Mewgulf Em Là Món Quà Của Anh

Chương 5: Chân Thành Trả Lời





Đúng 7h15 Gulf phi ra khỏi nhà, quần áo chỉnh tề nhưng đầu tóc vẫn chưa kịp chải, chạy đến chỗ Mew, cậu thấy Mew đang dựa vào bênh cạnh xe.

Hôm nay Mew bận một chiếc sơ mi trắng phối cùng chiếc quần tây đen, chân đi đôi giày da, Gulf nhìn kiểu gì cũng thấy thật đẹp trai.Còn cậu hôm nay chọn cho mình một chiếc T-shirt màu đen có một cái logo nhỏ bên ngực trái, phối với chiếc quần jean, chân đi đôi Vans trắng.

Với outfit này thì cậu chọn cho mình một chiếc túi đeo chéo bằng da, nhìn cậu tràn đầy sức sống của tuổi trẻ.


TruyenduocvietboiLeHaBang“Xin lỗi thầy, em ngủ quên mất.”Mew đưa tay rất tự nhiên chỉnh lại những lọn tóc đang bù xù trên trán cậu, trả lời:“Không sao đâu, lên xe nào.”Xoay người mở cửa xe cho cậu, ân cần dùng tay chắn trên thành xe sợ cậu đụng phải.

chờ cậu ngồi xuống mới đóng của lại rồi vòng về vị trí ghế lái.Ngồi lên xe xong Mew mở học đưa cho Gulf một bịch sữa đậu nành với hai cái bánh bao nóng hổi:“Em ăn đi, còn nóng đó.”“Em cảm ơn.”Mew khởi động xe, cả hai cùng lên đường.

Đến trước cổng trường Gulf cũng vừa xử lý xong bữa sáng, Mew quay sang nói vói Gulf:“Em vô lớp trước đi, tôi đi đậu xe.”Gật đầu, mở cửa cậu tính bước xuống thì nhớ ra là có chuyện muốn hỏi Mew, cậu quay đầu lại nói với Mew:“Hết giờ thầy có rảnh không? Em có chuyện này muốn hỏi thầy.”“Được, vậy hết tiết em đứng đây đợi tôi.”Gulf gật đầu rồi xuống xe, đóng của lại rồi quay vô trường lên giảng đường.

Mew nhìn theo bóng Gulf một lúc rồi mới đem xe đi đỗ.Vô đến lớp, Gulf thấy Mild đang vẫy tay với cậu, tiến lại chỗ Mild, vừa ngồi xuống đã nghe Mild nói:“Hôm nay lạ vậy sao? Không có ta gọi mà vẫn có thể đến lớp đúng giờ.”Nghe Mild chọc cậu cũng không thèm để ý, Gulf hiểu vì sao Mild chọc như vậy, vì có khi nào cậu thức dậy sớm để đi học được đâu mà.Mild vừa nói xong thì giáo sư cũng vào lớp, tiết học bắt đầu với việc điểm danh, kéo dài năm giờ đồng hồ.

Đến mười một giờ mọi người ai cũng vừa đói vừa mệt, nếu không phải có hai cái bánh bao lúc sáng với vì sữa đậu thì Gulf sợ là bây giờ cậu cũng chịu không nổi.


TruyenduocvietboiLeHaBang“Reng reng reng”Cuối cùng chuông báo hết giờ cũng reo lên, Mild choàng vai Gulf nói:"Đi thôi, trưa nay muốn ăn gì, hôm nay ta muốn ăn mì.”“Mày tự đi ăn đi, hôm nay ta có việc, ta đi trước.”Nói xong Gulf xách túi rồi chạy mất, dể lại Mild nhìn trời nhìn đất không biết than khổ với ai:“Thằng này hôm nay dính cái gì mà sang cũng có việc, trưa cũng bận.

Nó giấu mình quen em nào hả ta?”Nói xong Mild cũng xách cặp ra ngoài, cậu định về nhà gặm mì tôm vậy, vì chiều nay cũng không có tiết.Gulf lao ra cổng trường, đứng ở chỗ lúc sáng, chưa được bao lâu thì Mew đã đánh xe tới, mở cửa lên xe và ổn định chỗ ngồi cậu nghe Mew hỏi:“Trưa nay em muốn ăn gì?”“Không cần đâu ạ, em chỉ có chút chuyện này hỏi thầy thôi, rồi em về tự ăn cũng được.”“Không sao, em có thể vừa ăn vừa nói cũng được mà.

Tôi biết một quán lẩu cũng được, để tôi dẫn em đi.”Gulf nghe vậy cũng đành thuận theo thầy.

Quán lẩu đó nằm ngay gần trung tâm thương mại, cách trường hai mươi phút đi xe, đây là quán rất nổi tiếng, Mild cứ đòi đi miết mà Gulf chê xa vẫn chưa chịu đi.Đậu xe xong Mew đi vòng qua mở cửa xe cho Gulf, làm Gulf cả thấy khi cậu ở cạnh anh cậu như một đứa con gái vậy.

Dằn lại suy nghĩ cậu đi theo Mew vô quán.Sau khi vô bàn order xong hết mọi thứ, Gulf lo lắng uống nước không ngừng, vì cậu đang không biết phải mở lời như thế nào, nói vào lúc nào, mắt cậu cứ đảo liên tục.


TruyenduocvietboiLeHaBangNgồi phía đối diện, Mew đã sớm nhìn ra Gulf có tâm sự nhưng anh đang chờ xem cậu nhóc này bao giờ mới mở lời.

Đồ ăn ra rất nhanh, đúng là quán lớn, phong thái phục vụ rất chuyên nghiệp.Trong lúc chờ nước lẩu sôi, cậu ngước nhìn Mew rồi như hạ hết quyết tâm, cậu hỏi:“Giáo sư, em có thể hỏi thầy chuyện này được không?”“Em nói”Chỉ hai chữ nhưng với giọng nam trầm khiến lỗ tai người nghe như muốn mang thai luôn vậy.

Ráng giữ bản thân bình tĩnh, sắp xếp lại câu từ Gulf mở miệng:“Thầy có bệnh sạch sẽ?” Mew cười gật đầu:“Đúng vậy” Rồi chờ Gulf nói tiếp.“Thầy đối xử với sinh viên nào cũng y như thầy thầy đối xử vói em vậy sao?”Gulf hỏi đến đây, Mew thu lại nụ cười của mình, khuôn mặt nghiêm túc trả lời:“Không phải”Chỉ hai chữ đã làm đầu óc Gulf như nổ tung, chưa đợi cậu bình tĩnh lại Mew lại bồi thêm một câu:“Tôi chỉ như vậy với một mình em”.“Oanh”Như một quả bom dội vào lòng Gulf, cậu chấn động thật rồi.

Lắp bắp hỏi lại:“Tại sao lại như vậy? Tại sao lại chỉ như vậy với mình em?” TruyenduocvietboiLeHaBangMew với tay nắm lấy tay của Gulf, nhìn thẳng vào mắt Gulf chân thành nói:“Tôi thích em, tôi làm vậy vì muốn em làm người yêu của tôi”.Một câu chắc nịt cùng cái nắm tay thật chặt như muốn khẳng định với Gulf những điều anh vừa nói là sự thật.Cả nhà đọc truyện thì nhớ Like và Comment để Băng có động lực viết tiếp nha.Hết chương 5: ..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.