nếu để A Khắc Phất Lạc Tư trốn, là một uy hiếp cực lớn với thế giới con người đó”

Lai Nhân Tư lạnh lùng liếc lão một cái, không khách sáo phản bác, “Vậy chuyện đó có liên quan quái gì đến ta? Đừng có quên, ta là Ma tộc”

Giáo Hoàng bị ông ta nói chọc đến mức sắc mặt đen kịt, nhưng ít nhất cũng không lộ ra, nói lạnh lùng, “Đừng quên, lúc trước các ngài đã hiệp nghị với Giáo Đình thế nào?”

“Hiệp nghị ư?” Sắc mặt Lai Nhân Tư cổ quái, nói móc, “Giáo Đình các ngài còn không biết xấu hổ nói tới hiệp nghị sao? Ngay lúc các ngài quyết định ra tay với người thủ hộ Ma Môn, thì hiệp nghị đã trở thành bùn rồi”

“Quả nhiên Ma tộc không thể tin được!”

“Ngài cảm thấy chúng tôi không đáng tin, chúng tôi vì sao lại muốn tuân thủ cái hiệp nghị chó má gì kia chứ?” Lai Nhân Tư tức không kìm được cuối cùng cũng không duy trì bình tĩnh của một ông trùm Cổ Ma nữa, mỉa mai châm chọc, “làm người đừng có quá nhiều âm mưu”

“Ông…”

Thân vương Guzman thờ ơ, trên mặt lộ ra tia hứng thú, cứ như đang hy vọng bọn họ náo loạn vậy.

Những người khác cũng không dám mạo muội làm gì, đều thờ ơ lạnh nhạt.

Đây rõ ràng là chuyện giữa Ma tộc và Giáo đình, là một thế lực khác, chỉ cần không đụng chạm tới họ thì họ còn mừng là Giáo Đình và Ma tộc đánh nhau hai bên trọng thương, cũng may là còn có hiệp nghị phía sau.

May mắn, chọc thì chọ nhưng Giáo Đình vẫn còn cố kỵ không dám làm gì.

Tuy Lai Nhân Tư phẫn nộ với hành vi của Giáo Đình, nhưng trên người ông ta đang bị thương, không ổn để ra tay ở đây, tránh để người khác phát hiện ra tình hình trên người ông ta. Hơn nữa bên người ông ta còn có người Thủ hộ Ma Môn chưa thức tỉnh, ông ta không thể để những kẻ này biết Du lệ cũng ở đây.

Vì thế cố gắng chịu và nhịn, Lai Nhân Tư dẫn Du Lệ đi mất.

Alger nhìn thấy đuổi theo, Oscar nhìn nhìn bọn họ rồi khẽ cắn môi đuổi theo.

“Alger!” Thân vương Guzman cất tiếng, “Con hẳn là nên quay lại, bên ngoài rất nguy hiểm. Con trai của ta, đến chỗ cha này”

Alger dừng chân, nói lạnh lùng, “Tôi còn có việc đợi lát nữa thìm ông”

Sau khi Guzman nghe xong thì không ép gã nữa, mỉm cười nhìn con trai mình rời đi.

Giáo Hoàng hừ một câu, nói, “Là một quỷ hút máu, thế mà lại dám quậy cùng với Ma tộc. Thân vương Guzman, ông nên cai quản tiểu quỷ không nghe lời  một chút đi, nếu ông không có cách nào quản, Giáo Đình chúng ta không ngại nhúng vào đâu”

Con trai bản thân phản nghịch là một chuyện nhưng lại bị đối thủ một mất một còn châm chọc như thế lại là chuyện khác, thân vương Guzman không khách sáo phản bác, “Giáo Hoàng thật rộng lượng nhỉ, có thời gian quản cả chuyện này, chẳng bằng mau chóng đi tìm Thánh Khí của các ngài về thì hơn. Để Thánh khí trên tay A Khắc Phất Lạc Tư, chúng tôi đây cũng hết cách giúp ngài rồi”

Nói xong cũng thấy mặt Giáo Hoàng đen xì thân vương Guzman tâm tình cực tốt rời đi.

Giáo Hoàng sầm mặt lại, nhìn thoáng qua thông đạo bị ma khí lấp đầy, dẫn theo một đám giáo sĩ rời đi, định tìm một chỗ khác xem có lối đi xuống tầng hai được không.

Theo như lời của thân vương Guzman nói, Giáo Đình so với bất cứ kẻ nào đều hy vọng muốn nhanh chóng tìm được A Khắc Phất lạc tư hơn ai, nhanh chóng đoạt lại Thánh Khí Giáo Đình trong tay ông ta.

Luda đi theo sau Giáo Đình rời đi tự dưng quay đầu nhìn thoáng qua hướng nhóm Lai Nhân Tư đi nhưng đang suy nghĩ gì đó.

**

Người đi vào lối vào tầng hai đã bị tan, cả đám người và phi nhân loại đành ngừng lại ở tầng thứ ba, nhanh chóng giải tán.

Mễ Thiên Sư đi theo Mễ Lão Thái gia vào một phòng nghỉ, càng nghĩ càng không cam lòng, tìm cớ muốn rời đi.

“Đi đâu?” Mễ lão thái gia gọi anh ta lại.

“Đi bừa một chút”

Mễ Lão thái Gia khà một tiếng, “Tên ngốc, cháu gạt được người khác chứ không lừa được ta đâu, chắc định đi tìm đứa bé nhà họ Du kia chứ gì? Cháu đừng có lo lắng cho nó, nó không phải mệnh chết yểu, mệnh còn dài hơn cả cháu đó”

Sắc mặt Mễ Thiên Sư hơi giãn ra, nhưng vẫn thấy không vui, mắng, “Chuyện gì thế này hả? Giáo Hoàng đó cũng quá vô sỉ rồi, lặng lẽ ra tay, thì muốn giết người, nữ thần của cháu thật đáng thương quá…”

Những thiên sư khác đi theo Mễ lão thái gia cũng đồng tình với lời Mễ Thiên Sư nói.

Lâu Duyệt bảo, “Em cũng không ngờ tiểu thư Du thế mà lại…. Chẳng trách cô ấy lại xinh đẹp như thế, thì ra không phải là con người”

“Nói vớ vẩn, hiện giờ cô ấy rõ ràng là người mà” Tỉnh Nguyên KHải phản bác lại, “Nữ thần của tôi chỉ cần một ngày chưa thức tỉnh thành người thủ hộ ma Môn, thì cô ấy chính là cô ấy”

“Đúng đó, bọn họ chỉ nói là cô ấy có khả năng thức tỉnh trở thành người thủ hộ Ma môn thôi, cũng chưa chắc là đã thức tỉnh mà!”

“Mặc kệ nói thế nào, hiện giờ cô ấy đều là người Hoa Quốc chúng ta, đâu có thể để đám người nước ngoài ấy bắt nạt được chứ?”

“Lão Thái Gia, ông cũng không thể giúp những người nước ngoài đó được”

Mấy người trẻ đồng loạt lên tiếng, đột nhiên Vân Nhã Nhiên hỏi, “Đúng rồi, vừa  rồi mọi người có đẻ ý cái người đi cạnh Lai Nhân Tư kia không? Là thiên sư ở đâu trà trộn vào nhỉ? Mọi người đã ai từng gặp chưa?”

Mọi người ở đây đều lắc đầu.

“Chẳng lẽ là thiên sư hoang lẩn lên thuyền? Xem thái độ của Cổ Ma Lai Nhân Tư kìa kìa, hình như có vẻ rất che chở hắn vậy…”

Trong lòng Mễ Thiên Sư rục rịch, vội nói với Mễ lão thái gia, “Lão thái gia, cháu ra ngoài một chút, có Tô Loan ở đây, mọi người đừng có lo lắng”

Nói xong chưa đợi Mễ Lão Thái Gia đáp nhời đã vội vàng chạy đi.

Sau khi rời khỏi phòng nghỉ, Mễ Thiên Sư lập tức gọi Tô Loan đến hỏi, “Chị Tô Loan, chị có biết nữ thần của tôi ở đâu không?”

(Biết)

Mễ Thiên Sư vô cùng cao hứng bảo, “Aizz, mau dẫn tôi đi”

Tô Loan liếc mắt nhìn anh ta một cái, lấy cô làm trung tâm, âm khí ngập tràn khắp nơi, xuất hiện là một sương trắng mờ ảo.

Âm khí Tô Loan ngập tràn bốn phía, không những loại bỏ sinh linh chung quanh mà đồng thời cũng dò đường khắp nơi.

Họ  nhanh chóng đến một căn phòng nghỉ tương đối kín, Mễ Thiên Sư thò tay ra gõ cửa.

Cửa nhanh chóng mở ra, mở cửa chính là quỷ hút máu Oscar, nhìn thấy Mễ Thiên sư và Quỷ Vương Tô Loan thì cả kinh, suýt nữa đóng sầm cửa lại, vẫn là Mễ Thiên Sư phản ứng nhanh, dùng tiếng Anh bảo, “Tôi tới tìm Du…. tiên sinh Lai Nhân Tư”

Oscar đành mở cửa cho anh ta tiến vào.

Mễ Thiên Sư dẫn theo Tô Loan tiến vào khu trò chơi, lúc nhìn thấy Lai Nhân Tư trong phòng, ngồi đối diện Lai Nhân Tư là một thiếu niên ngụy trang thiên sư. Nhưng mặc kệ thế nào anh ta cũng đều cảm thấy mình không nhận lầm người. VẺ mặt ngây ngô của thằng bé này vốn không giống nữ thần của anh ta mà.

Đúng lúc anh ta bối rối, Du Lệ cười nói, “Hi, Mễ Thiên Sư”

Mễ Thiên Sư nghe thấy tiếng cô, rốt cuộc trợn to mắt, thở phào nhẹ nhõm, cao hứng nói, “Quả nhiên là cô, nữ thần, cô vẫn ổn chứ?”

“Khá ổn”

Đơn giản hỏi dò xong, vẻ mặt Mễ Thiên sư nghiêm túc nói, “Nữ thần à, mặc kệ cô có thân phận gì, cô đều là nữ thần của tôi, là công dân Hoa Quốc chúng tôi, thiên sư chúng tôi không bỏ cô đâu”

Du Lệ sửng sốt, ánh mắt dịu lại, mỉm cười bảo, “Cảm ơn”

Mễ Thiên Sư cười đáp, “Không cần cảm ơn! Đợi khi nào du thuyền cập bờ, hai người về nước hay tiếp tục đi công tác? Hai người lâu rồi không về hẻm Thanh Xuyên, tôi rất nhớ hai người:

“Công tác đã xong rồi, chắc phải nghỉ một thời gian ngắn..”

Oscar đi đến cạnh Alger, hỏi nhỏ Alger, “Tiên sinh Alger, tiểu thư du hình như có quan hệ khá tốt với thiên sư phương đông nhỉ”

Alger ừm một câu.

“Vậy người phụ nữ vừa rồi mặc đồ đỏ đó, chắc là quỷ hả?”

“…..”

“Mấy thiên sư này lợi hại thật, có mặt họ, tiểu thư Du thoạt nhìn vẫn rất an toàn” Họ  hẳn cũng rất an toàn.

Alger mặc kệ gã.

Lai Nhân Tư vừa nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên trợn mắt liếc họ một cái, Oscar sợ quá vọi vã đứng nghiêm chỉnh.

NHưng ánh mắt Lai Nhân Tư lại nhìn xuyên qua gã thẳng về phía cửa sổ.

Tiểu thư Quỷ Vương mặc váy đỏ đi xuyên qua cửa đến, đi đến trước nhóm Mễ Thiên Sư, nói lạnh lẽo, (Có Ma tộc đang công kích ma sương mù ở cửa thang lầu)

Mễ Thiên Sư tò mò hỏi, “Ai nhỉ” Là Ma tộc nào lại to gan đến thế?

(Hắn bảo hắn tên là Titan)

“titan ư?”

Lai Nhân Tư bỗng đứng lên, sắc mặt thay đổi, chẳng nói câu nào mở cửa đi ra ngoài.

NHững người khác cũng đi theo ông ta, chạy về phía cửa thang lầu.

Lúc đợi bọn họ đến nơi, phát hiện ra ở đó đã tụ tập rất đông con người và phi nhân loại, bọn họ xa xa vây quanh nhìn, nhìn chằm chằm vào thanh kiếm màu đen đang công kích đám sương đen ở cửa thang lầu mà Ma tộc kia đang cầm. Mỗi lần gã công kích kiếm đen đó, ma sương mù lại càng dao động mãnh liệt, lui mấy phần, không hề giống phản ứng vừa rồi mà Giáo Hoàng công kích.

Thấy rõ cây kiếm đen đó, sắc mặt Lai Nhân Tư trầm xuống.

Đây là cây kiếm Mặc Tác TẠp, là cây kiếm ma trong mắt người ta, cứ nghe nói đến cây kiếm trảm Ma Vương. Đương nhiên, vì Ma giới cho đến nay không có Ma vương nên cũng không có Ma tộc nào dùng nó để trảm Ma Vương, vì thế nó có thể chém chết ma vương không thì không ai biết, nhưng không hề nghi ngờ gì nó có thể trảm trừ ma khí, cho dù ma khí có lợi hại cỡ nào cũng bị nó công kích mà rút lui.

“titan, ngài đang làm gì thế?” Lai Nhân Tư đi tới, sắc mặt khó chịu hỏi.

Titan công kích liên tục, đôi mắt đầy  hưng phấn, bảo, “Bọn Áo Phỉ Nick ở bên dưới”

“Thì tính sao?”

Sau khi Titan chém một nhát kiếm xong, đột nhiên thu kiếm lại, quay đầu nhìn ông ta, đôi mắt đỏ tươi trở nên ướt rượt, “Đây là ma khí do Áo Phỉ Nick để lại, ở trên ẩn chứa lực lượng của bia Mễ Nại Tư, ngài cho rằng vì sao ngài ấy lại muốn phong tỏa con đường đi xuống dưới không?”

Lai Nhân Tư trầm mặc không nói gì. Lúc này Giáo Hoàng cũng dẫn theo đám giáo sĩ vội vã chạy tới, nhìn thấy Titan, sắc mặt của gã không ổn lắm, nhưng thấy ma sương mùí ở cửa thang lầu dường như lui một chút thì không nói gì nữa.

Ánh mắt Luda chạy theo Giáo Hoàng tới lặng lẽ nhìn lên người Du Lệ hóa trang thành tiểu thiên sư, thần sắc vô cùng cổ quái.

Du Lệ dĩ nhiên cảm giác được tầm mắt này, quay đầu nhìn chạm phải ánh mắt của Luda.

Luda không hổ là ảnh đế được đề cử giải Oscar, tuy biểu hiện không đổi nhưng ánh mắt anh ta lại nói rõ cho Du lệ biết, anh ta đã phát hiện ra thân phận Du lệ. Còn vì sao anh ta không nói với người khác, Du Lệ cũng lười biết, tiếp tục nhìn chằm chằm TiTan.

TRên mặt Titan lộ ra nụ cười hưng phấn, nói tiếp, “cái tên quỷ hút máu kia đã từng may mắn dung hợp được với mảnh nhỏ bia Mễ Nại Tư nên thực lực vô cùng mạnh, mạnh đến mức Áo Phỉ Nick không dám chắc là mình có thể thẳng được gã không, vì thế mới bày ma khí này ở đây. Hành động này của anh ta cũng là để bảo vệ người thủ hộ Ma Môn, chỉ cần mở ra thông đạo này, không những tìm được Áo Phỉ Nick mà cũng có thể khiến người thủ hộ Ma môn trốn đi kia xuất hiện”

Sau đó gã cố ý hỏi, “Lai Nhân Tư thân mến, ngài thấy ta nói có đúng không?”Thần sắc Lai Nhân Tư lạnh băng, nói nhàn nhạt,

“Ồ, ngài cho rằng chỉ một mình A Khắc Phất Lạc Tư cũng có thể đánh thắng Áo Phỉ Nick ư?”

“Tại sao lại không?” Titan vung cây kiếm ma trước mặt, “Cho dù gã không đánh được, vậy còn có ta, ta có cây kiếm Mạc Tác Tạp này, không phải ư?”

Lai Nhân Tư không thể ngờ được nhìn ông ta, “Ngài định giết Áo Phỉ Nick sao”

“Đương nhiên” Trên mặt Titan lộ ra tia vui sướng điên cuồng, “Nếu không vì gã, Ma giới cũng sẽ không bị hủy diệt. Gã vốn đã ngủ say ở sâu trong thâm uyên Ma giới rồi, dùng thân thể gã trấn áp lực lượng bia ma. NHưng gã lại rời bỏ chức vụ, rời khỏi La Tắc A Tư, khiến lực lượng bia Mễ Nại Tư hủy mất, gã là tội nhân của Ma tộc, có chết cũng không hết tội”

“La Tắc A Tư cần một chủ nhân có đầy đủ tư cách, thời kỳ của Áo Phỉ Nick đã qua rồi, Ma giới sẽ nghênh đón một thời đại mới, đồng thời cũng sẽ nghênh đón chủ nhân mới”

Vẻ mặt Lai Nhân Tư lạnh tanh đứng nghe, mãi không nói câu nào.

Mãi cho đến khi Tita lại vung cây kiếm ra chém lần ữa, Lai Nhân Tư mới cười khẽ, nhìn gã thương hại bảo, “Tôi không thể không nhắc lại lần nữa, các ngài hoàn toàn chẳng biết tý gì về lực lượng của Áo Phỉ Nick cả”

Titan không thèm để ý lời ông ta nói, cho là ông ta đã ở rất lâu trong thế giới con người rồi, nhuệ khí của Cổ Ma đã bị mài mòn.

Gã lại tiếp tục giớ cây kiếm Mạc Tác Tạp lên bổ về màn sương mù ma lần nữa.

Màn sương mù ma dưới sự công kích của cây kiếm Mạc Tác Tạp, đã cuộn lên lợi hại hơn. Chẳng bao lâu chỉ nghe “binh” một tiếng, ma khí ngưng tụ lại như bị đánh nát, tản ra khắp mọi hướng, lộ ra một thông đạo đi phía dưới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.