Minh Hôn Chính Thú

Chương 152: Đầu lợn



Xa Dục đi phía trước, đi đến cửa sau đó mở đèn lên, nhưng mà điện lúc này dường như đã bị ngắt, hoàn toàn không có cách nào mở đèn lên.

Xa Dục lấy điện thoại chiếu vào bên trong cửa hàng, ngoài mùi hôi thối, trong cửa hàng không có bất kỳ điều dị thường nào.

"chú Long, chú Long" Xa Dục cũng cảm thấy có gì đó không đúng, hét với bên trong mấy tiếng, sau đó là vén tóc mái lên để lộ đôi mắt u tối

Tôi cũng lấy lại tinh thần hội tụ khí âm dương vào hai mắt, bên trong căn phòng lờ mờ, tràn đầy sát khí

Những âm khí sát khí này đều truyền ra từ phòng của chú Long, tuy đã nghĩ đến kết cục xấu nhất, nhưng mà tôi vẫn không muốn tin

Lúc này ngày tâm trạng kích động của Xa Dục đi đến cửa phòng chú Long, cửa phòng đang khép hờ, bên trong có một vài ánh lửa

Sau khi đi đến cửa, mùi thi thể mà hoàng tử nói lại càng thêm nồng


Xa Dục nhẹ nhàng gọi một tiếng chú Long, Nhưng mà bên trong yên tĩnh như chết

" Để tôi" Tôi nhìn Xa Dục một cái, sau đó nhẹ nhàng đẩy cửa

Tình cảm của Xa Dục dành cho chú Long nhiều hơn cả tôi, dù gì chú Long cũng là sư thúc của Xa Dục, quan hệ giữa hai người họ đương nhiên là sâu đậm hơn tôi, Đừng thấy bọn họ bình thường đều ghét bỏ lẫn nhau, nhưng mà lúc thật sự gặp phải chuyện, lại là người quan tâm nhau nhất

Sau khi đẩy cửa phòng, không hề xuất hiện cảnh tượng máu tanh đáng sợ như trong suy nghĩ của tôi

Mà cả căn phòng hiện ra vô cùng quái dị, nhiệt độ trong phòng rất thấp, điều hòa trong phòng lúc này cũng đang mở

Bốn góc tường đều đang đốt nến màu trắng, bên cạnh nến đặt một lư hương cùng với đồ trang trí (trang trí bàn thờ nha) , Bởi vì trong phòng thật sự rất tối, vì thế nhìn không rõ dáng vẻ của đồ vật đó, lúc này này trên màn hình chiếu phim nhựa , đang mở hình ảnh giám sát bên trong căn phòng


Điện thoại trong tay Xa Dục chiếu xung quanh một lượt, cuối cùng dừng lại ở trên giường, chiếc chăn trên giường lúc này đã được đổi thành một chiếc khăn khác màu đỏ, trong cái chăn này rõ ràng là đang bọc lấy một người

Lúc này ngày hoàng tử vội vàng nói với chúng tôi " Xa Dục,Chung Xuyên,mau , uống viên thuốc này vào"

Hoàng tử nói xong thì đã đi đến bên cạnh của chúng tôi, đưa cho mỗi người một bình thuốc nhỏ, đổ từ trong bình ra một viên thuốc màu đỏ lên tay chúng tôi

Thấy vẻ mặt hoài nghi, hoàng tử không nói gì nhiều lập tức nhét viên thuốc vào mồm mình.

Nhìn thấy hoàng tử đã uống viên thuốc, chúng tôi cũng lập tức uống theo,hoàng tử nói " mùi mà chúng ta ngửi thấy chính là là mùi thơm của cây nhang ở góc tường toả ra, nếu như em đoán không nhầm,thì đó là Thực Hồn Thi Hương"


" Thực hồn thi hương? Là cái gì?" Tôi đang định hỏi thì xa dục nhanh nhảu

Hoàng tử giải thích đơn giản về công hiệu của thực hồn thi hương, tính là đánh cắp hồn ma, nuôi thi thể

Người bình thường người thấy mùi này, đều sẽ trúng độc, hơn nữa loại độc này ẩn nấp trong cơ thể khá là kỹ, thông thường sẽ không cảm nhận được, một khi cảm nhận được thì đã không còn cách nào nữa, hồn phách lập tức bị hấp thụ vào trong thi thể, tiến hành bồi bổ nuôi dưỡng thi thể.

Sau khi nghe hoàng tử nói, trong lòng tôi đột nhiên run rẩy, nếu như không đưa Hoàng Tử đến đây, tôi và Xa Dục sợ là chết thế nào cũng không biết

Sau khi nghe hoàng tử nói Xa Dục bất chợt nhìn về phía giường, nói với hoàng tử " cái...tronng cái chăn đó có phải là có thi thế không?"

Hoàng tử gật đầu, chắc là thế, bởi vì loại Thực hồn thi hương này vẫn trong giai đoạn mới bắt đầu, nếu như được thực hiện thành công thì Thực hồn thi hương này sẽ không không có mùi vị gì, vì thế Thế bây giờ m vẫn đang là giai đoạn nuôi dưỡng thi thể
Thứ ở bên trong chiếc chăn, gần như có thể chắc chắn là một thi thể, hơn nữa tôi đã có thể đoán được chắc chắn thi thể bên trong là ai.

Sắc mặt của Xa Dục vô cùng khó coi, đuôi mắt lập tức đó hoe, Nhìn dáng vẻ kích động của hắn, tôi kéo lấy Xa Dục

" để tôi đi" tôi nhìn Xa Dục nói

Tay của Xa Dục lúc này lạnh teo,Xa Dục là một đứa trẻ mồ côi, sư phụ hắn là người thân duy nhất, sau khi quen biết tôi, hắn đã xem tôi như huynh đệ, cũng coi chú Long như là trưởng bối.

Đối với một đứa trẻ thiếu thốn tình cảm gia đình từ bé, thì càng trân trọng tình cảm khó có được này

Lúc này cả người Xa Dục đều đang run rẩy, biểu hiện lúc này của hắn càng nói rõ

vị trí của chú long ở trong lòng Xa Dục

Xa Dục gật đầu nói với tôi "cẩn thận "

Tôi cũng gật đầu đi đến chiếc giường của chú Long, bên trong có một thi thể, chuyện này dường như đã chắc như đinh đóng cột.
Điều duy nhất bây giờ chưa chắc chắn là thi thể đó của ai

Đôi chân tôi càng bước càng nặng nề, cho đến khi bước đến bên giường, tôi rõ ràng có thể ngửi thấy một mùi máu tanh và mùi thối của thi thể nồng nặc.

Đôi tay run rẩy từ từ nắm lấy góc chăn, chiếc chăn dính một dung dịch sền sệt, Thật ra trong lòng tôi đã biết là thứ gì, nhưng mà không nghĩ nhiều nữa trực tiếp dùng lực vén chăn ra

Cảnh tượng trước mắt, làm tôi hít phải luồng không khí lạnh " thế?thế nào? Có phải là chú Long không?" âm thanh căng thẳng của Xa Dục chen vào

Nhìn cảnh tượng trước mắt lúc này, trong đầu chỉ cảm giác giống như bị ai đó vứt vào trong bể dầu sôi, tê dại, không có cảm giác gì nữa

" Tôi, tôi cũng, Tôi cũng không biết" tôi lắp bắp trả lời

"Cái gì mà là không biết?" hiển nhiên câu trả lời của tôi tôi làm cho Xa Dục không chịu nổi mà bước đến phía tôi
Nhưng mà cảnh tượng trước mặt rõ ràng cũng đã doạ cậu ta hết hồn " đây...đây..đây, con mẹ nó đứa nào làm vậy?"

"Các anh đã đắc tội ai à?" lúc này âm thanh có chút sợ hãi của hoàng tử vang lên

Trên giường một thi thể để béo mũm đang nằm, chỉ có điều đầu của thi thể này đã bị cắt đi , màu đỏ ở trên giường đều là máu tươi, làm cho người ta càng thấy ớn lạnh là, sau khi đầu của thi thể bị chặt đi, đổi lắp lên một chiếc đầu lợn

Tôi và Xa Dục điều không nói gì, nhưng mà chúng tôi không ngốc, thi thể trước mặt, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, nhưng mà nhìn hình thể này, e rằng tìm cả thành phố Tần An cũng không tìm ra cái thứ hai, trong lòng chúng tôi biết là chú Long, nhưng mà lại không dám thừa nhận.

Lúc này cả người Xa Dục đang run rẩy, đôi mắt lập tức đỏ hoe, hai tay nắm chặt, cả người đang không ngừng run rẩy
Trong miệng thỉnh thoảng lại lầm bầm " là đứa nào làm? Là đứa nào làm?"

Phẫn nộ trong lòng tôi cũng không thua kém, từ sau khi nhà tôi xảy ra nhiều chuyện như vậy, chú Long đã thu nạp chúng tôi , hơn nữa còn quan tâm chúng tôi

Tôi từ lâu đã coi chú ấy là người thân

Nhìn dáng vẻ của Xa Dục, rõ ràng là cũng không hiểu những người đó vì sao phải làm như thế này, gϊếŧ chú Long rồi , lại đổi đầu thành một cái đầu lợn, nếu như là vì làm nhục chú ấy, thì cũng quá vô vị rồi.

Hơn nữa trong lời nói của Hoàng Tử, dường như cậu tay nhìn rõ chuyện gì gì đó

Tôi vừa định quay người hỏi hoàng tử,thì lúc này mới phát hiện không thấy Hoàng Tử đâu cả

Quay đầu nhìn, mới phát hiện hoàng tử đang ở ở bên một bức tường, quỳ xuống nhìn cây nhang ở trong lư hương, còn có vật trang trí bên cạnh ( mn biết cái con như ông thần tài ngta dùng trang trí bàn thờ á) Nhìn dáng vẻ của hoàng tử, rõ ràng là đã phát hiện ra gì đó
Tôi vội vàng đi đến bên cạnh hoàng tử, Ánh mắt của tôi bị người gỗ bên cạnh Lư hương gây chú ý

Bên cạnh lư hương là một người gỗ được điêu khắc, người gỗ này mày mang gồng xích, động tác bây giờ của nó, hoàn toàn giống với vết xăm trên ngực tôi

Lúc này hoàng tử nhìn tôi một cái, da đầu tôi tê rần rần, lại là tổ chức Xiêng xích

" có phải cậu có phát hiện gì không?" Tôi nhìn hoàng tử , sắc mặt khó coi hỏi cậu ta

Cậu ta gật đầu, thi thể này là bị luyện thành súc thể (súc trong gia súc,nên chắc có đầu lợn) hơn nữa, kết hợp với Thực hồn thi hương sẽ có hiệu quả, cái gọi là súc thể, thường đều sẽ sẽ luyện thành hổ thể,lang thể ( thi thể hổ,sói) , một khi luyện thành công, thi thế này sẽ có bản năng như động vật, tính công kích cực mạnh, Nhưng mà thông thường, dường như không có ai dùng loại động vật không có tính công kích như con lợn này để luyện thành súc thi
" Vậy Bọn chúng làm thi thể lợn, có gì đặc biệt sao?" tôi hỏi hoàng tử

" Lợn sau khi đi đến Minh giới, sẽ có một danh hiệu mới, gọi là Thực hồn thù, sau khi luyện thành súc thi, có hiệu quả như thế nào thì chắc không cần nói nữa" lúc này, sau lưng tôi đột nhiên truyền đến một âm thanh quen thuộc rõ ràng

Sau khi nghe thấy tôi bất chợt quay về phía truyền đến âm thanh

Chỉ thấy ấy lúc này một người phụ nữ mặc mặc đồ trắng bay phấp phới, váy trắng tinh đứng ở cửa

Cho dù ánh sáng vô cùng không tốt, nhưng mà tôi vừa nhìn đã nhận ra người này " Tề Linh" tôi vội vàng đi lên phía trước

Sau khi Tề Linh nhìn thấy tôi, mỉm cười nói " thật ngại quá ,Xuyên, để anh đợi lâu rồi"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.