Mèo Ngốc Của Anh! Anh Yêu Em, Đừng Dỗi Nữa Nha!

Chương 14: Vị khách lạ mà quen



- Ah - nàng há miệng rồi ăn miếng trứng hắn đút cho nàng

Ngon quá, tay nghề của hắn ngày càng tăng nha, nghĩ lại so với mình thì, trời ơi sấu hổ quá

- Ngon hông - hắn hỏi nàng, nhìn khuôn mặt ăn ngon lành kia hắn không nhịn đc liền hỏi

Nàng không nói gì đưa ngón tay trỏ chĩa lên trên thể hiện mức độ của món ăn đối với nàng

- Ngon là tốt - hắn cười nói

Nhìn nàng vui vẻ như vậy cũng là 1 thú vui đối với cuộc sống của hắn, không có lẽ phải cảm ơn nàng mới đúng, nàng chính là 1 người con gái tuyệt vời đã bước vào cuộc đời của hắn , làm cho cuộc sống của hắn thêm hạnh phúc hơn nàng chính là đem hạnh phúc tới cho hắn. Cả đời này hẳn nguyện chỉ ở cùn nàng 1 chỗ sông vui vẻ tới già

" King....Kong....King.....Kong"

Tiếng chuông của kéo hắn ra khỏi cái suy nghĩ về cuộc sống trong tương lai

- Để em mở cho - nàng nhanh chân chạy ra cửa

Nhìn nàng lon ta lon ton hắn không nhịn được mỉm cười

- A bà bà, bà muốn gì ? - nàng nói chuyện với 1 bà lão tầm trên 50 tuổi ở ngoài cửa

Tò mò hắn chạy ra xem thì thấy 1 bà lão, mặc quần áo rách ruối tới xin 1 chút cơm thì không khỏi cảm thấy kinh tởm trong lòng

- Bà đợi cháu 1 chút cháu lấy cho bà ít đồ ăn - nàng mặt ngây thơ chạy vào lục đồ trong nhà

Hắn không khỏi cảm phục tính tốt bụng của nàng, dù bà lão có bần tiện bẩn thủi nhưng nàng vẫn rộng lượng cho cơm, hắn cũng muốn làm gì đó bèn lấy ví rút tờ chi phiếu năm triệu ra đưa cho bà ta

- Cầm rồi đi đi - hắn nói rồi chả đoái hoài gì bèn quay mặt đi vào thì thấy nàng chạy ra với đống đồ ăn ngon hắn chả nói gì dừng chân đời nàng 1 chút

Thật là nàng có phải là quá tót bụng hay không nếu cứ cái tính cách này mà sống ở cái xã hội hiện tại đầy dơ bẩn này liệu nàng sẽ sống như thé nào đây haizzzz thật không muốn nghĩ tới

- Cảm ơn cháu - bà lão mỉm cười

Nàng cũng mỉm cười thèo, còn hỏi thăm sức khoẻ của bà lão này nọ , chuyện trên trời dưới biển cũng lôi hết ra hỏi. Cảm thấy bà lão phá đáng bữa sáng hạnh phúc của họ, hắn tức mình kéo tay nàng rồi đống sầm cửa lại

- Ở kìa anh thật là - nàng không vui nhìn hắn

Hắn là lại đang dở cái thói công tử của bình đây mà, haizzzzz về sau phải sửa cái tính này đi cho hắn mới đc

" Bụp....Bụp....Bụp"

Nghe thấy tiếng biết chắc là bà lão ăn xin kia mặt dày muốn xin thêm cái gì, à hay là muốn phá hoại không gian lãng mạng của hắn và nàng cho nên mới vậy đúg là bực mình hết sức mà

- Này bà lão kia.... - hắn chưa nói hết câu thì ngay 1 chiếc túi xách hàng hiệu đập ngay vào mặt

Hắn thân thủ tốt bắt đc cái túi sách rồi mới ngẩng đầy lên nhìn chủ nhân của cái túi sách kia

- Thằng cháy mất nết ta đập chết mày - bà lão vừa rồi như 1 bà tiên, thoát cái đã thanh đổi ý phục

Đi đc mấy bước vào nhà , bà 1 tay đưa ra sau lưng 1 tay đưa lên trên đầu đỡ cổ y chang mấy bà ngoại trong phim hàn quốc đánh cháu trai mất dạy của mình

- A chết mất thôi thằng mất dạy - bà mắng hằn

Theo sau có 2 anh chàng vệ sĩ người tay theo trong, mặt mày hình sự kêu phu nhân chủ tịch, phu nhân chủ tịch đỡ bà

Nàng thì từ nãy tới giờ không hiểu gì sất đứng ngây người như 1 pho tượng. Chợt bà lão không đánh hắn nữa quay sang chỗ nàng mỉm cười ưng ý

- Cháu là cháu dâu của ta hả - bà hỏi nàng làm nàng không biết chả lời làm sao

Giờ nàng biết rồi bà lão đây là bà của hắn nha, nhìn bà trẻ hơn so với tuổi nhưng 1 màn vừa rồi làm nàng không hiểu đc vấn đề của sự việc cho lắm

- Em à đây là bà anh, em cứ gọi là bà nội nhá - hắn đỡ lời cho nàng

Nàng mặt mày cũng tươi tỉnh lên gọi 1 tiếng bà nội rôi sau đó mời bà vào trong phòng khách uống chút nước

- Nhà này của cháu hả - bà hỏi nàng

- Dạ vâng ạ, dạ cháu mời bà uống chút trà, bà tới đột xuất cháu không kịp mua gì chuẩn bị - nàng nói kèm theo 1 nụ cười nhẹ

Chắc là nàng đã làm bà thất vọng trong lần gặp mặt đầu tiên này, nàng sau này phải mua sẵn hoa quả để trong tủ lạnh mới đc phong khi đọt xuất như vậy

- Không sao , không sao, ta mới là người phả xin lỗi, cháu trai ta không lo cho cháu đc cái nhà - bà nói giọng đầy áy náy rồi lườm hắn 1 cái

- Là do cháu bà ạ, tại cháu không quen ở nhà khác ạ - nàng nói đỡ cho hắn

Dù sao cũng là do mẹ của nàng mà chung quy lại là lỗi của nàng

- Cháu không phải nói đỡ cho nó, nó tính khí kẹt sỉ ta biết rồi - bà nói nhìn nàng đầy vừa ý

Hiếm khi kiếm được đứa cháu dâu hiểu thảo tốt tính như vầy, nhớ tới mấy cái đứa trước ôi dồi lười không tả chảnh choẹ bà lão đầy không chịu nỏi mùi nước hoa của nó hiếm khi thấy cháu trai chọn đc cô ưng ý bà lão ta phải nhân cơ hội này se duyên cho tụi nó

Bà hắn mặt gian mãnh làm hắn không khỏi lạnh sống lưng

- Cháu ta đã đụng tới cháu chưa - bà hỏi nàng làm nàng đỏ mặt không biết trả lời ra sao

- Bà à - Hắn cũng đỏ mặt theo

Sao bà có thể hỏi câu hỏi xấu hổ thế không biết đc nữa

Khi nhìn thấy ứng xử của 2 đứa bà liền vui trong lòng không khỏi cảm ơn thằng cháu

- Ôi ! Không đc cưới ngay cho ta , bà nhìn hắn, ta sẽ lo liệu đám cười, nhà ta là nhà có ăn học không thể làm mất mặt tổ tông, cưới liền cuối tháng này nhé còn 5 ngày nữa thôi 2 đứa liệu mà làm ta sẽ sắp xếp mọi thứ các cháu đừng lo - bà nói rồi đứng dậy lấy điện thoại gọi rồi đi luôn hắn và nàng còn chuwa lịp đứng dạy không biết bà đã chạy đi đâu rồi

- Anh xin lỗi để anh giải thích với bà - hắn nói lòng cũng thấy hơi buồn

Nàng không nói gì chỉ gật đầu

- Nhưng em có muốn......lấy anh không - hắn nói về sau nhỏ hơn 1 chút

Tâm trạng lúc này là sao đây, hồi hộp có, lo lắng có, gấp gáp có, mong muốn có , lo sợ cũng có

Nhìn hắn trông buồn cười làm sao, sao mà ngày thường oai phong thế sao hôm nay cà lâm quá à, nàng đã chờ đời câu này từ lâu lắm rồi nhưng mà không nghĩ nó sẽ tới sớm như thế này không là quá sơm ấy chứ

- Em cũng muốn nhưng đây sẽ không được tính như câu hôn - nàng nói

Hắn vừa nghe xong liền vui mừng hết sức liền ôm chầm lấy nàng, trong lòng vui sướng biết bao

- Được anh sẽ cầu hôn em 1 cách hoành cháng nhất - hắn nói sau đó hôn nàng

Nụ hôn thể hiện sự hạnh phúc và vui sướng của cả hai, phải chăng hai người đang khát khao đc yêu thương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.