- Hả? Sao lại thế? Anh… anh lại sa thải cô ấy ư? Anh vẫn chưa thay đổi gì cả! Bản tính của anh vẫn thế! Cô ấy đã làm gì sai hả?
- Cô đang huyên thuyên cái gì thế? Con trai cô ấy bị ốm đang ở trong viện. Cô ấy xin phép tôi về chăm sóc con mà! Sa thải cái gì mà sa thải? Lần sau cô hãy học cách lắng nghe người khác đi nha!
- Ơ! Hóa ra… hóa ra là do… con cô ấy bị… ốm à?
- Chứ còn gì nữa?
- Tôi… tôi xin lỗi! Tại tôi không nghe hết! Tôi sai rồi!
- Thôi bỏ đi! Tôi cũng không thích chất vặt người khác!
- Cảm ơn anh!
Cụp…
- Ối! Tối quá! Tôi không nhìn thấy gì cả! Kevin, anh ở đâu?
- Tôi ở đây, nắm lấy tay tôi!
- Tôi không thấy anh! Hu hu hu hu Kevin ơi, anh ở đâu? Cứu tôi với! Tôi sợ…
- Đây! Tôi bắt được cô rồi! Bám chắc lấy tay tôi!
- Tôi… tôi… tôi sợ lắm! Tôi ghét bóng… tối!
- Đừng sợ! Có tôi ở đây rồi! Bám chắc lấy tôi! Lạ thật! Sao lại mất điện nhỉ?
- Không… không có ai ở nhà nữa sao?
- Không! Chỉ có chúng ta thôi!
- Làm… làm thế nào bây giờ?
- Cô ngồi yên ở đây nha! Tôi sẽ sang mấy phòng kế bên tìm đèn pin và nến.
- Đừng… Xin anh đừng bỏ tôi lại đây 1 mình!- Vy giữ tay áo Kevin.
- Thôi được rồi! Tôi sẽ ở đây cùng cô!
Kevin ôm lấy cô, Vy sợ hãi không thốt nên lời, chỉ biết ngồi im và dựa vào hơi ấm của anh.
- Cô buồn ngủ chưa?
- …
- Tôi hát cho cô nghe nhé?
- …
Kevin vẫn có thể cảm nhận được sự sợ hãi bên trong Vy. Anh bắt đầu cất tiếng hát…
”Arent you somethin to admire
Cause your shine is somethin like a mirror
And i cant help but notice
You reflect in this heart of mine
If you ever feel alone and
The glare makes me hard to find
Just know that im always
Peering out on the other side.
Cause with your hand in my hand and a pocket full of soap
I can tell you theres no place we couldnt go
Just put your hand on the past
Im here tryin to pull you through
You just gotta be strong.
Cause i dont wanna lose you now
Im looking right at the other half of me
The vacancy that sat in my heart
Is a space that now you hold
Show me how to fight for now
And ill tell you, baby, it was easy
Coming back into you once i figured it out
You were right here all along
Its like youre my mirror
My mirror staring back at me
I couldnt get any bigger
With anyone else beside of me
That were making two reflections into one
Cause its like youre my mirror
My mirror staring back at me, staring back at me.”
”Hay quá!”- Vy quay sang phía Kevin.
- Cảm ơn anh! Kevin à!
- Sao lại phải cảm ơn tôi?
- Tôi cũng không biết nữa!
Vy nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, sự run rẩy trong cô giờ đã không còn nữa. Kevin vẫn tiếp tục hát, hát cho đến khi cô ngủ say mới thôi. Khi cô đã ngủ, anh đưa tay lên xoa nhẹ mái tóc đang hơi bết lại vì mồ hôi của cô. Anh khẽ mỉm cười.
”Chính tôi mới là người phải cảm ơn em! Nhờ em mà tôi mới hiểu cuộc sống này ý nghĩa như thế nào! Có lẽ… tôi đã yêu em mất rồi Mèo Xù ạ!”