Miệng Quạ Giới Giải Trí - Tinh Thuyền Dạ Du

Chương 4: Hoàn



7

Tôi chậm rãi nói: "Tống Ô đã c/h/ế/t, Chu Ngọc Nhi, mặc dù cô và Tống Ô còn chưa công khai, nhưng trong giới chắc chắn cũng có một ít người biết quan hệ của cô và Tống Ô, vậy cô có biết chuyện gì đang xảy ra không?"

[Này, cái gì, Tống Ô và Chu Ngọc Nhi là người yêu của nhau à?]

[Trông họ chẳng quen chút nào cả!]

[Bọn họ xem ra không thân thiết chút nào!]

[Chắc chắn rồi, cặp đôi này trông không thân lắm...]

[Chờ một chút, đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là, Chu Ngọc Nhi không thể là h/u/n/g t/h/ủ.]

[Kịch bản nào được chuyển thể thành sự kiện có thật thế này?]

[Không phải kịch bản của tổ chương trình là vạch trần Chu Ngọc Nhi đấy chứ.]

[Sao có thể như vậy được? Chỉ là trùng hợp thôi.]

Chu Ngọc Nhi sửng sốt một hồi, sau đó trên mặt lộ ra vẻ không thể tin được.

Đúng như mong đợi, một người đã ba lần liên tiếp được đề cử Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, kỹ năng diễn xuất này thực sự không gì sánh bằng.

Mắt của cô ta nhanh chóng đỏ lên và nghẹn ngào: "Cái gì, anh ấy c/h/ế/t rồi? Tôi không tin. Anh ấy nhắn tin cho tôi một tháng trước, nói sẽ ra ngoài một tháng để thư giãn, bảo tôi đừng lo lắng."

Tôi cười khẩy.

"Tống Ô đã c/h/ế/t cách đây hai mươi tám ngày. Nếu tôi đoán không lầm, Tống Ô có lẽ muốn ra ngoài với cô để thư giãn, và hai người đang chuẩn bị cho một đám cưới. Nhưng vào đêm trước đám cưới, anh ấy phát hiện ra rằng cô đã ngoại tình với một người khác và trong cơn tức giận, anh ấy quyết định vạch trần cô.”

"Còn cô, vì sự nghiệp của mình mà g/i/ế/t c/h/ế/t Tống Ô."

Nước mắt Chu Ngọc Nhi rơi xuống, trông thật mong manh và đau lòng.

"Sao… sao cô có thể vu khống tôi như vậy? Tôi biết cô tự nhận là người hiểu biết về huyền học, đối với Bạch Như và Hứa Châm, cô nói đúng, nhưng đây không phải là lý do để cô bôi nhọ tôi!"

Tôi lắc đầu.

"Tôi xưa nay chưa từng đụng chạm ai. Nếu các người không gây sự với tôi thì tôi cũng không thèm quan tâm chuyện các người. Nhưng Chu Ngọc Nhi, cô có dám nói cô không muốn đổ cái c/h/ế/t của Tống Ô lên đầu tôi không?"

Chu Ngọc Nhi lập tức phủ nhận: “Tại sao tôi phải hãm hại cô? Cô, tôi và Tống Ô còn chưa nói chuyện với nhau được mấy câu!"

Tôi ngước nhìn lên.

"Việc này mặc dù không có nhiều người biết, nhưng đến bây giờ nói ra cũng không sao cả."

"Năm ngoái tôi nhận được nhân vật nữ chính cổ trang thứ hai, cô là nữ chính đầu tiên. Vì lo lắng tôi áp đảo cô nên mới bảo Tống Ô tìm người thay thế tôi."

"Vốn dĩ đối với việc này tôi rất thờ ơ, không có cũng chẳng sao. Nhưng Tống Ô thậm chí còn cắt những tài nguyên khác của tôi cho cô. Khi tôi hỏi, câu trả lời tôi nhận được đó là số mệnh tôi phải như thế."

"Nhưng những lời nói đó cũng không sai, tôi thực sự không có số đỏ, nhưng cô cho rằng tôi sẽ ôm hận. Nếu chuyện này xảy ra, tôi sẽ là vật tế thần của cô."

[Tôi nhớ ra rồi, thực sự có chuyện như vậy...]

[Thì ra Chu Ngọc Nhi sợ nữ chính thứ hai là Cố Anh Anh sẽ áp đảo mình, Cố Anh Anh thật tội nghiệp.]

[Xì, Chu Ngọc Nhi trông không kém Cố Anh Anh chút nào phải không?]

[Anh em, lừa dối anh em thì được, nhưng đừng lừa dối chính mình. Cố Anh Anh chưa từng thua kém ai, cô ấy được công nhận là mỹ nhân số một làng giải trí.]

[Nếu lời Cố Anh Anh nói là thật thì Chu Ngọc Nhi ác độc thật.]

Chu Ngọc Nhi còn muốn nói thêm gì đó nhưng cảnh sát đã ập vào, phát sóng trực tiếp bị cắt, phần còn lại của câu chuyện không thể phát được nữa.

Tôi đưa bằng chứng cho cảnh sát và nói: "Chứng cứ gần như đã bị tiêu hủy, nhưng trong nhà của người quá cố có một chiếc camera lỗ kim rất nhỏ. Nó nhằm mục đích chống trộm. Nó nằm ở độ cao 1m82 giữa những bức tường gạch phía Đông Bắc."

Cảnh sát rất ngạc nhiên, sau đó quay lại tìm kiếm lần nữa và quả nhiên họ đã tìm thấy một chiếc camera.

Họ bước tới chỗ tôi và nói với giọng nghiêm túc: "Nếu những gì cô nói là đúng, chúng tôi sẽ thông báo thưởng cho cô."

Tôi xua tay liên tục.

"Phần thưởng, tôi nghĩ là không cần."

Cảnh sát vỗ vai tôi và hộ tống Chu Ngọc Nhi đi mà không nói lời nào.

Sau khi Chu Ngọc Nhi và Bạch Như rời đi, những người khác đều kinh ngạc nhìn tôi.

Phong Trùy đến gần hơn.

"Tuyệt vời, con xin lỗi vì đã thiếu kiên nhẫn với đại sư trước đây. Đại sư, thầy có thể giúp con xem kiếp này con có thể trúng số không? Con thực sự không muốn vất vả nữa."

Tôi liếc nhìn hắn và vỗ nhẹ vào vai hắn.

"Chàng trai trẻ, không làm mà có thì thật xấu hổ. Chỉ có nỗ lực của bản thân mới có thể đạt được mục tiêu của mình. Cố lên!"

Phong Trùy hiểu ý tôi, buồn bã và thở dài.

Nhưng hắn nhanh chóng điều chỉnh lại rồi đi theo tôi và hỏi: "Con có thể theo thầy học không? Con muốn biết liệu khoa học có thể giải thích được điều đó hay không?"

Tính cách của Phong Trùy có thể chấp nhận được nên tôi đã đồng ý: "Không vấn đề."

8

Sau khi Bạch Như bị lật tẩy, tìm kiếm nóng của tôi đã thay đổi từ #Miệng quạ Cố Anh Anh# thành #Bách Hiểu Sinh giới giải trí Cố Anh Anh#.

Cư dân mạng nhao nhao hỏi tôi có mạng lưới quan hệ gì, còn biết có dưa gì hay không.

Tôi trầm tư một lát rồi đăng lên: Nhân mạch của tôi là tổ sư gia.

Cư dân mạng không quan tâm và liên tục đặt câu hỏi trong phần bình luận và tin nhắn riêng tư của tôi.

Người bị truy hỏi có ảnh hậu, ảnh đế, thiên vương giới ca hát, lưu lượng người nổi tiếng, Tiểu Hoa mới nổi.

Anti-fan vừa hỏi vừa gây ồn ào khiến tôi rất đau đầu.

Ba ngày sau, kết quả của Chu Ngọc Nhi đã có.

Người g/i/ế/t Tống Ô quả thực chính là Chu Ngọc Nhi, sự việc đúng như lời tôi nói.

Chiếc camera lỗ kim được Tống Ô sử dụng để ghi lại bằng chứng về những vụ đột nhập trái phép vào nhà riêng đã ghi lại rõ ràng toàn bộ quá trình Chu Ngọc Nhi sát hại hắn.

Vốn dĩ một người như Tống Ô không thể dễ dàng bị một cô gái như Chu Ngọc Nhi g/i/ế/t c/h/ế/t.

Tuy nhiên, hành động của Chu Ngọc Nhi thật nham hiểm và độc ác.

Đánh giá từ báo cáo khám nghiệm tử thi, Tống Ô bị Chu Ngọc Nhi đá vào hạ thể, mất khả năng cử động, sau đó bị giày cao gót đập c/h/ế/t.

Thủ đoạn của cô ta thực sự rất tàn nhẫn.

Loại video này ban đầu không được phát, nhưng tôi không biết ai đã lấy nó và đã lan truyền trên Internet trong nửa giờ.

Cư dân mạng bình luận:

[Không thể tưởng tượng được, Chu Ngọc Nhi bình thường cư xử dịu dàng, nhưng đều là giả.]

[Động tác này khiến háng tôi lạnh buốt. Đau quá.]

Có người đã phát hiện ra đối tác lừa dối của Chu Ngọc Nhi.

Là Thái tử gia của một công ty điện ảnh và truyền hình, hơn nữa còn bới ra, đây không phải là lần đầu tiên cô ta ngoại tình.

Theo tiết lộ từ bạn bè trong và ngoài giới của Tống Ô, đây không phải là lần đầu tiên Chu Ngọc Nhi ngủ với một nhà tài trợ để lấy tài nguyên.

Lần này Tống Ô nhìn thấy video, không nhịn được nữa nên định lên Weibo đăng tin.

Cư dân mạng tiếc nuối Tống Ô mềm yếu, đồng thời gửi bình luận:

[Thứ anh mất chỉ là mạng sống, còn tôi mất là sự nghiệp!]

Cảnh sát đã đăng một tin lên mạng khen ngợi tôi là một công dân nhiệt tình và muốn gửi cho tôi bằng khen.

Tôi đã cố gắng trốn tránh hết lần này đến lần khác, nhưng một ngày sau, bức ảnh với nụ cười cứng ngắc và bị kẹp giữa hai cảnh sát của tôi đã xuất hiện trên tài khoản chính thức.

Sau lần này, tôi hoàn toàn nổi tiếng. Khi chị Triệu gọi cho tôi, giọng điệu của chị ấy nghe như Tết Nguyên Đán.

"Anh Anh, chúng ta đã nổi tiếng rồi! Có một chương trình giải trí huyền học ở nước ngoài mời em!"

Tôi im lặng một lúc rồi hỏi chị ấy: “Họ sẽ làm gì nữa nếu em đi?”

Chị Triệu nói to: "Em là người cuối cùng. Chỉ cần xuất hiện và thể hiện mình ở phần cuối."

Tôi cười khúc khích.

"Không đi."

Sau đó là cuộc gọi của Phong Trùy.

"Cố sư phụ, con hiểu rồi, đây là xác suất khoa học!"

Tôi lại thở dài.

"Về mặt lý thuyết là như vậy, nhưng trên thực tế thì không phải vậy. Tuy nhiên, nếu muốn như vậy thì cứ để như vậy đi."

Có lẽ tôi quá chiếu lệ, nên Phong Trùy rất không hài lòng. Hắn bắt tôi nói chuyện suốt ba tiếng đồng hồ, khiến tôi rất khổ sở.

9

Sau khi Chu Ngọc Nhi đi tù, người ủy thác hỏi tôi có thể gặp cô ta không.

Tôi ngạc nhiên, gặp tôi làm gì? Tôi chỉ là một công dân nhiệt tình.

Nhưng tôi vẫn đi. Để thoát khỏi sự oanh tạc của mọi tầng lớp đang tìm kiếm tôi để bói toán, tôi đã chọn đối mặt với sự điên rồ của Chu Ngọc Nhi.

Chu Ngọc Nhi mặc đồng phục tù nhân, vẻ mặt hốc hác ngồi bên trong.

Tôi vừa ngồi xuống thì cô ấy đã nói: "Cố Anh Anh, tôi rất biết ơn cô, nếu không có cô, có lẽ tôi đã bị cảm giác tội lỗi này hành hạ cả đời."

Tôi nhún vai.

"Cho dù không có tôi, cô cũng không thể thoát."

"Chu Ngọc Nhi, kiếp sau hãy làm một người tốt."

- HẾT-

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.