Mẹ Ngốc Cực Phẩm Thật Uy Vũ

Chương 124-2: Một chuyện cuối cùng (2)



"A?" Tiêu Tiêu phiền muộn, đại xuất huyết? Cô mới là đại xuất huyết đi, bên trong thẻ ngân hàng nhưng có thật là nhiều iền. Ngẫm lại Bạch Nguyệt đưa một phần lễ vật, cũng không đủ đi.

"Chủ công lần này, thật đúng là kỳ quái rồi." Bạch Lan nhỏ giọng lẩm bẩm.

Tiêu Tiêu đã không biết nói cái gì, chỉ có bất đắc dĩ trở về phòng nghỉ ngơi. Trong phòng này có máy tính, cho nên cô rất nhanh bắt đầu thiết kế phương án ngày mai.

Cô xâm nhập Bang Bá Hổ một lần, thậm chí còn tiến trụ sở Lâm Hổ, hoàn cảnh xung quanh nơi đó cũng coi là có biết.

Mà cô lần này cần làm, là so ám sát càng thêm bá đạo, vậy thì là tấn công bên trong trộm giết!

Lâm Hổ cũng không biết đã lặng yên đốt lửa.. Cách làm ngoan độc, đẩy Mộ Tiêu Tiêu vào trong tuyệt cảnh. Cô trở về từ cõi chết, sẽ dùng thế thủ phản công càng mạnh hơn. Lâm Hổ cũng không biết, nếu như ba viên đạn, một đao, vào trên thân Mộ Tiêu Tiêu, có lẽ cô hiện tại sẽ không tức giận như vậy, nhưng là, những thương tổn đó đều rơi vào trên thân Hiên Viên Liệt, nha... Để cho cô thiếu người đàn ông kia một phần nhân tình, một phần lửa giận, cô nhất định phải để Bang Bá Hổ cảm thụ.

Một đêm này, cô vội vàng vẽ kế hoạch, cũng không có đi nhìn Hiên Viên Liệt, trong phòng khám này, anh sẽ rất an toàn. Nguyên nhân không nhìn tới, còn có một, căn bản không dám nhìn chỗ anh bị thương, bởi vì đến hiện tại, cô đều không cách nào nhìn chuyện Hiên Viên Liệt cứu cô. Luôn cảm thấy như là một giấc mộng.

Không muốn đi đối mặt giấc mộng chân thực.

Từ xế chiều vẫn bận một đêm, phòng khám bệnh chết muốn tiền rất thân mật đưa thức ăn tới, đương nhiên, đây đều là tiền. Mộ Tiêu Tiêu giờ khắc này là may mắn cỡ nào mình mang nhiều mấy tấm thẻ tới, tuy nhiên tấm thẻ hạn ngạch cao nhất kia đã cho Bạch Nguyệt, nhưng là mặt khác no bụng là đầy đủ rồi.

Ai...

Phải biết trong phòng khám chết muốn tiền, đi nhà vệ sinh dùng nhiều khăn tay cũng phải mua sắm. Cô thật kém chút bị giày vò đến thổ huyết rồi.

Xong xuôi chuyện Bá Hổ Lâm gia này, cô thật đến cân nhắc rời núi tiếp mấy công việc mới được, không phải vậy Miêu Miêu nhất định sẽ nói thức ăn lại trở nên kém rồi.

Suốt một đêm, ngày thứ hai cô ngủ đến chạng vạng tối mới rời giường, bất quá đây cũng là thời gian cô muốn, buổi tối hành động dù sao sẽ thuận tiện rất nhiều, chỉ là có thể sẽ nhiễu người.

Chuẩn bị xuất phát, cô vẫn là đi nhìn Hiên Viên Liệt, người Bạch Dược hẳn là cho anh uống thuốc ngủ, anh hẳn là sẽ ngủ rất say.

Ngồi cạnh giường: "Hiên Viên Liệt, thật có lỗi, lúc đầu lần này hẳn là nghe kế hoạch của anh hành động. Anh không để cho Đế Quốc Hắc Dạ trực tiếp xuất thủ đối phó bang Bá Hổ, dự định ám sát, thế nhưng tôi lại muốn lựa chọn một loại phương thức bạo lực khác rồi. Chuyện cho anh thuốc ngủ, hi vọng anh chớ có trách tôi, tôi nhất định sẽ liều mạng làm tốt chuyện này." Bởi vì việc này cũng cùng gia tộc cô cùng một nhịp thở.

Nói dứt lời, cô rời đi gian phòng Hiên Viên Liệt, cô biết Hiên Viên Liệt sẽ không nghe được những lời kia, nhưng giấu ở trong lòng luôn cảm thấy khó chịu, bởi vì đáp ứng Hiên Viên Liệt nghe anh làm việc. Thế nhưng, cô không muốn đợi thêm nữa, cũng không muốn ẩn nhẫn rồi. Bang Bá Hổ hiện tại khẳng định cho là cô bị thương đang chạy trốn khắp nơi.

Cho nên Bang Bá Hổ hiện tại đại khái đã tập trung tất cả hỏa lực vào tìm kiếm, tuyệt đối sẽ không nghĩ tới, cô bị thương sẽ còn qua tấn công bang phái.

Cửa sau Phòng khám bệnh một mảnh công viên bỏ hoang.

"Cô nương, vị này là Bạch Hương. Chúng tôi hôm nay phụng mệnh ông Bạch Dược thay cô vận chuyển vũ khí." Bạch Lan giới thiệu, chỉ một tiểu cô nương bên người.

"Cô khỏe chứ, tôi gọi Bạch Hương, hôm nay xin chỉ giáo nhiều hơn."

"Cô tốt."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.