Edit: Đậu Xanh
Cảnh Dực ôm cô vào lòng, nâng bầu vú cô lên, sau đó cúi đầu xuống vươn lưỡi ra liếm láp núm vú, ngón trỏ khuấy đảo khu vực gần âm môi, đợi khi chạm phải dâm thủy ướt át anh mới mượn dòng dâm thủy trơn nhầy chui vào trong miệng huyệt.
Minh Châu ngại đến nỗi vành tai đỏ bừng, hai đùi bị anh dùng sức tách ra, bản thân chỉ cần cúi đầu là có thể nhìn thấy cảnh anh dùng tay chơi đùa tiểu huyệt, ngón trỏ chui vào rồi thêm ngón giữa, tiếp đến hai ngón tay khép chặt, chui sâu vào trong chọc phá khắp nơi.
Cuối cùng không biết chọc trúng vào đâu mà Minh Châu lại run rẩy kịch liệt giống như bị chọc trúng huyệt vị, hai tay cô vô thức bấu vào cánh tay của anh, nhỏ giọng nói, “Đừng mà…”
Cảnh Dực tiếp tục thử đâm thêm vài cái, thấy cô phản ứng quyết liệt, anh cúi đầu ngậm lấy núm vú cắn mút mạnh, Minh Châu ôm đầu anh rên rỉ, “Anh Cảnh nhẹ thôi…”
Cổ tay anh dùng sức, hai ngón tay không ngừng moi móc trong cơ thể cô, bụng nhỏ trướng đến cực điểm, cả cơ thể của Minh Châu căng chặt, mu bàn chân co quắp lại, hai tay bấu trên cánh tay của anh, cô lắc đầu gào thét, “A…đừng mà…đừng làm nữa…”
Chẳng mấy chốc, một dòng nước phun ra từ miệng huyệt, cổ tay của Cảnh Dực vẫn chưa chịu dừng, anh đâm chọc đến khi Minh Châu phun ra ba dòng nước nhỏ, bấy giờ mới chịu buông tay.
Minh Châu thở hồng hộc tựa lên ngực anh, nước mắt sinh lý ồ ạt chảy xuống, bụng nhỏ vẫn đang co rút không ngừng, anh cúi đầu hôn lên môi cô, một tay bao bọc bầu vú mềm mại của cô nhào nắn, một tay khác nhấc mông cô lên cao, nhắm vào gậy thịt cứng rắn của anh chậm rãi đè xuống.
Miệng huyệt đỏ tươi bị quy đầu to lớn tách mở, thân gậy cường tráng chen vào trong đường hành lang chật hẹp ấm nóng, mạnh mẽ cắm sâu vào trong, cho đến khi chạm đến tận cùng.
“A…” Phía dưới Minh Châu xót không chịu được, tiếng rên rỉ bị anh nuốt hết vào bụng.
“Anh Cảnh…” Toàn bộ gậy thịt cắm vào trong, khiến Minh Châu trướng đến nỗi da đầu tê dại, xương cốt toàn thân bắt đầu run lẩy bẩy, “Trướng quá…”
Bụng dưới của cô mỏi muốn chết.
Anh vừa động đậy, cô có một loại khoái cảm rất muốn đi tiểu ngay.
Cảnh Dực giữ eo cô cắm rút một hồi, bồn tắm không lớn, động tác bị giới hạn, anh để cô ngồi vắt ngang trên đùi mình, cả người anh nằm ngửa về sau, hai chân chống lên, hai tay giữ chặt vòng eo mảnh mai của cô điên cuồng nhấp mạnh.
Cảnh Dực dùng lực rất mạnh, nhấp vào rất sâu, khiến Minh Châu phải dùng hai tay bám chặt vào mép bồn tắm, ngửa cổ khóc thét, “Anh Cảnh…anh Cảnh…a a ha….quá nhanh…không…mỏi quá…rất trướng…”
Cơn cao trào của cô đến rất nhanh, đường hành lang cắn mút một khép một mở, kẹp Cảnh Dực rên rỉ thành tiếng, anh rút ra ngoài nghỉ một lát sau đó ôm Minh Châu xoay người lại, mặt đối mặt giữ eo cô, lại lần nữa đâm vào.