- Biết ngay mà! Nhắc đến trẻ con là sáng mắt lên! Lúc nào cũng trẻ con, trẻ con. Tớ chẳng thích trẻ con gì cả! Đôi khi chúng nó hư, đòi hỏi, khóc lóc làm tớ khó chịu!- Huyền Anh bĩu môi.
- Ai bảo cậu thế hả? Trẻ con đáng yêu mà! Tớ đang mong mai sau có thật nhiều cháu để được bế đây!
- Lấy chồng sớm đi! Lúc đấy tha hồ mà bế con cả ngày!- Huyền Anh nháy mắt.
- Chồng cái đầu cậu ý! Còn lâu tớ mới lấy chồng!
- Thôi đi! Chả muốn quá ý chứ!
- Dỗi cậu rồi!- Trang hét lên.
- Thôi mà! Chin nhỗi! Làm gì mà nóng thế?- Huyền Anh lay lay tay Trang.
- Thôi không nói với cậu nữa! Mua nhanh còn về làm kẻo muộn!
- Cái đồ…
- Lêu lêu!- Trang le lưỡi.
***
- Thưa chủ tịch! Tôi đã điều tra về cô bé đó rồi ạ!
- Nói đi!
- Cô bé đó tên là Nguyễn Phương Trang, học lớp 12A trường Royal. Bố cô bé trước là giám đốc công ty Trung Anh.
- Công ty Trung Anh? Đó chẳng phải là công ty con của Duy Anh sao?
- Vâng! Công ty đó vì nợ nần nên phá sản và đã bị Duy Anh thu hồi.
- Ai là người ra lệnh thu hồi công ty đó?
- Là chủ tịch Duy Anh ạ!
- Anh trai ta ư?- Bà Tuyết ngạc nhiên.
- Vâng thưa chủ tịch!
- Sao lại có thể như thế được?
- …
- Thôi được rồi! Cảm ơn anh! Anh làm rất tốt!
- Cảm ơn chủ tịch! Đó là trách nhiệm của tôi!
Bà Tuyết khẽ thở dài.
“Hóa ra là con gái của giám đốc Trung Anh à? Có vẻ khó đây!”
Bà lấy 2 tay day day thái dương, lông mày hơi nhíu lại vì mệt mỏi.