Mịch Tiên Lộ

Chương 87: Nhận Chủ



Trước khi ấp trứng, Triệu Địa phải mang mấy quả trứng thú ra tiến hành nghi thức nhận chủ. Và như vậy, yêu thú nở ra, sẽ hoàn toàn nghe theo hắn chỉ huy, trở thành linh thú của hắn, trở thành cánh tay đắc lực của hắn.

Với thực lực của Bích Hàn Giao cùng với tiềm lực tiến hóa vô cùng của Giao Long nhất tộc, Triệu Địa ôm ấp kỳ vọng rất lớn ở linh thú sau này nở ra.

Triệu Địa lấy một chiếc chén ngọc, hứng nửa chén nước linh nhãn chi tuyền, sau đó dùng một món tiểu đao pháp khí cắt đứt ngón tay, nặn ra vài giọt máu tươi, nhỏ vào trong chén.

Máu tươi lơ lửng trong nước, giống như mấy đóa hoa hồng vừa nở, tụ mà không tán.

Sau đó hắn cầm phù bút lên khuấy đều máu trong chén nước, chấm dung dịch này vẽ một đạo phù văn rất lớn hình tròn hơn hai thước dựa theo Ngự Linh Thiên Đàm chỉ dẫn. Sau khi làm xong chuyện này, Triệu Địa bèn lấy năm quả trứng Bích Hàn Giao một trắng bốn xanh từ trong túi linh thú ra, đặt lên trên đạo phù văn hình tròn kia.

Hắn lại cắt ngón tay, nhỏ vài giọt máu tươi lên mỗi quả trứng thú. Sau đó theo ngọc giản chỉ dẫn, Triệu Địa lại khe khẽ đọc một đoạn chú ngữ không dài, rồi đánh ra một đạo pháp quyết lên trên đạo phù văn hình tròn.

Phù văn hình tròn toát ra một luồng huyết quang mờ nhạt, máu đỏ tươi trên trứng thú thình lình rút hết vào trong vỏ trứng, biến mất không thấy, hoàn toàn không để lại bất cứ dấu vết gì.

Triệu Địa hơi mừng rỡ, theo như vậy, hẳn là đã nhận chủ thành công.

Kế đó, hắn bèn chọ mấy quả trứng thú đã nhận chủ thành công xuống linh nhãn chi tuyền, lại đặt cạnh chúng mấy khối thượng phẩm Băng Linh Thạch để gia tăng linh khí. Triệu Địa suy nghĩ một chút, lại lấy thêm một khối thượng phẩm Phong Linh Thạch đặt xuống.

Ở phường thị, Triệu Địa đã cố ý đổi một ít hạ phẩm linh thạch có thuộc tính biến dị, bao gồm Phong Linh Thạch, Băng Linh Thạch cùng Lôi Linh Thạch, sau đó nuôi dưỡng thành thượng phẩm linh thạch, để sau này có chỗ dùng.

Sau khi hoàn thành nghi thức nhận chủ cho trứng thú, Triệu Địa lại tiếp tục đắm chìm vào trong ngọc giản luyện khí.

Nửa tháng sau, Triệu Địa mang tài liệu luyện khí đi tới Địa Hỏa phòng.

Lại nửa tháng sau, hắn ra khỏi Địa Hỏa phòng với vẻ hài lòng, trở lại động phủ bắt đầu luyện chế một số phù lục Luyện Khí kỳ cao cấp.

Đối với tu sĩ Trúc Cơ kỳ, mặc dù uy lực của những phù lục này có vẻ không đủ, nhưng nếu số lượng đầy đủ, cũng có trợ lực rất lớn.

Hơn nữa đối với Triệu Địa Trúc Cơ sơ kỳ, bất kể tu luyện pháp thuật Luyện Khí kỳ cao cấp hay luyện chế phù lục đều hết sức dễ dàng như nước chảy thành sông. Mặc dù xác suất luyện chế phù lục thành công cũng không phải là quá cao, chỉ chừng ba thành, nhưng cũng đủ giúp cho hắn luyện chế được một số phù lục kha khá.

Mấy tháng sau, Triệu Địa tự cho là đã chuẩn bị đầy đủ, rời khỏi Lạc Già đảo, bay đi Tây Tinh đảo.

Trước khi đi, hắn phát hiện trứng Bích Hàn Giao vẫn không có dấu hiệu sắp nở, chỉ có thể tiếp tục ngâm trong linh nhãn chi tuyền. Mà mấy khối thượng phẩm linh thạch, Triệu Địa suy đi nghĩ lại, rốt cục nhất nhất thu hồi vào túi trữ vật.

Mặc dù có Lục Luân Tuyệt Linh trận cùng Thiên Phúc Lưỡng Cực trận bảo vệ, nhưng vạn nhất có tu sĩ nào thân mang bí thuật vào trong động phủ, nhìn thấy thượng phẩm linh thạch, vậy sẽ hết sức không ổn.

Vì để ngừa vạn nhất, hắn bố trí một ít cơ quan đánh dấu ở vài nơi trong động phủ. Mặc dù không có năng lực phòng ngự gì, nhưng nếu có người từng xông vào động phủ, hắn có thể nhìn ra ngay tức khắc.

Làm xong những thứ này, Triệu Địa liền bay đi Tây Tinh đảo.

Ở phường thị Tây Tinh đảo, có một cửa hàng bán tài liệu yêu thú lớn nhất, lại có một cái tên giống như thi quán trà lâu: Luận Đạo hiên.

Luận Đạo hiên này cực kỳ rộng rãi, có tới ba tầng. Tầng một tầng hai là nơi bán các loại tài liệu yêu thú, tầng ba là một gian trà thất thật sự, chiêu đãi miễn phí tu sĩ Trúc Cơ kỳ trở lên.

Đương nhiên nơi đây cũng trở thành nơi tốt nhất để các tu sĩ Trúc Cơ kỳ kết giao với nhau ở Tây Tinh đảo.

Danh tiếng Luận Đạo hiên này càng ngày càng vang dội, tầng ba trà thất này cũng trở thành nơi các tu sĩ Trúc Cơ kỳ tụ tập tới để kết giao, tìm kiếm đội ngũ cùng nhau đi săn giết yêu thú.

Vừa hay trong mấy ngày qua đang là phong trào săn giết yêu thú rầm rộ, trên trà lâu cũng xuất hiện không ít tu sĩ Trúc Cơ kỳ, náo nhiệt hơn ngày thường rất nhiều.

Đối với tu sĩ Trúc Cơ kỳ, bốn năm người họp thành đội lùng giết yêu thú, vừa an toàn vừa nhanh chóng hơn rất nhiều so với một mình lùng giết. Triệu Địa cũng cảm thấy cần gia nhập một đội ngũ săn giết yêu thú trước đã, tích lũy một ít kinh nghiệm, sau đó mới cân nhắc tới chuyện hành động đơn độc.

Vốn Triệu Địa cho rằng mình chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt, nhưng vừa bước vào trà lâu đã bị người khác nhận ra.

- Triệu đạo hữu! Hơn nửa năm không gặp, gần đây có khỏe không?

Giọng một đại hán vang lên sang sảng, vì không phải là truyền âm cho nên khiến cho hơn hai mươi tên tu sĩ trong phòng trà lập tức chú ý tới thanh niên mới vừa bước vào trà lâu. Đại hán này không ai xa lạ, chính là đại hán mặt đây rầu quai nón lúc trước quyết đấu với Triệu Địa để tranh chấp Lạc Già đảo, tự xưng là Tuần Tam.

- Thì ra là Tuần đạo hữu! Nửa năm không gặp, tu vi đạo hữu tinh tiến không ít.

Triệu Địa ôm quyền hành lễ với đại hán, cũng đưa mắt nhìn quanh nhất nhất mỉm cười với mọi người. Những người này toàn là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, hơn nữa phần lớn đều có tu vi Trúc Cơ trung kỳ trở lên, Trúc Cơ hậu kỳ cũng có hai ba vị.

Nhưng Triệu Địa lại phát hiện, những người này rõ ràng là lần đầu tiên gặp nhau, sắc mặt bọn họ hoàn toàn khác nhau. Có người hết sức hiền hòa, có kẻ lạnh lùng dị thường, thậm chí còn có người rõ ràng lộ vẻ tức giận, khiến cho Triệu Địa không hiểu chuyện gì. Bất quá tuyệt đại đa số ánh mắt đều lộ vẻ bình thản không biểu lộ gì.

Được Tuần Tam nhiệt tình mời gọi, Triệu Địa cũng chỉ có thể ngồi xuống bàn trà bên cạnh y. Ngồi cạnh Tuần Tam còn có một thanh niên có gương mặt lạnh lùng, Triệu Địa mới vừa vào ngồi, lập tức liền có một thiếu nữ vóc người đầy đặn dung mạo xinh đẹp bưng lên một chén linh trà thơm ngào ngạt.

Lúc thiếu nữ tới gần, Triệu Địa ngửi thấy một mùi thơm nhàn nhạt u nhã, không biết là mùi gì, nhưng lại khiến cho người ta vô cùng sảng khoái, cho nên nhìn thiếu nữ lâu một chút.

Thiếu nữ biết điều thi lễ Triệu Địa một cái, nói: “Mời tiền bối thong thả dùng" sau đó thướt tha rời đi.

Đại hán thấy Triệu Địa nhìn thiếu nữ chăm chú, bèn nhẹ giọng nói:

- Đạo hữu cảm thấy thiếu nữ này thế nào? Bất quá nếu bàn về xinh đẹp, trên Tây Tinh đảo cũng không ít người đẹp hơn thiếu nữ này một bậc. Không nói đâu xa, chỉ là lão Tứ của chúng ta cũng xinh đẹp vô cùng. Nhị ca, huynh thấy có đúng không?

Câu sau cùng là y nói với thanh niên lạnh lùng bên cạnh mình. Triệu Địa cùng thanh niên lạnh lùng còn chưa mở miệng đáp lời, một giọng nữ dịu dàng đã vang lên trên lối vào trà lâu:

- Tuần Tam ca, huynh khen ngợi thiếu nữ người ta như vậy, không sợ người khác cười đến trẹo quai hàm ư?

- Mọi người theo thanh âm nhìn lại, chỉ thấy một thiếu nữ mười tám, mười chín tuổi vận hồng quần, mắt to đen linh hoạt tràn trề sức sống đang nhẹ nhàng bước vào trà lâu.

Triệu Địa thấy thiếu nữ này trong lòng rùng mình, thiếu nữ này nhìn qua trẻ tuổi, nhưng cũng đã là tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ.

- Hồng tiên tử tới!

- Ra mắt Hồng tiên tử!

- Hồng tiên tử đã lâu không gặp...

Trong phòng trà có bảy tám tu sĩ biết thiếu nữ này, rối rít đứng dậy ôm quyền hành lễ, lên tiếng chào hỏi.

Đại hán Tuần Tam cùng thanh niên lạnh lùng cũng cùng đứng dậy nghênh đón thiếu nữ, Triệu Địa bên cạnh cũng đứng dậy ôm quyền hành lễ.

Thiếu nữ này nhất nhất đáp lễ mọi người, sau đó đi tới ngồi bên cạnh Triệu Địa, lập tức cũng có một thiếu nữ mang linh trà tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.