Mê Thất

Chương 19



“Bụng đau quá…… Chậm…… A…… Chậm một chút……” Gối đầu mềm mại giảm bớt một chút chấn động, nhưng hiệu quả không nhiều.

A…… Có cái gì tiến lên phía trước, Lâm Hạo lại lấy tay tiến vào dò xét, phía sau động tác đi vào biên độ càng lúc càng lớn, ngón tay Lâm Hạo có cố ý kìm nén.

Mồ hôi lạnh rất nhanh ứa ra ướt đẫm, phía sau tốc độ va chạm càng lúc càng nhanh, có cái gì đó ẩm ướt phun vào chỗ sâu nhất trong trong cơ thể.

Ta ôm bụng nằm xụi lơ trên giường, đau đớn ở hạ phúc dần dần giảm bớt.

“Nếu thực sự muốn phá bỏ nó, ngươi không cần thiết phải giở thủ đoạn, cứ nói trực tiếp với ta, ta sẽ giúp ngươi xoá sạch nó!” Lâm Hạo lấy khăn tay bên cạnh lau hạ thể, mặc quần vào.

Ta nhìn y, chỉ nghe y tiếp tục nói: “Bây giờ không thích, chắc chắn sau này sẽ thích. Nếu sau đó vẫn là không thích, kia còn có kế tiếp……”

Ta run rẩy với tay kéo sàng đan che đi thân thể xích lõa.

Nước mắt đã khô cạn, khuôn mặt căng thẳng, làn da giống như bị gió làm khô.

Lâm Hạo tự mình sửa sang, một phen đem ta bế lên. Phòng tắm bệnh viện được bảo trì sạch, đồng thời có lắp đặt vòi tắm sen. Đứng ở nơi đó, nếu không phải Lâm Hạo đỡ lấy thắt lưng ta, thân thể ta căn bản không có cách nào đứng nổi.

Phía dưới còn chưa khép lại, vẫn còn dư vị nóng rát giống như bị bỏng.

Ta mệt mỏi ngâm nước để trôi đi những thứ không sạch sẽ trên người.

Lâm Hạo cúi đầu nhìn trên sàn lấm tấm vài giọt máu đỏ, nhíu mày đem ta đặt lên tường, bạt khai mông ta. Cảm giác nhục nhã lại một lần nữa dâng lên, ta vừa muốn xoay người, cánh mông mềm mại bị Lâm Hạo nhạy bén vỗ một chút. Thanh âm kia làm cho mặt ta đỏ lên. Không phải tiểu hài tử, mông bị đánh như vậy thật sự là nhục nhã.

“Bị thương rồi! Để ta bảo bác sĩ kê cho ngươi chút dược.” Lâm Hạo nói.

Ta vội vã giữ chặt cánh tay y: “Không cần!”

Lâm Hạo không để ý tới ta, trực tiếp lấy áo ngủ sạch sẽ phủ lên người ta, đem ta ôm quay về giường.

“…… xin ngươi, đừng gọi bác sĩ!” Ta bi thương cầu xin.

Kết quả, ta bị đặt trên giường kiểm tra. Toàn bộ quá trình đối với ta thực sự là một hành vi ngược đãi tinh thần. Nơi tư mật bị lật tới lật lui, khí cụ lạnh như băng không ngừng sáp nhập, sau đó lại bị thuốc mỡ xoa lên.

Bản thân ta nhục nhã tới mức muốn ngay lập tức chết đi cho xong, còn vị bác sĩ khám cho ta cũng vô cùng xấu hổ. Thế nhưng đến cuối cùng hắn vẫn ra vẻ trấn tĩnh, nói với Lâm Hạo không được tiếp tục sinh hoạt vợ chồng.

Bởi vì sợ thai nhi sẽ bị ảnh hưởng nên hắn tiện thể kiểm tra. Nhìn trên màn hình một thứ hình tròn nho nhỏ, ta khó có thể tưởng tượng tương lai nó sẽ biến lớn như vậy. Sau đó, từ trong bụng ta mà đi ra.

Lâm Hạo động tác thực thô bạo, ta bị cấm không dc phép xuống giường, để tránh đứa nhỏ xảy ra bất trắc.

Nếu lúc này hài tử này có chuyện xảy ra, Lâm Hạo nhất định sẽ tàn khốc khiến ta mang thai lần nữa……

Ta chỉ có thể tuân thủ phân phó của bác sĩ, an tĩnh nghỉ ngơi, đúng hạn kiểm tra, đúng hạn dùng dược. Kỳ thật ta có nghe hay không cũng đều giống nhau cả, y tá bên cạnh đều đúng giờ nhắc nhở ta, chăm sóc ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.