Mewgulf Em Là Món Quà Của Anh

Chương 8: Kinh Hỷ Quá Độ





Anh nói với cậu:“Em cứ tự nhiên xem, tôi đi cất đồ vô bếp rồi sẽ dẫn em đi xem mô hình nhé”.Gulf gật đầu, nhìn theo Mew đi về phía bên phải của phòng khách, bếp chính là ở bên đó, được ngăn cách với phòng khách bởi một cửa kính lớn.

Cậu có thể nhìn thấy Mew xắn tay áo lên cất mọi thứ vào tủ lạnh, tủ đồ khô những thứ Mew vừa mua.

TruyenduocvietboiLeHaBangKhông nhìn Mew nữa, quay lại phòng khách, đằng sau ghế sô pha chính là cái của sổ sát đất có thể nhìn về thành phố.


Rèm của sổ đag được kéo ra hai bên nên Gulf có thể nhìn thấy thành phố đang bắt đầu lên đèn, cảnh tượng thật mê hoặc lòng người.Cậu đắm chìm trong khoảng không gian lung linh ảo mộng này, cho đến lúc Mew đến đứng sau lưng cậu lúc nào cậu cũng không biết.

Mew cất tiếng hỏi:“Em thấy nó có đẹp không?”“Có ạ, rất đẹp”“Em có muốn sống ở đây không?”Gulf đơ ra đâu khoảng ba giây rồi cười cười trả lời:“Em không có đủ tiền để sống ở một nơi như thế này đâu”.Mew nghe vậy cũng không nói gì lại, có thể gulf nghe không hiểu ý anh, hoặc là cậu ấy đang muốn trốn tránh vấn đề dù đã nghe hiểu, nhưng anh cũng không muốn nói thêm, vì anh biết tiến độ bây giờ đang phát triển quá nhanh, anh sợ Gulf sẽ không tiếp thu kịp.

Dù muốn nhưng anh vẫn kiềm lòng mình lại.“Được rồi, để tôi dẫn em đi xem mô hình tôi có”.Nghe vậy Gulf liền dời mắt ra khỏi khung cảnh về đêm của thành phố phía dưới, đi theo Mew về khoảng không gian bên cạnh phòng bếp.Đó hình như là phòng làm việc, bên trong có rất nhiều sách, được đựng trong tủ sách cao thật cao, phải dùng đến thang để lên các tầng sách phía trêи.

Gulf cảm thán, đúng là tiến sĩ, sách đọc cũng thật là nhiều, nếu là cậu thì bao giờ mới đọc hết đống sách này nhỉ? TruyenduocvietboiLeHaBangỞ giữa gian phòng có một bộ bàn ghế sô pha dáng chữ nhật, sau bộ bàn ghế đó là một chiếc bàn làm việc bằng gỗ rất lớn, trêи bàn có rất nhiều giấy tờ, cũng như sách, còn có một chiếc máy tính màn hình rất to.Phía sau bàn làm việc có một cái tủ trưng bày, nhìn đến đây mắt Gulf như có đèn pha, phát sáng ngời.

Đúng, chính nó, mô hình nhân vật đồ chơi mơ ước của cậu.Mew không chỉ có một, hai mô hình mà là cả một tủ mô hình hoành tráng, trong đó có đâu đó trêи dưới 100 mô hình từ nhỏ đến vừa.

Bên ngoài tủ kính, như hai vị thần hộ mệnh, có hai mô hình kϊƈɦ cỡ to bằng người thật ở hai bên.

Cảnh tượng này thật đả động lòng người, Gulf không nghĩ giáo sư lại có sở thích như cậu, không những vậy còn suy tầm được nhiều đến vậy.Cậu lao đến, nhòm bên này, ngắm bên kia, nhưng vẫn không dám chạm vào.


Dù cậu không có những mô hình này thì cậu cũng biết nó đắt và khó kiếm cỡ nào, cậu lo lắng tay cậu to như vậy, lớn như vậy, lỡ đụng nó rụng mất cái tay, cái chân thì cậu phải làm sao.

Cái này cứ không phải có tiền là mua được.

Mắt cậu cứ nhìn không dời, Mew nhẹ giọng bảo:“Không phải em muốn sờ vào nó sao? Sao bây giờ được sờ em lại không sờ?”Mew hỏi vậy nhưng đến khi nghe câu trả lời từ Gulf không khỏi khiến anh bất ngờ:“Em sợ.

Em sợ sẽ làm hỏng nó mất”.Nghe vậy Mew sững ra ba giây rồi tiến lại, nắm lấy tay cậu, lấy mô hình để vào tay cậu:“Không sao, tất cả đều là của em, tôi suy tầm chúng về cũng chỉ để cho em chơi, nên em không cần lo lắng.

Lỡ có hư tôi lại kiếm mô hình khác về cho em.

Có được không?”.Gulf quay lại nhìn Mew, nghe lời Mew nói như thể Mew anh ấy đã biết sẽ có ngày này, cố ý suy tầm những em này về để thỏa mãn cậu vậy, cậu thật không dám tin nó là sự thật.Chỉ một ngày hôm nay cậu đã trải qua rất nhiều sự kinh hỉ, cậu không biết cậu có nên tin hay không? Hay nó chỉ là một giấc mộng đến ngày mai tỉnh giấc mọi thứ sẽ trở về như cũ.


Không có Mew, không có những lời nói ngọt ngào, ân cần chăm sóc cậu.

Không có những cái nắm tay, cái thơm ngọt ngào, dịu dành của Mew dành cho cậu.

Cậu sợ những thứ đẹp đẽ này sẽ không phải là của mình, cậu sợ khi mình đã quá đắm chìm vào nó thì đến lúc mất đi cậu sẽ không thể nào chịu nổi.

TruyenduocvietboiLeHaBangGulf vẫn nhìn Mew nãy giờ, và Mew vẫn nhìn lại cậu, cho cậu một ánh mát dịu dàng, một nụ cười trấn an, muốn an ủi nổi sợ đang dâng trào trong lòng cậu nhóc này.Đúng như Mew nghĩ, mọi thứ đang diễn ra quá nhanh, anh sợ cậu sẽ không tiếp thu được, nhưng nhìn biểu cảm của Gulf thì anh hiểu rằng năng lực tiếp thu của cậu mạnh hơn anh nghĩ nhiều.

Cậu chỉ đang lo sợ sẽ mất đi những thứ đẹp đẽ, chính vì vậy việc quan trọng hiện tại của Mew lúc này là làm cho Gulf cảm thấy an toàn để có thể hoàn toàn dựa vào anh, yêu anh.Mew sẽ làm như thế nào để cậu nhóc tin anh, dựa vào anh, hãy đón chờ diễn biến ở những chương tiếp theo nhé cả nhà.Hết chương 8: ..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.