Men's World

Chương 5: Sở thích





28 thụ 1 công

“Huyền, được rồi, giúp ta lần này thôi!” Đinh Nghiêu lôi kéo quần áo của ta khổ sở cầu xin.

“Không cần nói nhiều!” Ta nhất quyết cự tuyệt.

“Thạch Diễn ngươi giúp ta khuyên giải hắn a!” Chuyển hướng sang người bên cạnh ta cầu cứu.

“Ta tôn trọng quyết định của hắn.” Bộ dáng Thạch Diễn như không thèm quan tâm.

“Đang nói chuyện gì a?” Ngụy Hoàn nhìn thấy chúng ta đều có mặt chạy tới chào hỏi.

“Ngươi tới thật đúng lúc! Mau giúp ta thuyết phục Huyền làm model cho ta một lần!” Đinh Nghiêu lôi kéo viện binh.

“Ta mới không làm thứ đồ triển lãm cho người ta xoi mói.” Ta nhíu mày nhắc lại.

“Huyền ngươi coi thường model quá, đó chính là sự nghiệp vô cùng cao thượng, nó là hóa thân của cái đẹp, có bao nhiêu người muốn làm còn không có điều kiện đâu!” Đinh Nghiêu bắt đầu nhẹ nhàng dạy bảo.

“Sự nghiệp vĩ đại như vậy, nhận vật nhỏ bé như ta không muốn làm, có làm cũng làm không được, như thế được rồi đi.” Ta nhướn mày nhìn hắn.

“Ngươi đừng như vậy a, coi như giúp bạn bè một lần thôi!” Tiếp tục cầu xin.

“Vô dụng thôi, Huyền sẽ không đồng ý đâu.” Ngụy Hoàn am hiểu nói, “Bảo ta đi làm chuyện phải xuất đầu lộ diện như thế ta cũng không làm!”

“Có nghe hay không!” Ta cười tán thành.

“Ngươi người này, gọi ngươi đến hỗ trợ, ngươi cái đồ chết tiệt chỉ cản trở ta chứ chẳng giúp được gì!” Đinh Nghiêu tức giận đánh Ngụy Hoàn một phát.

“Lần này không phải Huyền thì không được sao?” Thạch Diễn xen mồm nói, “Ngươi không phải có rất nhiều model cao lớn anh tuấn đủ loại sao?”

“Nhưng mà lần này ta lấy Huyền làm hình mẫu thiết kế a, hiện tại ở Âu Mỹ rất phổ biến những người vô cùng tuấn mĩ giống hắn!” Nói đến chuyên ngành Đinh Nghiêu lại bắt đầu thao thao bất tuyệt, “Huống hồ dáng người hắn thon dài, rất phù hợp với chủ đề tao nhã lần này của ta.”

“Ngươi có thể ngừng khen ta, có nói thế nào ta cũng sẽ không làm.” Ta không nể tình, cắt ngang hắn.

“Á! Ngươi nói như thế thật sự làm ta tổn thương quá lớn! Sao ngươi lại nhẫn tâm nhìn ta thống khổ như vậy?!” Hắn ôm đầu nện xuống mặt bàn.

“Ngươi dừng lại việc đó cho ta, ta cũng không phải Tịch Minh, sẽ không mềm lòng đâu.” Ta thảnh thơi nhấp ngụm rượu.

“Ngươi đừng chán nản quá, nếu không được ngươi có thể đi công ty của Huyền lấy người.” Ngụy Hoàn vỗ vỗ Đinh Nghiêu đang hoàn toàn nhụt chí.

“Như thế là sao?” Mắt Đinh Nghiêu sáng lên, tinh thần tỉnh táo.

“Ngươi không biết, lần trước công ty bọn họ tìm ta làm quảng cáo, ta đi một chuyến. Oa,vừa vào cửa đã khiến người ta hoa cả mắt, khắp nơi đều là tuấn nam mỹ nữ.” Ngụy Hoàn say mê không thôi.

“Thật hay giả?” Đinh Nghiêu không tin.

“Là thật.” Thạch Diễn có chút đau đầu xoa xoa hai bên thái dương, “Người này luôn thích tìm những ai có bộ dáng đẹp, cả ngày khiến cho ta phải lo lắng đề phòng.”

“A?” Đinh Nghiêu nổi lên hứng thú, “Nói nghe một chút.”

“Không biết ông chủ của hắn suy nghĩ như thế nào, cũng tùy hắn làm bậy, toàn thuê mấy cái bình hoa.”

“Này, ngươi đang nghiêm trọng sỉ nhục kiến thức chuyên ngành và đạo đức nghề nghiệp của ta!” Ta quay đầu lại trừng hắn một cái. Ta mời về đều là những nhân tài trong ngoài toàn vẹn!

“Đúng rồi, ta nhớ ra rồi, Huyền hình như là người chịu trách nhiệm quản lý nguồn nhân lực đi, trách không được.” Đinh Nghiêu nghiêng đầu nghĩ nghĩ.

“Nếu ngươi thật sự cần, hôm nào ta có thể đem hồ sơ cho ngươi xem qua một chút, ngươi chọn trúng ai nói cho ta biết, chắc rằng bọn họ cũng muốn kiếm lương ngoài giờ.” Ta thở dài nói.

“Vậy please!” Đinh Nghiêu cao hứng đập bàn, “Tuy rằng ta vẫn cảm thấy ngươi là người thích hợp nhất.”

“Không thể tưởng được Huyền còn có sở thích này a.” Ngụy Hoàn cười hì hì nói.

“Còn không phải sao?” Thạch Diễn rất nhiều ý kiến, “Mỗi lần đều cầm sơ yếu lý lịch tới chỗ ta rồi xoi mói một phen, nói cái gì mà người nam nhân này ánh mắt rất hay phóng điện, nam nhân kia môi rất gợi cảm nếu hôn lên nhất định rất thoải mái vân vân.”

“Làm sao vậy? Rất không vừa lòng?” Ta liếc hắn.

“Hừ, ta có thể không vừa lòng sao? Chỉ là muốn ngươi về sau ít chú ý tới bề ngoài người ta một chút thôi.” Bộ dáng tức giận mà không dám nói gì.

“Ta đâu chỉ chú ý bề ngoài người khác? Bằng cấp người ta đều là thạc sĩ trở lên!” Ta lập tức bày ra lý lẽ.

“Vậy lần trước cái tên một mắt kia không phải có những hai bằng, sao ngươi không thuê hắn?” Không hài lòng nhếch nhếch mi.

“Không phải là ta lo lắng cho hình tượng công ty sao? Hắn đem khách hàng hù chết thì làm sao bây giờ? Ngươi bồi thường a!” Ta khinh thường, nhìn hắn.

“Tóm lại ngươi chính là thích tìm mấy người xinh đẹp một chút đến đi lại trước mặt ngươi.” Vẫn còn bất mãn.

“Cho dù là như vậy thì đã làm sao? Ít ra còn tốt hơn ngươi này suốt ngày thích liếc mắt đưa tình với mấy đứa con gái!” Ta tức giận trừng mắt hắn. Muốn vạch trần, được thôi.

“Ta khi nào liếc mắt đưa tình với mấy đứa con gái?” Hắn ngụy biện.

“Đừng cho là ta không biết, ngươi người này luôn thích liếc mắt đưa tình với mấy cô nhóc, bị ngươi quyến rũ xong lại cự tuyệt người ta, sau đó nhìn người ta khóc lóc ầm ầm trong lòng ngươi lại rất sảng khoái! Ngươi là đồ biến thái!”

“Ta nào có quyến rũ mấy cô nhóc, ta chỉ là thấy vài người phụ nữ tính tình cao ngạo kiêu căng, không vừa mắt muốn giáo huấn một chút mà thôi.” Chột dạ quay sang uống một ngụm rượu.

“Người ta cao ngạo liên quan gì tới ngươi? Ngươi lại có cái sở thích biến thái này!” Ta quệt miệng mắng hắn.

“Được rồi được rồi, đừng cãi nữa. Đều là ta không tốt, không nên nhắc chuyện công ty Huyền.” Ngụy Hoàn lên tiếng giảng hòa.

“Không việc gì, để cho bọn họ cãi, ngươi cũng không phải không biết, bọn họ càng cãi tình cảm càng tốt.” Bộ dáng Đinh Nghiêu giống như đang xem kịch vui.

“Cũng đúng. Nhưng là không thể tưởng tượng được Thạch Diễn cũng làm cái loại hành vi xấu xa này a.” Ngụy Hoàn cười ha ha nói.

“Là xấu xa lại biến thái!” Ta bỏ thêm câu.

“Ngươi nói đủ chưa a, nói ngươi sao rồi lại nói sang ta?” Vươn tay ôm lấy cổ ta kéo về phía hắn, đem ta dựa vào trên vai hắn.

“Ha ha, hai người các ngươi không phải nhất thể sao? Nói Huyền đương nhiên muốn nói đến ngươi.” Đinh Nghiêu nói chuyện luôn luôn rất buồn nôn.

“Dù sao cũng nói, nói xem Tịch Minh nhà ngươi có cái gì kỳ cục a, ta rất tò mò.” Ta hứng thú dào dạt hỏi. Qua lại với Tịch Minh cũng không nhiều, càng thần bí càng làm cho người ta muốn tìm hiểu.

“Hắn? Hắn thích nhất lau sàn nhà, một ngày không biết lau những mấy lần. Ta muốn đem đồ ăn để lên sàn, hắn liền vừa lau vừa lảm nhảm liên tục với ta.” Đinh Nghiêu có chút chịu không được nói, “Có đôi khi ta thực sợ hắn đem sàn nhà lau đến thủng luôn.”

“A?” Ta cười ha ha nói, “Kia không phải là sở thích của Tiểu Cát sao?” Không thể tưởng tượng Tịch Minh cũng đáng yêu như vậy.

“Kia không phải sở thích của Tiểu Cát, Tiểu Cát là bị ép buộc, là bất đắc dĩ.” Thạch Diễn trêu trọc nói.

Sau đó mọi người bắt đầu cười nhạo cái tên Ngụy Hoàn đang vẻ mặt chán nản xơ xác giống như vừa bị một cơn bão bay qua kia.

******************************************************************

“Ta đã về.”

“Ta gọi pizza, còn một nửa ta đặt trong lò nướng, nhân lúc còn nóng ngươi ăn đi.” Ta ngồi trên thảm dựa vào sô pha, nhìn chăm chú tài liệu trong tay, cũng không ngẩng đầu lên nói.

“Ngươi đang làm gì? Lại đem công việc về nhà làm?” Cắn pizza, ngồi xuống sô pha đằng sau ta.

“Chịu thôi, ông chủ muốn mở rộng nghiệp vụ nhân viên lại không đủ, ta lại phải bận bịu.” Lật xem mười phần sơ yếu lý lịch đã được tuyển ra từ một trăm người.

“Thân ái, ngươi bây giờ cũng rất biến thái a! Sơ yếu lý lịch thì sơ yếu lý lịch ngươi sao lại muốn người ta nộp cả ảnh sinh hoạt hằng ngày a?” Hắn gác đầu lên vai ta ngạc nhiên nhìn mấy bức ảnh trên tay ta.

“Chỉ là muốn nhìn một chút xem cảm giác tổng thể thôi mà.” Tiếp tục lật qua.

“Ngươi là muốn nhìn dáng người người ta có được không đi.” Hắn hừ một tiếng.

“Vậy có gì sai sao?”

“Chẳng lẽ không sai sao?” Hắn âm trầm bóp cổ ta, “Người nào không biết còn tưởng ngươi chọn người đi hẹn hò a.”

“Khụ khụ, ngươi muốn mưu sát chồng a!” Ta lôi kéo cánh tay cứng ngắc của hắn.

“Hiện tại lệnh cho ngươi buông mấy thứ trong tay, để ta ôm một cái.” Bất chấp tất cả đem ta túm lên sô pha.

“Ôm cái đầu ngươi! Hôm nay ta phải chọn ra năm người, ngày mai thông báo đi phỏng vấn.” Ra sức giãy dụa, tiếp tục nghiên cứu.

“Để ta giúp ngươi chọn.” Đoạt lấy mấy tờ giấy trong tay ta tùy tiện rút năm phần, “Năm người này đi, được rồi, mau đến đây cho vi phu ôm một cái.”

“Quả nhiên ánh mắt chúng ta giống nhau. Ngươi xem người này nhất định là thường xuyên luyện tập, dáng người thật cường tráng.” Ta cười xấu xa chỉ vào một gã tuấn nam trong ảnh.

“Cường tráng cái quỷ! Dáng người có đẹp bằng ta không?” Rút bức ảnh trên tay ra, ném.

“A, người này cười lên thật ôn nhu rất có phong độ a. Không tồi không tồi.” Ta tán thưởng.

“Ôn nhu phong độ cái quỷ gì! Khó coi chết đi được!” Lại ném.

“Oa, nam nhân này nhìn qua rất có mị lực a! Ngươi nói có phải không?” Ta cười nhìn hắn.

“…………Ngươi cố ý ?!” Hắn nheo mắt lại, đột nhiên nhận ra.

“Ha ha ha…” Rốt cuộc giả vờ không được nữa cười to ra tiếng, “Thành thật nói cho ngươi biết, toàn bộ những người này đều sẽ trở thành đồng nghiệp của ta, ngày mai liền đi làm, không cần chọn.”

“Ngươi người này, luôn trêu trọc ta!” Vứt ảnh chụp qua một bên, kéo ta lên sô pha.

“Ta chỉ muốn cho ngươi xem đồng nghiệp mới của ta mà thôi.” Có chút vô tội nhìn về phía kẻ đang đè trên người ta.

“Ngươi vẫn là tính xấu không đổi luôn tìm mấy người bộ dáng đẹp!” Hắn rống giận.

“Đó gọi là dưỡng mắt, hiểu không?” Ta tiếp tục đổ dầu vào lửa.

“Ngươi không khiến ta tức chết thì không cam lòng phải không?!” Cúi đầu ở bên cổ ta bắt đầu gặm cắn.

“Ha ha…” Ta vừa cười vừa trốn.

Nhưng là một lúc sau ta liền cười không nổi, “Ngươi đang làm gì?” Cổ hơi đau.

“Hừ hừ.” Bên cổ truyền đến tiếng cười âm hiểm của hắn, “Ta muốn cho toàn thân ngươi che kín những dấu vết mà chúng ta hoan ái xong, cho đồng nghiệp mới của ngươi hảo hảo thưởng thức.”

“Ngươi dám!” Ta vừa giãy dụa vừa đánh vào đầu hắn.

“Ngươi xem ta có dám hay không!” Vốn ở phía trên đã chiếm ưu thế hơn, bây giờ còn xê chân áp cả người lên ta, ta dường như chạy trời không khỏi nắng….

****************************************************************

Sáng sớm hôm sau, ta mang đôi mắt thâm quầng lái xe đến nhà Đinh Nghiêu, đem đôi vợ chồng son còn đang ôm nhau ngủ gọi dậy, sau đó hỏi Đinh Nghiêu- kẻ còn đang cười rất mờ ám mượn một bộ áo nam cao cổ dài tay rất có style, mặc đi làm. Hình tượng hoàn mỹ của ta ở công ty sẽ không thể bị hủy chỉ trong chốc lát.

Nhưng là, Diễn thân ái, hôm nay về nhà ngươi liền thảm, hừ hừ…

———————————————————————————

[K]: Chương sau tình địch của bạn Diễn sẽ xuất hiện …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.