Mèo Tôi Nuôi Đều Là Đại Lão

Chương 67: Đã lâu không gặp



Edit: Tiệm Bánh Sò

Đã là ngày quay cuối cùng rồi mà lại xảy ra chuyện như vậy, ngay cả đạo diễn cũng liên can, tất cả khách mời đều không vui. Nhưng cũng may, tất cả âm mưu đều bị dập tắt từ trong trứng nước.

Trêи khung bình luận ngập tràn yêu cầu muốn xem Nhóc con, muốn Nhóc con phải nhảy nhót tung tăng trước màn hình mới an tâm. Nhưng Văn Tâm vì sợ Nhóc con và những bé mèo khác trong nhà bị thương tổn gì nên đã sớm để trợ lý mang mèo về nhà cả rồi. Người xem thất vọng vô cùng, lại bắt đầu nhục mạ Nguyễn Thu. Nếu không phải do người phụ nữ độc ác kia thì chương trình này đã là một chương trình rất ấm áp rồi. Kết quả giờ đám nhóc nhà Văn Tâm đều bị mang về trước, ngay cả Đoàn Đoàn cũng được chủ đón về rồi. Người xem chương trình này chủ yếu là đám cuồng mèo, giờ không có mèo thì xem gì hả!

Lúc mọi người đang rầu rĩ mất mát thì đột nhiên, không biết từ trong góc nào xuất hiện một chùm lông màu trà sữa quen thuộc. Nó lộc cộc rảo cái chân ngắn ngủn của mình, hổn hển chạy đến trước ống kính, mở đôi mắt màu hổ phách thật to trông mòng nhìn Văn Tâm.

"Meoo~" Tâm Tâm, nhiệm vụ nằm vùng của tôi kết thúc hoàn mỹ nè!

"Meoo~" Tâm Tâm, có phải tôi rất tuyệt không!

"Meoo meoo~" Giờ Nhóc đen không có đây rồi, cô có thể ôm tôi không?

Tiếng kêu mềm mại liên tiếp đánh thẳng vào sâu trong tâm mọi người. Văn Tâm cũng đã đoán được hóa ra mấy ngày trước bé Trà sữa vây quanh Nguyễn Thu kỳ thật là để tìm chứng cứ. Cô nào nhẫn tâm cự tuyệt chứ, vội vàng ôm nó lên đặt trong lòng vuốt ve, đau lòng nói: "Trà sữa ngoan." Mấy ngày này vất vả rồi.

Văn Tâm không ngốc. Cô hiểu trêи đời này làm gì có chuyện trùng hợp vậy được. Từ khi bé Trà sữa bắt đầu tiếp cận Nguyễn Thu thì mới xảy ra chuyện. Trà sữa cũng không phải mèo bình thường, linh hồn trong cơ thể nó là Liên Văn Bách, cậu ta nào có thích Nguyễn Thu, sao lúc biến thành mèo lại dính sát cô ta vậy. Sau đó là loạt hành động dị thường của Hoắc Khang... Hừm, quá rõ ràng! Vậy hết thảy đều là kế hoạch nhóm Nhóc con lập ra để vạch mặt Nguyễn Thu hả? Thậm chí còn liên hợp với bé Trà sữa nữa.

Văn Tâm nghĩ đến những lo lắng của mình đêm qua trước khi đi ngủ, không khỏi thở một hơi thật dài trong lòng. Mấy đứa nhỏ trưởng thành rồi, cũng hiểu chuyện rồi, lại còn âm thầm giải quyết nguy cơ nữa chứ. Đặc biệt là bé Trà sữa, còn nhỏ vậy mà đã dũng cảm thế rồi, còn nằm vùng ở chỗ Nguyễn Thu suốt ba ngày liền nữa. Văn Tâm chỉ sợ người phụ nữ tâm lý biến thái như Nguyễn Thu làm ra chuyện gì với bé Trà sữa mà thôi, cũng may là cô ta ác thật nhưng cũng không phải biến thấy, nhờ vậy mà Trà sữa mới có thể bình an được.

Cung Hàm Dịch vẫn sợ hãi không thôi: "Còn may mà mục tiêu của cô ta không phải Trà sữa, nếu không thì lúc trước ngày nào Trà sữa cũng dính lấy cô ta đã sớm bị hạ độc rồi."

"Sợ quá, sợ quá!" Tiểu Bát đứng trêи vai Cung Hàm Dịch, run bần bật nói.

Tả Tuyết Phong rất bình tĩnh, nhìn thoáng qua Trà sữa đang cuộn tròn trong lòng Văn Tâm, kết luận: "Tôi thấy con mèo có số gặp dữ hóa lành, tuy lần nào cũng kề cận nguy hiểm, nhưng đều có quý nhân tương trợ."

Văn Tâm kinh ngạc mở to mắt: "Thầy Tả còn biết xem tướng sao?" Mà mấu chốt là, lại bị anh ta nói đúng! Trong nguyên tác khi Trà sữa gặp nguy hiểm thì Sở Tịch xuất hiện cứu nó, giờ đối diện với Nguyễn Thu thì lại có mấy đồng bọn cùng nhau bày mưu tính kế.

"Chỉ biết chút chút thôi." Tả Tuyết Phong cười nói.

"Vậy..."

Văn Tâm chớp chớp mắt, hơi ngại một tí, cô cũng muốn nhờ thầy Tả xem tướng cho mình. Có một vấn đề luôn day dắt trong lòng Văn Tâm mãi không thôi. Cô còn có thể quay lại thế giới trước không? Tuy năm con mèo này đều rất đáng yêu, cũng rất tốt với cô, nhưng bản thân cô cũng có người nhà và bạn bè thân thiết, đã lâu vậy rồi, cô thật sự rất nhớ bọn họ. Dù chỉ có thể quay về một ngày cũng được!

Nhưng đang tiếc, Tả Tuyết Phong lại lắc đầu: "Xin lỗi, tôi xem không ra cô." Trêи người Văn Tâm như được bao bọc bởi một lớp sương mù, lớp sương ấy che lấp gương mặt Văn Tâm, giống như một tấm kính che phủ vẻ đẹp, khiến gương mặt cô càng thêm có khí chất, cũng mang vẻ thần bí.

Văn Tâm hơi thất vọng, nhưng không cảm thấy mất mát gì lắm. Dù sao cô cũng đã tiếp nhận hiện thực này rồi, Tả Tuyết Phong có thể nhìn ra thì tốt quá, nếu không nhìn ra thì cũng không sao. Cuộc sống là vậy, nào có chuyện mãi được như ý chứ. Không ai hoàn mỹ cả.

Văn Tâm nhanh chóng lấy lại tinh thần, chuyển đề tài đến bé Trà sữa: "Nhưng giờ chương trình kết thúc rồi, bé Trà sữa phải làm sao đây?"

"Không phải nó có chủ sao? Là K thần đó." Cung Hàm Dịch nói.

Văn Tâm giải thích: "K thần chỉ là chủ tiệm thú cưng mà Trà sữa được nuôi thôi."

Cung Hàm Dịch cái hiểu cái không: "Vậy có phải là bé Trà sữa còn chưa được bán đi đúng không?"

Văn Tâm gật gật đầu: "Đúng vậy."

"Meo meo meo!" Bé Trà sữa nằm trong lòng Văn Tâm đang thoải mái đến mức sắp ngủ gật, nghe vậy, đột nhiên bật người dậy, nỗ lực lôi kéo sự chú ý của Văn Tâm.

Tâm Tâm Tâm Tâm, cô mau nhìn nè, tui đáng yêu chưa nè! Mua tui về đi được không? Tui biết cô có tiền mà!

Không đợi Văn Tâm phản ứng, đầu bên kia Tả Tuyết Phong xấu xa đã nhìn ra tâm tư của con mèo ngốc kia, cố ý trêu: "Tôi thấy nuôi mèo cũng vui đấy, hay là để tôi nói với K thần một tiếng, bán nó cho tôi vậy."

"Meo?" Bé Trà sữa kinh hãi.

Nè, một tên đàn ông thôi như anh, nuoi mèo cái gì chứ! Hơn nữa không phải anh đã có Quy Quy rồi sao? Về mà thân thiết với Quy Quy nhà anh đi! Không phải anh tự hào Quy Quy nhà anh chân dài lắm sao? Ngại quá, ông đây chân ngắn, không hợp.

Cung Hàm Dịch cũng chen vào: "Công việc của thầy Tả bận rộn như vậy, nhất định là không có thời gian chăm sóc bé Trà sữa đâu, đổi lại là tôi thì được đó, tôi có nhiều thời gian chăm sóc mèo hơn. Thế nào, bé Trà sữa có suy xét đến chị không?"

Trà sữa: "..."

Đàn em nè, cô không sợ anh đây ăn sạch Tiểu Bát sao? Mèo ăn thịt chim đó, cô tỉnh lại đi!

Dường như Tiểu Bát cũng cảm nhận được nguy cơ, nhưng ngôn ngữ lại có hạn, chỉ có thể nhảy nhót trêи vai Cung Hàm Dịch kêu kréc kréc không ngừng.

"Trông biểu hiện của Trà sữa kìa, rõ ràng là nó thích Tâm Tâm đó~"

"Chỉ là Tâm Tâm đã có bốn con mèo rồi, thêm một con nữa, cô ấy có thể chăm nổi không?"

"Không cần mấy người nhọc lòng thừa đâu, Tâm Tâm đâu phải người thường, cô ấy là minh tinh mà, thu nhập cao lắm nha, thuê thêm mấy trợ lý là được chứ gì?"

"Tuy cũng đúng đó, nhưng bản thân và trợ lý cũng khác nhau mà..."

"Kỳ thật mọi người ngẫm lại đi, còn có một người cũng thích hợp đó, công chúa nhỏ @Kỳ Anh Anh đó!"

Mọi người bừng tỉnh đại ngộ.

Đúng vậy, Kỳ Anh Anh cũng thích hợp mà.. Tuy cô bé còn nhỏ tuổi, nhưng bình thường đều có quản gia và bảo mẫu đi cùng, chăm thêm một con mèo chỉ là chuyện nhỏ. Hơn nũa theo biểu hiện mấy ngày nay của Kỳ Anh Anh thì cô bé cũng không phải tiểu thư kiêu căng gì, trái lại, cô bé rất lương thiện, lễ phép, còn rất thích mèo nữa. Kỳ Anh Anh nhận nuôi bé Trà sữa là thích hợp nhất! Nhưng cộng đồng mạng thảo luận vậy thôi, cụ thể là ai nhận nuôi thì còn phải xem ý Hoắc Khang nữa.

Đúng lúc này, Kỳ Anh Anh trùng hợp đi xuống. Hôm nay cô bé mặc một chiếc váy công chúa Disney như bước ra từ thế giới đồng thoại vậy, dường như những chuyện trêи mạng chưa từng lọt vào tai cô bé. Chuyện đầu tiên sau khi xuống dưới vẫn là tìm kiếm bóng dáng mèo đen. Nhưng hôm nay, cô bé phải thất vọng rồi.

"Cái gì? Nhóc con về nhà rồi?" Kỳ Anh Anh bẹt miệng.

Văn Tâm đến chỗ Kỳ Anh Anh, đưa bé Trà sữa cho cô bé: "Nhưng vẫn còn Trà sữa ở đây nè, em có muốn ôm thử một cái không?"

Kỳ Anh Anh cẩn thận bế bé Trà sữa, vuốt vuốt cái đầu lông xù nhỏ xíu của nó, cuối cùng tâm trạng cũng tốt hơn một tí, cười nói: "Chị Tâm Tâm, nói cho chị một tin tốt nè."

"Cái gì?"

"Lát nữa anh Kỳ Trưng sẽ đến đây đó!"

"..." Chết tiệt!

"Kỳ Trưng, là đại thiếu gia nhà họ Kỳ trong truyền thuyết đó sao?"

"Má ơi má ơi má ơi! Tui sắp được nhìn thấy tổng giám đốc bá đạo thật rồi!"

"Nghe nói anh ta rất đẹp trai đó, còn rất cao ngạo nữa, mới hai mươi lăm tuổi đã trở thành CEO của tập đoàn Kỳ Thị... là nhân vật nổi tiếng trêи tạp chí tài chính năm trước đó!"

"Tư từ, giờ chuyện tôi quan tâm hơn là hôn sự của anh ta với Văn Tâm chuẩn bị đến đâu rồi thôi (Cười to)"

Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến, người xem đang nhiệt tình thảo luận thì nhân viên đoàn phim đã mở cửa lớn biệt thự ra.

Là Kỳ Trưng! Hôm nay anh mặc một bộ tây trang định chế màu đen cao cấp, áo sơ mi trắng gọn gàng chỉnh tề, đôi chân dài sải bước. Thật khó tưởng tượng một người như vậy lại cai quản cả tập đoàn Kỳ Thị. Tấ cả mọi người như nín thở, lẳng lặng nhìn anh đến gần.

Khi mọi người đều cho rằng anh muốn đón em gái Kỳ Anh Anh về thì, đột nhiên, anh dừng lại trước mặt Văn Tâm: "Đã lâu không gặp."

Văn Tâm: "..." Anh đúng là yêu thầm tôi thật hả?

"Các anh em! Nói một lời công bằng đi, xứng đôi quá!

"Xứng đôi xứng đôi xứng đôi xứng đôi... tỉnh lược vô số từ!"

"Tui tuyên bố hai người lập tức kết hôn sinh con đi! Aaaa ngọt quá đi mất!"

Ầm ĩ một trận, không ai nhìn thấy, bé Trà sữa trong òng Kỳ Anh Anh lộ ra ánh mắt hâm mộ, cô đơn vô cùng.

Tốt quá đi!

Có thể quang minh chính đại nói chuyện với Văn Tâm.

Ganh tị quá!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.