Kì Lam khẽ nheo mắt. tay, chân ko cử động được, miệng cũng bị bịt lại bằng băng dính.
- Tỉnh rồi à!!!- giọng nói lãnh đạm vang lên, nó quay sang phía giọng nói phát lên. Một phụ nữ mặc bộ đồ màu đen, khuôn mặt sắc xảo ánh lên vài phần độc ác. Nó hơi run.
-Tôi ko hiểu một sát thủ chuyên nghiệp và tàn nhẫn như Iris lại rung động trước cô. Nó còn ko thèm về cái nơi đã đùm bọc nó bao nhiêu năm, ko nhớ ngươì mẹ ruột này!!!- boss nói, nó kinh ngạc.
" Boss là mẹ của kì Thiên sao??? Ko thể nào!!!!"
- Cô dù gì cũng phải chết thôi.. người đâu, làm việc tao đã rao mau.- bà ta lạnh lùng ra lệnh rôi đi thẳng. Một đoàn người cao to đi vào.