Minh Hôn Chính Thú

Chương 105



Tôi bất chợt nhìn người phụ nữ kia,tướng sô của bà ta hoàn toàn giống với Thúy Phân kia,cũng là tướng phải chết,nhưng hoàn toàn không có dấu vết bị tà khí xâm nhập vào cơ thể,quan sát căn phòng một lượt,lúc này Xa Dục lôi một cái la bàn ra,sau đó tính tính toán toán,nhưng mà hai chúng tôi hiển nhiên không phát hiện ra chỗ này có gì bất thường

Lúc này Xa Dục nhịn không nổi nữa nói với Cao Lại Tử " Cao tiên sinh,mấy người đang nói gì vậy?"

Cao Lại Tử sắc mặc khó coi nói với chúng tôi,bà ấy nói thần núi đã nói với bà ta,tối nay lão thái thái sẽ chết

" Lão thái thái,chính là bà già có hình xăm trên mặt sao,tôi hỏi Cao Lại Tử

Cao Lại Tử gật đầu với tôi,tôi hỏi hắn,Khưu Thục Tĩnh là ai?

Cao Lại Tử ngạc nhiên nhìn tôi,sau đó hỏi tôi sao biết ,tôi chỉ lên dòng chữ trên mặt đất


Cao Lại Tử nói với tôi,Khưu Thục Tĩnh chính là lão thái thái, " lão thái thái đó chẳng phải bảo có thể nói chuyện với thần núi sao? Thần núi sao lại gϊếŧ bà ta chứ?" tôi khó hiểu nói

Cao Lại Tử cũng ngơ ngác giống như tôi,nhỏ tiếng nói với tôi " Chung tiên sinh,bà ấy điên rồi,lời bà ta nói,chúng ta nghe chuyện này là được rồi,đừng cho là thật"

Sau khi nghe Cao Lại Tử nói,tôi cảm thấy quả thật có đạo lý,sau khi ở lại chỗ này một lúc,cũng không có phát hiện gì khác

Cao Lại Tử liền đưa chúng tôi đi gặp một người điên khác,thăm qua những người điên này,chứng điên đều hoàn toàn giống với người phụ nữ kia,hơn nữa đều lẩm bẩm thần núi muốn lấy mạng của Khưu Thục Tĩnh,Khưu Thục Tĩnh sắp chết rồi,mấy người này đều không bị tà khí xâm nhập vào cơ thể,trong phòng cũng không có bất kì thứ gì không sạch sẽ


Một người nói Khưu Thục Tĩnh sắp chết,có thể là nói bừa,nhưng mà những người điên mà chúng tôi ghé thăm, mỗi người đều có triệu chứng giống nhau,phản ứng giống nhau,thậm chí nói những lời giống nhau,hoặc là bọn họ đã thông đồng với nhau,hoặc là thần núi thật sự đã nói cho bọn họ

Nhưng cho dù là khả năng nào,thì cũng có điểm không đúng,bởi vì nếu như bọn họ thông đồng diễn kịch,vậy thì kĩ thuật diễn đó quả thật có thể giành được Oscar,nhưng còn sự tồn tại của thần núi này rốt cuộc là cái gì? Tôi cảm thấy lại càng không thể.Nếu như thật sự có sự tồn tại như vậy,xã hội này sớm đã loạn rồi

Cứ thế,sau khi chúng tôi ra khỏi nhà của người điên cuối cùng,tôi vốn là định tìm ra một manh mối đột phá,không ngờ lại càng mờ mịt

Tôi nói với Cao Lại Tử " Lại tiên sinh,ông biết không? Thầy moo kia,chính là lão thái thái của các ông,liệu còn em gái hay chị gái nào...?"


Cao Lại Tử sau khi nghe tôi nói,cười ngượng ngùng,sau đó nói với tôi " vị tiểu sư phụ này,tôi không phải họ Lại,tôi họ Cao,Lại Tử là biệt danh người trong thôn gọi tôi từ bé,bây giờ cũng quen rồi"

Tôi ngượng ngùng cười,nghe bọn họ cứ gọi Lại Tử,tôi cũng thuận mồm gọi theo

Cao Lại Tử nói tiếp,ông ta cũng không rõ,thân thế của Khưu Thục Tĩnh không ai rõ,ông ta cũng chỉ là nghe cha mình nói,Khưu Thục Tĩnh năm đó mất mùa đã chạy trốn đến đây,người trong thôn đã giữ bà ta lại,riêng bà ta cũng có chút bản lĩnh,nên cũng ở lại,nói là ở lại mà chớp mắt cũng mấy chục năm rồi

Còn lúc Khưu Thục Tĩnh ở bên ngoài,tình hình thế nào cũng không ai rõ,tôi tiếp tục hỏi Cao Lại Tử,ở đây bọn họ có phong tục xăm mặt không?

Cao Lại Tử liên tục lắc đầu nói không có,thực ra lúc Khưu Thục Tĩnh vừa mới đến thì đã xăm mặt rồi
Nghe Cao Lại Tử nói như vậy,tôi lập tức cảm thấy Khưu Thục Trinh và Khưu Thục Tĩnh có quan hệ huyết thống,bởi vì cá nhân tôi cho rằng trên đời không thể có chuyện trùng hợp thế được

Xa Dục nói với tôi,đừng nói nữa,quay về xem thế nào,biết đau lão thái thái kia đã xảy ra chuyện gì rồi,tôi nói với Xa Dục đừng có nói mỏ quạ nữa

Cao Lại Tử nói,Xa Dục nói rất có khả năng,chúng tôi vội vội vàng vàng đuổi đến căn nhà cấp bốn của Cát Đức Thắng,vốn dĩ trước ngôi nhà tụ tập rất nhiều người,đó trời đã khuya,chì còn lại hơn 20 thanh niên,tụ 5 tụm 3 nói chú,có người thì đánh bài trước cửa

Cao Lại Tử nói với chúng tôi,bảo chúng tôi đợi ở cửa,bởi vì lão thái thái kia không thoải mái với sự xuất hiện của chúng tôi,vì vậy Cao Lại Tử đi đến gõ cửa,nhưng mà bên trong dường như không có phản ứng nào
" lão thái thái,cháu có chút chuyện muốn nói với bà" lúc này Cao Lại Tử đứng ở cửa kêu một tiếng

Nhưng mà bên trong vẫn không có ai trả lời,đúng lúc này,người canh chừng ở đây tiến lên,nói với Cao Lại Tử " anh Lại Tử,anh vào đi,không chừng lão thái thái ngủ gục rồi"

Sau khi nghe vậy Cao Lại Tử thấy rất có lý,gõ cửa trước không ai trả lời,tiện tay đẩy cửa vào luôn

Nhưng mà Lại Tử vừa mở cửa bước vào,đột nhiên hét thảm một tiếng,sau đó vội vàng chạy ra

Sau khi nghe thấy tiếng kêu,mọi người đều hỏi Cao Lại Tử sao thế? Ai cũng không dám tiến lên

Cao Lại Tử toàn thân run rẩy liên tục,vì run rẩy nên thịt trên mặt ông ta đang rung lắc theo,lúc này sắc mặt ông ta vô cùng khó coi,lắp ba lắp bắp nói " chết...chết người rồi"

Sau khi nghe Lại Tử nói,tôi và Xa Dục vội vàng chen qua đám người,đi lên phía trước,khung cảnh bên trong làm chúng tôi hít phải một luồng khí lạnh
Chỉ thấy lúc này bà lão đã bị lột sạch đồ ,treo cổ lên xà nhà chết,lão thái thái này mắt trợn ,lưỡi thè ra,trên mặt khắc một chữ " tử"

Thấy chúng tôi chạy lên trước xem,một vài thanh niên gan dạ trực tiếp đi đến,nhìn vào trong phòng,nhưng mà sau khi nhìn thấy khung cảnh trong phòng rồi,chân lập tức mềm nhũn,ngồi thụp xuống mặt đất

" Hai...hai vị...hai vị tiên sinh...đi...đi xem xem trưởng thôn còn...còn sống không?" lúc này Cao Lại Tử khuôn mặt tái mét nói với chúng tôi

Cao Lại Tử nói như vậy,quần chúng xung quanh cũng phối hợp thek,

Bởi vì theo lời nguyền của thần núi,chỉ có sau khi trưởng thôn Cát Đức Thắng chết ,trong thôn mới bắt đầu có người chết,Khưu Thục Tĩnh chết rồi,liệu có phải đại biểu rằng trưởng thôn Cát Đức Thắng chết rồi?

Tôi và Xa Dục liên tục gật đầu,tôi định bước lên trước,lúc này Xa Dục thể hiện rất nghĩa khí,nói với tôi " tay cậu vẫn chưa hồi phục ,theo sau lưng tôi đi"
Nói xong Xa Dục lập tức vén tóc mái lên,sau đó cảnh giác nhìn lão thái thái

Bởi vì bà lão này chết quá kì lạ,Xa Dục sợ xác chết bà ta đột nhiên trỗi dậy

Xa Dục trước tiên bước đến bên cạnh thi thể bị treo,sau khi xác nhận bà ta đã chết ,chúng tôi liền nhìn theo chiếc giường cổ xưa kia,mắt trưởng thôn vẫn đang lim dim,cũng không biết còn sống hay đã chết

Lúc này Xa định đặt tay lên mũi Cát Đức Thắng thăm dò xem còn thở không,tay của Xa Dục vừa vươn ra,lúc này ông ta đột nhiên mở mắt ra,say đó nhìn về vị trí sau lưng tôi

Doạ Xa Dục hết cả hồn,Xa Dục lập tức nói ,mẹ ơi,rồi liên tục lùi mấy bước

Tôi bất chợt nhìn theo ánh mắt của trưởng thôn,quay đầu nhìn thi thể lão thái thái treo trên xà nhà

Vừa nhìn,da đầu lập tức tê dại,chỉ thấy sau lưng bà ta dùng dao khắc bà chữ " Cao Hữu Cường"
" Ở đây ai tên Cao Hữu Cường?" tôi bất chợt nói với đám người đang không ngừng xì xào bên ngoài

Sau khi nghe tôi nói,mọi người đều nhìn về phía Cao Lại Tử

Sắc mặt của Cao Lại Tử hiện ra hoảng loạn nói với tôi " tôi là Cao Hữu Cường,sao vậy?"

Tôi khó coi chỉ vào sau lưng lão thái thái ý bảo ông ta nhìn

Cao Hữu Cường và đám thanh niên đó lập tức vây lại

" Ý gì hả? Cao Lại Tử,tên chú sao lại khắc trên lưng lão thái thái,không phải là chú đó chứ?" lúc này không biết ai phát biể

" mẹ kiếp,mày không có mắt ad,ông vừa đến,sao kịp gϊếŧ người chứ,mấy người các cậu,vừa nãy ai vừa vào? Cao Lại Tử lớn tiếng chửi

Mọi người mỗi người một câu bảo không có,hơn nữa bảo sau khi mấy người chúng tôi rời đi,cũng không có ai vào,mọi người lại chĩa mũi dùi vào Cao Lại Tử,nguyên nhân là chúng tôi là những người cuối cùng đi ra,hơn nữa cũng chưa có ai vào
Cao Lại Tử vội vàng giải thích với mọi người,nhưng mọi người không ai nghe,cứ một mực cho rằng Cao Lại Tử và chúng tôi gϊếŧ lão thái thái

Lúc này tôi quan sát căn phòng,không hề có sự tồn tại của âm khí,cũng chính là nói,chắc chắn không phải là ma quỷ làm chuyện này,cũng khẳng định rằng đó là người làm

Cao Lại Tử dường như không khả nghi,vì từ đầu đến cuối,ông ta đều ở với chúng tôi

" đám không có mắt này,tôi vì sao phải gϊếŧ lão thái thái,tôi không thù không oán với bà ấy,tôi gϊếŧ bà ta làm quái gì? Có lợi cho tôi chắc?" lúc này mọi người quở trách làm Cao Lại Tử tức giận,ông ta trực tiếp chửi xối xả

Bị Cao Lại Tử chửi,đám người này lập tức ngơ ngác,sau đó tự lẩm bẩm,không phải Cao Lại Tử thì là ai chứ

" đừng cãi nhau nữa,không phải Cao Hữu Cường gϊếŧ " lúc này cửa truyền ra một âm thanh già yếu,chỉ thấy một người đàn ông trung niên đứng ở cửa,sau lưng là một nhóm người dân của thôn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.