Trong lúc hắn đang trên máy bay mong ngóng được trở về Việt Nam gặp nhỏ
thì không ngờ rằng một hình ảnh từ bữa tiệc tối qua của hắn với cô nàng nóng bỏng đã được đăng trên facebook kèm theo một dòng stt “love you so much” đã bị nhỏ nhìn thấy.Cảm giác đầu tiên của nhỏ là sụp đổ hoàn toàn cái gì mà love you cái gì mà so much quá quắt lắm rồi đã thế còn ôm ấp
nhau uống rượu như thế kia nữa chứ.Người trước kia đã dặn nhỏ phải chờ
nay lại đi gần gũi với người con gái khác sao quá đáng thật mà.Nỏ bực có giận có buồn có ghen có đã không về dự sinh nhật nhỏ thì chớ lại còn đi tiệc tùng ham vui với người khác.Nhỏ nghĩ một thôi một hồi rồi tự nhiên ngồi ngây ra đấy từng giọt nước mặt cứ tự nhiên rơi xuống không cần
bảo.
-Ơ làm sao.Mày khóc đấy à.Này nín ngay đang ở giữa lớp đấy-Nó thì thầm với nhỏ
Nhỏ gật đầu vội lau nhanh nước mắt rồi đưa cho nó điện thoại.Nó xem xong hình ảnh ấy mà sốc toàn tập. Thế đấy đàn ông con trai chỉ có giỏi làm
chị em chúng tôi đau khổ là giỏi hứa chi cho cố vô giờ lại đi gần gũi
với người khác.
-Cái chi thế -Cậu hóng hớt theo
Nó không nói gì dấm dúi đưa cho cậu điện thoại sợ cô giám thị bên ngoài
phát hiện dùng iphone trong giờ.Cậu không tin rằng hắn có thể làm như
thế nên bảo với nó:
-Chắc không phải vậy đâu Bảo Anh.A không tin anh Minh lại làm như thế.
-Chịu thôi chứ sao giờ.Mà thấy bảo gọi cũng thấy thuê bao không nghe cơ.Càng đáng nghi.
-Này em toàn nói trống không với anh thế nhỉ.Hư là phạt đấy biết chưa?-Cậu không hài lòng
-Không ờ.Bằng tuổi nhau cơ mà không tao mày là may rồi đấy.Biết ơnnn..Chụt..
Không để nó nói hết câu cậu đã đặt một nụ hôn nhẹ lên đôi môi nhỏ xinh đang chu chu lên giải thích.
-E hèm.Tôi nhìn thấy rồi đấy nhé.Tập trung vào đi-Thấy liếc xuống bàn nó và cậu rồi nói và tiếp tục giảng bài.Nó đỏ mặt cấu yêu cậu một cái.Cậu cười tít mắt không biết xấu hổ là gì xong còn ghé sát tai nó nói thầm:
-Hư là phạt đấy biết chưa?
Nó không nói gì mặt mũi đỏ ửng rồi cũng đành gật đầu.Đấy ai bảo yêu là khổ chỉ có những người chưa từng yêu thật lòng mà thôi.
Năm tiết học nhàm chán rồi cũng qua đi để lại...thôi thôi lại xàm rồi
^^.Nó mặc dù đã có cậu nhưng không quên nhỏ đang thất tình đi bên cạnh
mình.Nhưng một điều bất ngờ với nhỏ là hắn đứng trước cổng trường với bó hoa hồng trên tay rồi có cả gấu bông và chocolate.THấy nhỏ là hắn chạy
lại liền quỳ gối trước mặt nhỏ trước con mắt của hàng ngàn học sinh
trong trường rồi nói:
-Anh xin lỗi em nhiều lắm.Đến cả sinh nhật của em anh còn không nhớ.Anh tệ quá.Anh xin lỗi.
Nhỏ không nói gì bước qua người hắn như chưa nghe thấy gì.Học sinh
trong trường bàn tán xôn xao.Hắn đứng dậy kéo tay nhỏ lại rồi ôm nhỏ vào lòng vỗ về:
-Ngoan nào.Bảo bổi của anh có gì không vừa lòng nói cho anh nghe đi.
-Không có gì cả,...hứ hức...-Nhỏ chợt khóc òa lên
-Nín nào!Nói anh nghe-hắn dịu dàng dỗ dành nhỏ
-Đây này.Bảo người ta đợi..hức hức xong h lại thế này đây-Nhỏ đưa điện
thoại có hình ảnh ấy cho hắn.Phì cười hắn lại ôm chặt nhỏ hơn
-Hiểu nhầm thôi mà.Anh sẽ giải thích cho em nghe-nói rồi hắn lấy điện
thoại của mình gọi cho ai đấy rồi bật cả loa ngoài cho nhỏ nghe nữa.
-Hello May-hắn chào lịch sự sau khi người đầu dây bên kia trả lời ( chào May)
-Oh!Hi.Minh.How are you? ( Oh chào minh.Bạn khỏe không?)-Tiếng của một người con gái
-I’m fine.I need your help.Explain to me the picture that you posted on
facebook with my girlfriend.Thank you. (Tôi ổn.Tôi cần sự giúp đỡ từ
bạn.Giải thích giúp tôi chuyện bức ảnh mà bạn đăng lên facebook với bạn gái của tôi.Cảm ơn)
-Ok.Where is she? (Được thôi.Cô ấy đâu)-giọng người con gái vui vẻ đồng ý
-Hi...May-Nhỏ lên tiếng
-Oh.Your name is Kỳ.Right? Minh’s girlfriend.You do not have to worry
about the picture.We just friend.(Oh.tên bạn là kỳ hả.bạn gái minh.Bạn
không phải lo lắng về bức ảnh đâu.Chúng tôi chỉ là bạn)
-Really? ( thật chứ)
-It’s true.(Thật mà)
-Oh.So thank you May.I believe you.Bye May(oh Vậy thì cảm ơn May nhé.Tôi tin bạn.tạm biệt May)
-Bye-Người con gái tên May cúp máy.
Lúc này nhỏ mới nhìn hắn có vẻ tội lỗi vì đã trách nhầm hắn
-Thôi nào.Ngoan đi anh thương.Anh biết anh có lỗi rồi mà,Vậy giờ anh mua quà từng này mà em lại không nhận à?
Nhỏ cầm lấy hoa và gấu rồi nói:
-em nhận chứ.Em nhớ anh nhiều lắm-Nói nhỏ ôm hắn trước con mắt to tròn của học sinh rồi nó bỗng vỗ tay rồi hét lớn:
-Hôn đi!hôn đi! Hôn đi...
Từ nó mà kéo ra một đám học sinh cũng hò hét nhau “Hôn đi hôn đi hôn đi”
Thế là hắn ôm nhỏ thật chật rồi ngự trị trên đôi môi nhỏ ngấu nghiến đến khi nhỏ không thể thở được nữa.Rồi hắn bế nhỏ lên xe oto trước con
mắt của mọi người.
-Rồi đấy người ta có đôi có cặp về nhà rồi đấy.Tôi đây haizz...-nó định nói nốt mà thấy cậu mặt không vui nên đổi ngay-đã có Lâm bên cạnh rồi.
Cậu lúc này mới vui vẻ trở lại mà nắm tay nó thật chặt rồi hỏi
-Em có thích như thế không?Được tỏ tình ở nơi công cộng như này này.
-Em sao cũng được.Nếu được thì chắc cũng hạnh phúc nhưng không được thì
cũng không sao cả.Em là của a rồi mà anh cũng của em rồi đi đâu được
nữa.
-Yêu thế nhở.Nói ra lời nào là muốn hôn ngay luôn á-cậu cười
-Tránh xa em 5 mét -nó bước xa cậu ra
-Em mà bước xa ah thêm tẹo nữa là có chuyện đó nha.
Nó không nói gì lại như chú mèo con lại trở về vòng tay ấm áp của cậu.....