Mẹ Ngốc Cực Phẩm Thật Uy Vũ

Chương 5: Đội người áo đen tập kích



Một đám người áo đen vây kín quanh sòng bạc.

"tình huống này là sao? Không định cho người ta ra ngoài à?"

"Ai biết được?" Trong sòng bạc khách khứa tỏ vẻ bất mãn.

"Đừng ầm ĩ đừng ầm ĩ! Tất cả yên lặng cho tôi. Chúng tôi tìn người. Tìm được sẽ cho đi!" Kẻ dẫn đầu rất nghiêm túc.

Ngay lúc Tiêu Tiêu còn đang tò mò chuyện gì xảy ra, mộ Miêu Miêu đã chạy vào trong đám người, nghe ngóng tứ phía.

"Con trai ngoan, nghe đượcc ái gì rồi?."

"Vừa rồi có chú gì đó nói, hình như là cái gì Đế Quốc Hắc Dạ gặp sát thủ, hiện tại đđang truy lùng đồng bọn... Mẹ, mẹ, mẹ không phải là cái kẻ đồng bọn kia chứ?" Mộ Miêu Miêu từ nhỏ đã nhận sự hun đúc lối sống hắc đạo từ mẹ, đương nhiên biết mẹ thừa sức làm chuyện đó.

"Không nói mò. Cũng có phải con không biết mẹ vì tiếp quản công việc cho dì con, đã lâu không động chân động tay rồi."

"Khó trách con cảm thấy gần đây thức ăn càng ngày càng kém, mẹ, nếu mẹ không thích làm việc, vậy để con ra ngoài kiếm tiền nuôi gia đình."

Nghe con trai câu nói này, Mộ Tiêu Tiêu cảm động lệ dâng lưng tròng, ôm ghì lấy cậu.

Đột nhiên, một người áo đen xen một chân vào giữa hai mẹ con."Hừ! Kỳ quái, vậy mà lại có người dẫn theo con trai ̉ đến sòng bạc, quá khả nghi rồi. Người đâu, bắt hai mẹ con nhà này lại!" Người đàn ông vung tay lên, chỉ thấy một đám thị vệ cùng xông tới...

Trong nháy mắt, hai người bị vây quanh.

Tiêu Tiêu lạnh nhạt lườm liếc bọn người áo đen: "Tôi nghĩ các người tính sai rồi, ta không phải là người các ngươi muốn tìm." Một tay đem Miêu Miêu chuyển qua sau lưng che chở. Nếu như có thể, cô không muốn đưa con theo lúc đánh người.

"Đừng có nói nhảm nhiều như vậy, đi theo ông đâu trở về thẩm vấn, không phải lại thả người!" Người áo đen nhận định hai mẹ con rất khả nghi, ngữ khí cũng trở nên hung hãn.

Có thể chiêu này đối với Tiêu Tiêu không dùng được, cô hận nhất loại người không thèm nói đạo lý: "Tiên sinh, xin ngài chú ý thái độ của ngài, tôi không phải là người các người muốn tìm." Khuôn mặt xinh đẹp sầm lại, không khí xung quanh lạnh xuống.

Mộ Miêu Miêu đứng sau cô hai tay khoanh tròn trước ngực, xong xong, những chú này thật sự chọc giận mẹ rồi, chỉ đành cầu nguyện cho họ chết rồi sớm được siêu thoát.

"Lão tử cứ thái độ như vậy! Có ai không, mau bắt hai mẹ con này về!" Một tiếng mệnh lệnh. Mấy người xôbg tới hướng Tiêu Tiêu.

Có người thậm chí còn vung tay nắm thành quyền!

Đối với họ mà nói, để đối phó một người phụ nữ và mọit đứa bé, cứ tùy tiện ̉ giải quyết là đượcrồi! Thế nhưng là...

Nếu như người bọn họ gặp chỉ là người phụ nữ bình thường thì ổn thôi, đáng tiếc... Gặp ngay Mộ Tiêu Tiêu, hắc đạo Tiểu Phi Long! Sát thủ đỉnh cao trong truyền thuyết.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Tiêu Tiêu chân không xông lên, một chân đá bay hai người. Lúc hạ xuống đất, cô đưa tay liền tiếp được mộtquyền đấm giáng tới. Những người này không hề lưu tình, cô tự nhiên cũng sẽ không lưu tình, lắc cổ tay."Crắc, crắc" âm thanh gãy xương truyền đến thanh thúy làm sao.

"A!" Người kia thét lên, cảm giác được cổ tay mình y sắp gãy mất rồi, làm sao có thể, một người phụ nữ sao có thể có sức mạnh như vậy?!

"Hừ! Đàn bà thối, xem ra cô quả nhiên là đồng bọn của tên sát thủ!" Kẻ áo đen dẫn đầu chỉ Mộ Tiêu Tiêu, người sáng suốt cũng nhìn ra được, thân thủ lợi hại như vậy, không phải đồng bọn sát thủ thì là cái gì?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.