Chỉ thấy... Khóe miệng Hiên Viên Liệt co giật, cái người phụ nữ này... Cái đứa trẻ này, đơn giản cũng là tuyệt phối, Hiên Viên Liệt khom người: "Được rồi, vậy mỗi ngày về sau cháu bồi mẹ cháu tới chỗ chú, làm việc khổ cực đi."
"Không có vấn đề." Cổ khởi hai má.
"Vậy chúng ta đi trước rồi." Mang theo Miêu Miêu rời khỏi biệt thự Thiên đường, cũng rời đi cái nơi giống tiên cảnh nhân gian.
Sau khi Tiêu Tiêu và Miêu Miêu đi, Hiên Viên Liệt quan sát phòng khách, ngón tay vuốt ve qua đồ dùng bên cạnh trong nhà, nhếch miệng lên nụ cười nhàn nhạt, cái nụ cười này, không xen lẫn băng lãnh.
Trung tâm thuê sát thủ.
"Ông Các lão." Miêu Miêu nhảy lên nhảy vào ông,
"Phốc..." Các lão lại phun một ngụm sữa bò.
Phù phù, Miêu Miêu nhảy lên liền nhào tới trong ngực Các lão: "Ông Các lão, Miêu Miêu rất nhớ ông." Nói xong cầm lấy khăn tay ở bên cạnh lau trên miệng Các lão.
"Ai u, Miêu Miêu của ông. Đến để ông xem thật kỹ một chút." Ông lo lắng mấy ngày ngủ không ngon giấc rồi. Hàng đêm đều nhớ Miêu Miêu.
"Miêu Miêu, ra bên ngoài chơi, mẹ và Các lão có mấy lời cần nói."
Nhìn mắt mẹ, Miêu Miêu rời khỏi Các lão ôm ấp, bĩu môi chán nản ra ngoài rồi.
"Tiểu Phi Long! Vài ngày ông không nhìn thấy Miêu Miêu, cháu nhanh như vậy đem nó ra ngoài làm gì." Các lão cũng không tình nguyện oán trách.
Tiêu Tiêu ngồi xuống: "Các lão, cháu muốn lại tiếp tục đình chỉ nhiệm vụ, ông đem tên cháu từ trung tâm thuê, tạm thời bỏ đi."
"Cái gì? Cháu, cháu làm sao rồi hả? Không làm việc? Vì cái gì?"
"cháu giống như tìm được manh mối liên quan tới diệt môn gia tộc cháu lúc trước rồi." Giọng nói của cô trở nên có chút khàn. Ngoại trừ Dì út bên ngoài, Các lão là người duy nhất rõ ràng tình huống của cô.
"cháu biết là ai làm rồi hả?" Các lão cũng khẩn trương đứng lên
Tiêu Tiêu lắc đầu: "người năm đó hại gia tộc cháu, bây giờ có khả năng đưa ma trảo về phía một trong Ngũ Đại Gia Tộc là Hiên Viên gia. Cho nên, cháu muốn tìm hiểu nguồn gốc, ở bên người Hiên Viên Liệt. Nhìn xem có thể tìm tới hung thủ hay không."
Các lão hơi kinh ngạc, ông cũng không nghĩ tới, thủ lĩnh Đế Quốc Hắc Dạ lại là một người trong Ngũ Đại Gia Tộc: "Tiêu Tiêu, cháulại không xác định, những người kia tìm tới Hiên Viên Liệt có phải người hại gia tộc cháu lúc trước hay không, mạo hiểm ở bên người Hiên Viên Liệt chỉ sợ không tốt lắm đâu, ở bên trên hắc đạo, thế nhưng Hiên Viên Liệt rất nổi tiếng, thủ đoạn độc ác vương giả! Cháu đã không có gia tộc làm hậu thuẫn, dạng người này, ông sợ cháu không thể trêu vào."
Tiêu Tiêu lắc đầu: "cháu biết, thế nhưng đã không còn kịp rồi, tám năm qua, cháu không có bất kỳ tin tức gì, cháu thực xin lỗi người trong tộc đã chết đi. Cháu nhất định phải đánh cược một keo."
"Tiêu Tiêu, Hiên Viên Liệt biết thân phận của cháu sao?"
"Còn chưa biết, bất quá anh ta biết rõ cháu là phụ nữ, anh ta còn đang hoài nghi cháu có phải đồng bọn đám sát thủ kia hay không. Bất quá, vì ở bên cạnh anh ta, vì tra rõ ràng chuyện năm đó, cháu cùng anh ký khế ước."
"Cái gì! Tiêu Tiêu sao cháu có thể như vậy, nếu cháu xảy ra chuyện gì, Miêu Miêu làm sao bây giờ!" Các lão kiềm chế không được, ai cũng biết bên trong khế ước ở hắc đạo quan trọng đến cỡ nào, một khi trái với điều ước sẽ là vạn kiếp bất phục.
"Các lão, yên tâm đi. Nếu như có một ngày này, cháu thật đã xảy ra chuyện gì. Miêu Miêu liền nhờ ông, mời ông giúp cháu tìm tới Dì út, chỉ có Dì út mới biết được cha ruột Miêu Miêu là ai."
"Ai..." Các lão cũng thở dài rồi.
Sau khi ký tên khế ước với Hiên Viên Liệt, xin anh nghỉ mấy ngày. Về đến Liễu gia, nơi này là cái nhà ở bình thường, trước kia cô đều sinh hoạt phiêu bạt khắp nơi, từ khi sinh Miêu Miêu, cô biết cần một ngôi nhà, dù cho đây chỉ là một cái nhà rất nhỏ.