Mê Thất

Chương 60



Trong khi ta vẫn đang gặp phiền toái vì Lâm Nam muốn ra nước ngoài, phiền toái lại tự mình tìm tới cửa.

Trong nhà có vị khách không mời mà đến…… Lâm Lan.

Lâm Lan đi thẳng vào vấn đề yêu cầu gặp Lâm Nam. Ta khéo léo tỏ vẻ hắn ra ngoài, có việc gì ta có thể thay chuyển lời, không thì mời nó lần sau lại đến. Lâm Lan rất bất ngờ nhìn ta: “Ra ngoài?” Trong giọng nói tất cả đều là hoài nghi.

“Ta không cần phải nói dối, hơn nữa, Lâm Nam cũng sẽ không dùng cách này để lừa ngươi!” Ta mời nó ngồi xuống, lại bưng cho nó nước trà cùng điểm tâm.

“Hắn là một tên lừa đảo, có gì mà không thể lừa chứ!” Lâm Lan nghiến răng nghiến lợi.

Ta hoảng sợ, chẳng lẽ Lâm Nam lại làm ra chuyện gì: “Hắn…… Làm sao vậy?”

Lâm Lan gằn từng tiếng nói: “Ta đáp ứng với hắn thả ngươi đi, hắn không được tiếp tục ác ý công kích Lâm thị cho đến khi ba ba xuất viện. Tên hỗn đản này nói không giữ lời, đoạn tử tuyệt tôn!”

…… Lâm Lan liên tiếp chửi mắng!

“Ta không hiểu chuyện của hắn lắm, hắn cũng không cho ta quản. Chờ hắn về ta sẽ hỏi rõ ràng!” Ta nói.

Lâm Lan khinh thường liếc ta: “Ngươi hỏi rõ ràng thì thế nào? Hắn sẽ nghe lời ngươi?! Tiểu bạch kiểm[40]”

Dù nó nói khó nghe nhưng ta cũng không để ý. Rất nhiều người đều khinh thường ta, khi ở chỗ Lâm Hạo có người chê ta nịnh nọt, sau khi ta bỏ trốn cố gắng làm việc thì có kẻ chê ta nghèo kiết hủ lậu. Hiện tại, hạ nhân của Lâm Nam sau lưng cũng không biết nghĩ về ta cay độc như thế nào! Nếu quá mức để ý, ta đã sớm xấu hổ và giận dữ đến chết không biết bao nhiêu lần.

“Ta hôm nay tới để cảnh cáo hắn không cần quá phận, nếu không phải ba ta thân thể không hảo, hắn làm sao có chỗ để làm càn láo xược! Hừ, qua vài ngày ba ba ta sẽ xuất viện, đến lúc đó có các ngươi sẽ đẹp mặt, gian phu ***…… Phu[41]!” Lâm Lan phun ra lời nói cay độc, quay người bỏ đi.

Buổi tối Lâm Nam cười ha ha nghe ta kể lại, giống như việc Lâm Lan đến chính là một câu chuyện cười!

“Ngươi tại sao lại như vậy? Ngươi rõ ràng đã đáp ứng hắn……”

Lâm Nam thu lại vẻ tươi cười nói: “Binh bất yếm trá[42], chỉ nói thế thôi, cơ hội tốt như vậy mà không dùng thì là đúng là thằng ngu. Tiểu tử kia rất kiêu ngạo, sẽ không dễ dàng xin sự giúp đỡ từ ca ca. Chẳng phải là thời cơ tốt nhất sao!…… Hơn nữa hắn để cho ngươi chạy mất, ca ca nhất định sẽ rất giận dữ.”

Ta không hiểu những điều này, nhưng lời hứa chính là lời hứa.

Lâm Nam lợi dụng Lâm Lan……

“Đúng rồi, Lâm Lan nói Lâm Hạo sẽ xuất viện, đến lúc đó……” Ta có điểm lo lắng.

“A, cái kia a? Có thể đoán được a. Lâm Lan nhất định sẽ không đem chuyện hắn thả ngươi nói ra, còn ca ca nhất định sẽ tức chết. Bất quá không sao cả, dù sao cũng là con hắn, sẽ chỉ mắng vài câu thôi, không vấn đề gì.” Lâm Nam chống cằm nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.