Minh Hôn Chính Thú

Chương 139: Cùng anh



Tôi nhìn Tề Linh,dường như cũng đã hiểu ra,trên đường mãi không liên lạc được với Tề Linh,nghĩ chắc hẳn cô ấy đã lén lút chạy ra ngoài rồi

Tôi nói với Tề Linh " em chạy trốn ra đây à?"

Sau khi nghe tôi hỏi Tề Linh có chút bất ngờ trả lời " sao chàng biết?"

Tôi cười với cô ấy nói " Cửu gia đưa em ra?"

Sau khi nghe tôi nói như vậy,Tề Linh càng thêm sùng bái nhìn tôi nói " chàng đâu biết xem tướng đâu?"

Tôi cười,sau đó nói " thật ra,dùng cái đầu là có thể đoán được ngay,với thân phận của em,nếu như ra vào chỗ này,thì không cần phải lén lén lút lút,nếu em đã bọc kín mít như thế này,chắc chắn là không muốn người khác nhìn thấy,vì vậy chuyện em trốn chạy đến đây là không có nghi ngờ gì,hơn nữa,em có thể trong một khoảng thời gian ngắn mà biết anh ở đây,ngoài Cửu gia ra,e rằng chẳng còn ai biết nữa"


Tề Linh nghe tôi phân tích,liên tục gật đầu,hiển nhiên là thấy tôi nói vô cùng có lí, " hihi,chàng cũng thông minh đó chứ,có điều,chắc chắn chàng không đoán được,ta tiếp theo muốn làm gì?"

Tôi nhìn Tề Linh,nói với cô ấy " tiếp theo em định làm cái gì?"

Tề Linh mỉm cười với tôi " muốn đi cùng chàng đó"

" Thật hay giả vậy?" tôi nhìn Tề Linh một cách kì quái,tôi đang cố nhìn xem biểu cảm của cô ấy để xem có phải đang đùa với tôi không,bởi vì trước đây,Cha của Tề Linh đã nói với tôi cùng rõ ràng,sau khi tôi lên được cấp Thiên sư mới có thể bên nhau

Quan sát Tề Linh một lát,sắc mặt nghiêm túc của cô ấy nhìn tôi,dường như không có ý đùa với tôi

Nhìn thấy sắc mặt hoài nghi của tôi,Tề Linh nói " đương nhiên là thật rồi,ta đã nghĩ kĩ rồi,ta phải trông chừng chàng,không để chuyện này xảy ra lần thứ hai,chàng không cần phải đi làm nhiệm vụ nguy hiểm như vậy nữa,tuy là yêu cầu dành cho chàng quá hà khắc,ai cũng biết đó là một nhiệm vụ không thể hoàn thành,đây chỉ là cuộc khảo nghiệm cho chàng,cho dù đến cuối cùng,chàng không lên cấp Thượng sư,ta vẫn là vợ của chàng,hiểu hong,chúng ta là một,ta sẽ không để tính mạnh của chàng nhận gặp phải một chút nguy hiểm nào,hiểu hong?"


Lời của Tề Linh,làm cho tôi cảm thấy cũng không biết kiếp trước đã tu bao nhiêu phúc,mà có thể được một người phụ nữ đối xử tốt với tôi như vậy

Hơn nữa nói ra thì xấu hổ,cô ấy cho rằng tôi đi tìm tên Bất Lạc kia,vì để sớm đạt đến sức mạnh của Thượng sư,nhưng mà tôi cũng là bị chú Long cưỡng ép đi qua đó thôi

" chuyện của thôn Dương Câu,chỉ là một sai sót,may mà kết cục xem như cũng không tệ,em yên tâm đi,anh là loại người rất sợ chết,sẽ không mạo hiểm đâu,nếu em muốn đi cùng anh,đừng nói là cha,ngay cả ải của Cửu gia em cũng không qua nổi" tôi nói

Tề Linh cười bí hiểm nói với tôi chưa hẳn đâu,nói xong cô ấy lôi ra một miếng ngọc bội,miếng ngọc bội này chính là thứ trước đây Tề Đồng và Vạn Thạc Minh đến chỗ tôi lấy đi

Sau khi nhìn thấy miếng ngọc bội này,tôi nhìn Tề Linh hỏi là có ý gì


Tề Linh không nói nhiều,trực tiếp bảo tôi nhỏ máu lên miếng ngọc

Tuy tôi không biết cô ấy muốn làm gì,nhưng mà đối với Tề Linh,tôi hoàn toàn phục tùng 100/100 ,không có bất kì nghi ngờ naod,tôi cắn rách ngón tay,phải nói là từ khi tôi gia nhập ngành nghề này,cái khác thì không học được gì nhưng mà tuyệt kĩ cắn ngón tay đã luyện thuần thục rồi

Thấy tôi làm một cách sảng khoái,ánh mắt Tề Linh thoạt loé lên nụ cười,sau khi say đắm nhìn tôi một cái,mỉm cười với tôi

Lập tức cắn rách ngón tay của mình,trong miệng lẩm bẩm niệm chú,sau đó ấn ngón tay lên ngọc bội

Lúc này bên trên miếng ngọc bội đó,phát ra ánh sáng màu trắng,còn thân hình của Tề Linh thì lập tức trở nên hư ảo,khí sắc của cơ thể dường như kém hơn mấy phần,khoé mắt của Tề Linh sâu thẳm,khuôn mặt như bị bệnh,cả người không ngừng lắc lư,giống như là một người bị bệnh vô phương cứu chữa,có thể ngã xuống bất cứ lúc nào
Tề Linh thấy dáng vẻ lo lắng của tôi,mỉm cười sau đó nói " yên tâm đi,thế này,ta mới có thể đi với chàng,chàng đừg lo ,đến lúc đó,ta sẽ nói rõ tỉ mỉ cho chàng nghe,bây giờ chàng cầm lấy ngọc bội rồi đi đi"

" Em..em không sao chứ?" lúc này tôi đờ người nói với cô ấy,hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra

Tề Linh mỉm cười với tôi,sau đó nói " không sao,,yên tâm đi,lẽ nào chàng không phát hiện ra,ta có gì khác sao?"

Sau khi nghe cô ấy nói,tôi bất chợt mới nhận thức ra gì đó

Lập tức hội tụ âm khí của mình vào hai mắt nhìn lên người Tề Linh

Vừa nhìn,phát hiện Tề Linh lúc này chỉ là một hồn phách,có điều có điểm khác với những hồn ma bình thường

Tôi kinh ngạc nói với Tề Linh " đây...đây là sao?"

" ta sẽ ở trong miếng ngọc bội này,yên tâm đi, không sao đâu,chàng cứ giả vờ không biết chuyện gì cả,hiểu chưa?" tề Linh nói xong đưa ngọc bội cho tôi,tôi bất chợt gật đầu
Sau khi nhận lấy ngọc bội,liền cất đi,Tề Linh nói với tôi " lát nữa gặp"

Tề Linh lại biến thành một hồn phách rồi,cô ấy đây là đang tự bỏ hồn phách của mình vào trong ngọc bội sao? Nếu như đã bỏ vào trong ngọc bội này rồi,vừa nãy hồn phách đi ra đó là gì? Lẽ nào một hồn phách còn có thể chia ra mấy cái sào?

Lúc tôi đang không hiểu chuyện gì,cửa đột nhiên bị mở ra,lúc này Cửu gia đã đi vào,nói với tôi " sao thế,không nỡ à?"

Sau khi nghe Cửu gia nói,tôi ngượng ngùng cười nói " làn này cô ấy có thể đến đây,đã không dễ dàng gì,ông cứ làm cho tốt đi"

Xem ra Tề Linh đã thành công lừa được Cửu gia,sau khi nghe Cửu gia nói,tôi cười ngượng ngùng,trả lời " Cửu gia,nếu như không còn chuyện gì khác,tôi cũng quay về đây,tôi hơi mệt,đi về nhé"

Sau khi nghe tôi nói,Cửu gia cũng không nói gì nhiều,gật đầu nói điểm tích lũy và tiền thưởng trong vòng 7 ngày sẽ gửi cho tôi
Tôi cũng không nghĩ nhiều,chỉ vô thức gật đầu,trong lòng tôi thực ra đang không ngừng mừng thầm

Nếu như tôi và Tề Linh có thể bên nhau,đương nhiên là tôi vô cùng mãn nguyện rồi,dù gì nhìn Xa Dục và Hồ Đình Đình hai người phát cẩu lương,cũng không phải là chuyện gì hạnh phúc

Trước khi đi,Cửu gia còn cho tôi một phúc lợi,đó chính là nếu như cần dùng đến hệ thống " Quỷ nhãn" ở đây,chỉ cần đăng kí với người phụ nữ béo ngoài kia là được

Tôi đương nhiên rất vui mừng,có được sự giúp đỡ của nơi này,còn tốt hơn gấp mấy cục cảnh sát

Tôi vui vẻ rời khỏi chỗ này,sau khi gọi một chiếc taxi,trực tiếp quay về cửa hàng của chú Long

Sau khi quay về cửa hàng,chú Long nằm trong phòng xem phim " rác"

Thấy tôi quay về,chú Long bảo " về rồi à,thứ đó có phải bị lấy đi rồi không?"
Nghe chú Long nói tôi hơi ngơ ngác hỏi " cái gì?"

Chú Long quay đầu nói với tôi " cậu luôn giấu tôi cậu có trái tim quỷ đó"

" sao chú biết,Xa Dục nói với chú à?" tôi kì quái nhìn chú Long

Chú Long cười hihi,nói " câju cảm thấy,Xa Dục tên tiểu tử đó tôi đánh chết hắn cũng không chịu nói với tôi? Có điều,các cậu thấy là các cậu có thể giấu được tôi sao,các cậu thật sự xem tôi là một tên ngốc rồi"

Nói thật,sau khi nghe chú Long nói,tôi càng thấy tò mò về thân phận của chú Long

" vậy sao chú biết,trái tim quỷ sẽ bị họ lấy đi" tôi hỏi

Chú Long nhìn tôi " hi hi,bởi vì thứ này,là một hòn than nóng trong tay,vì vậy câc cậu không nói với tôi,tôi cũng lười hỏi các cậu,dù gì tôi cũng không có được,tôi thấy ông già của Thiên Sư Đường đến tìm cậu,rõ ràng là vì trái tim quỷ mới đến, dưới sự lừa bịp của lão hồ ly đó,cậu ma có thể tiếp tục giữ được trái tim quỷ kia,thì mới là lạ ấy"
" Chú Long rốt cuộc chú là ai?" nghe chú Long nói tôi càng phục triệt để ông ta

Chú Long tuyệt đối không phải là một tên giang hồ lừa đảo,sau khi nghe tôi hỏi,lại lộ ra một biểu cảm tự đắc " tôi chẳng phải đã nói với cậu rồi sao,tôi là một cao nhân,lẽ nào cậu thật sự coi tôi là một tên lừa đảo rồi à?"

Tuy tôi rất muốn tin tưởng ông ta,nhưng mà tiếp xúc với chú Long lâu như vậy,ông ta thật sự không biết thuật pháp,nếu như ông ta thật sự biết thuật pháp,mấy lần đối diện với sinh tử,ông ta sẽ dùng

Nhìn dáng vẻ sắp chém gió của chú Long,tôi cũng không muốn nói nhiều với ông ta nữa,dù gì thân phận của chú Long là gì,cũng không hề quan trọng,quan trọng là ông ta không có bất kì sự uy hiếp nào đối với chýbg tôi là được rồi

Tôi trực tiếp ngắt lời chú Long " đúng rồi chú Long,Xa Dục đâu? Cháu tìm cậu ta có chút việc"
" Tên tiểu tử đó đương nhiên đã đi tìm bạn gái rồi,còn ở đây sao?" chú Long chau mày nói


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.