Minh Hôn Chính Thú

Chương 92: Mèo mù lại gặp phải chuột chết



Tôi định nói gì đó nhưng lúc này hình ảnh trước mắt đều đã mờ mờ ảo ảo,cả người trở nên trên nặng dưới nhẹ

Khuôn mặt cười mỉa mai của bà ta dường như đang thấp thoáng trước mặt tôi,miệng bà ta thỉnh thoảng lại nói cái gì đó,nhưng mà tôi hoàn toàn nghe không rõ

Tôi chỉ thấy miệng khát lưỡi khô,lập tức cả người giống như bị lửa đốt chá

" mau...gọi...gọi Xa Dục quay về" câu nói cuối cùng trước khi tôi hôn mê,nói với Trương Siêu,sau khi nói xong,tôi đã ngất đi

Cũng không biết Trương Siêu đã nghe rõ câu nói đó của tôi chưa

Không biết hôn mê đi bao lâu,bên tai truyền đến âm thanh " Chung Xuyên,Chung Xuyên"

Sau khi nghe thấy âm thanh này,tôi từ từ mở mắt ra,chỉ thấy chính là Tề Linh lâu ngày không gặp đã xuất hiện bên cạnh tôi

" Tề Linh,sao cô lại đến đây?" tôi có chút không tin hỏi Tề Linh


Sau khi Tề Linh nghe tôi nói,trả lời " thiếp nghe chàng bị thương,bị thương rất nặng,thiếp liền đến thăm chàng"

" Cô thật sự chưa chết sao?" tôi bất chợt hỏi

Sau khi Tề Linh nghe tôi nói,khuôn mặt cười rạng rỡ nói với tôi " nếu như thiếp chết rồi,bây giờ người đang đứng trước mặt chàng lẽ nào là ma?"

Nói xong Tề Linh nói với tôi " Chung Xuyên,chàng hôn mê lâu như vậy,chắc là đói rồi,ăn quả táo đi"

Nói xong Tề Linh đưa cho tôi một quả táo không biết đã gọt xong từ lúc nào,tôi dơ tay ra đón lấy,nhưng mà phát hiện tay của mình không nghe sai bảo

Tôi nhìn một cái,phát hiện hai tay của mình,không còn nữa,chỉ cảm giác da đầu tê dại " Tề...Tề Linh...tay...tay của tôi đâu?"

" tay của chàng ở đây mà" lúc này sắc mặt của Tề Linh bắt đầu trở nên hung ác,quả táo vốn ở trên tay biến thành một phần còn lại của chân tay,dao gọt táo cũng biến thành một cái cưa điện


" hai tay hai chân của chàng đã bị quỷ độc xâm nhập,phải cưa đi,nói xong Tề Linh vứt đi một cánh tay của tôi,sau đó kéo cưa điện cưa về phía tôi

" aaaa" tôi đột nhiệt ngồi bật dậy khỏi giường,thở hồng hộc,lúc này toàn thân ướt đẫm mồ hôi

Cổ họng khô khốc sắp bốc cháy,cánh tay thỉnh thoảng lại truyền đến cảm giác đau nhói,tôi nhìn vào cánh tay,chỉ thấy lúc này nửa phần cánh tay đã đen,da thịt bên trên đã bị rữa

Nhìn thấy da thịt thối rữa kinh khủng trên cánh tay,trong lòng tôi ớn lạnh,trong đầu đột nhiên nghĩ lại giấc mơ vừa nãy,không lẽ thật sự phải cưa tay?

" tiểu tử cậu không sao chứ" Xa Dục lúc này đi đến bên cạnh tôi nói

Tôi nuốt nước bọt một cái,bất chợt gật đầu,sau đó nhìn về chỗ Khưu bà bà bị trói,chỉ thấy miệng bà ta đã bị tất chân bịt lại,sau đó tóc bà ta bị Xa Dục treo lên,chỉ cần bà ta cúi đầu xuống ngủ,lập tức tóc sẽ bị kéo lại


Có điều Khưu bà bà này cũng hiện ra buồn ngủ lắm rồi,cứ thế,thỉnh thoảng lại gật gù ngủ gật,Xa Dục thấy tôi đang nhìn Khưu bà bà,chau mày nhìn tôi hỏi tôi sao rồi

Lúc này toàn thân tôi đau mỏi,giống như bị người ta đánh cho một trận vậy,hơn nữa đầu óc cũng mơ mơ màng màng không tỉnh táo,tôi nói với Xa Dục " có chiêu nào tốt hơn không?"

" Được rồi,đừng gϊếŧ chết bà ta,vết thương này của cậu biết làm sao? Trương Siêu gọi điện thoại cho tôi,tôi lập tức tìm bác sĩ đến đây khám cho cậu,sau khi bác sĩ kiểm tra,đề nghị của tay".

" Gì hả? Cưa tay? Điên rồi à? Lang băm à" tôi nói với Xa Dục,trong đầu cứ xuất hiện hình ảnh Tề Linh cầm cưa điện cưa tay tôi.

" tôi cũng nói rồi,lúc đó bị tôi từ chối luôn,ông ta truyền cho cậu một bình thuốc hạ sốt,ngoài việc cánh tay bị thối rữa,cũng không có gì nữa" Xa Dục nói với tôi
Tôi nhìn Xa Dục một cái nói " cậu biết cái gì gọi là quỷ độc không?"

Xa Dục gật đầu với tôi nói,quỷ độc loại độc tố vô cùng xảo quyệt mà tất cả những người nuôi quỷ luôn mang theo bên mình,loại độc tố này rất hiếm,bình thường cả đời của người nuôi quỷ chỉ có thể sử dụng lượng hại người cho 7,8 lần,hơn nữa loại độc tố này bắt buộc phải là người nuôi quỷ tự tay giải độc,nếu không sẽ không có cách nào phá giải

Sau khi nghe Xa Dục nói tôi nuốt nước bọt một cái " vậy tôi phải cầu xin bà ta?" tôi có chút ngại ngùng nói với Xa Dục

Sau khi Xa Dục nghe tôi nói " bây giờ không còn cách nào nữa,hay là,chúng ta nghiêm khắc tra khảo đi"

" Thôi đi,bà ta đã tỏ thái độ rất rõ ràng,mấy điều kiện,thứ nhất thả bà ta ra,thứ hai dập đầu với bà ta,thứ ba còn phải xem tâm trạng của bà ta,đây chẳng phải đùa sao?tôi không thể tin bà ta,đến lúc đó bà ta chạy không quan tâm đến tôi,phải làm sao" tôi nói với Xa Dục
Xa Dục nghĩ ngợi một lúc,càm thấy tôi nói cũng có lý,nói với tôi " vậy không thể đợi tay của cậu thối rữa như thế này"

" Dược Đường,Dược Đường mà chú Long nói,kệ thật hay giả,chúng ta cứ thử xem" tôi nói với Xa Dục

Xa Dục gật đầu nói với tôi " nếu cậu đi,thì mang theo cả Đình Đình của tôi nữa"

" Chẳng phải cậu nói những người đó là lừa đảo sao?"

Lúc này Xa Dục gãi đầu,cười ngượng ngùng nói " chẳng phải lúc đó tôi cũng là nhất thời vội vàng sao,Sở Ngư kia bây giờ ngay cả ông trời cũng không cứu được"

Xa Dục nói với tôi,tối hôm qua Sở Ngư nói một lèo mọi chuyện ,bởi vì Sở Ngư không hề tham dự vào việc gϊếŧ người,vì vậy chứng cứ để phán tử hình với cô ta không đủ,nhưng mà những tội đánh khác cũng phải bóc 50,60 cuốn lịch,cho dù biểu hiện tốt,được ân xá,thì đời này của cô ta cũng đi tong rồi
Có điều Lý Minh không chắc bị tử hình,nhưng ít nhất cũng là tù chung thân

Với tình hình bây giờ,cũng xem như đã một kết cục tốt nhất rồi.

Bởi vì hồi kết của chuyện này,Xa Dục xem như đã gián tiếp báo thù cho Hồ Đình Đình

Lúc này tôi lê cơ thể mệt mỏi yếu ớt đứng dậy,tôi nói với Xa Dục " đúng rồi,Truơng Siêu đâu?"

" Trương Siêu đang nghiên cứu hồn ma" Xa Dục nói với tôi,hôm qua lúc hắn ta quay về cũng mang theo Lưu Bội nhập trên người Sở Ngư về theo

Nhìn dáng vẻ mặt mày ủ ê của Trương Siêu,Xa Dục hỏi cũng biệt được là có chuyện gì,liền hỏi ý kiến của Lưu Bội,Lưu Bội rất cảm kích chúng tôi,cũng vô cùng bằng lòng giúp đỡ

Trương Siêu bày tỏ,nếu như cậu ta có thể hiểu rõ chuyên sâu về cấy tạo năng lượng thể của hồn ma,cậu ta không những có thể tìm tòi vũ trụ và nhân loại về mối liên hệ giữa các năng lượng thể,còn có thể chế tạo ra những vũ khí bắt ma tốt hơn
Đương nhiên Xa Dục cũng giống tôi,không hứng thú với vế trước lắm,so với cái gì mà vũ trụ,năng lượng thể,chúng tôi hứng thú với vũ khí bắt ma hơn

Lần này bắt được Khưu bà bà,công lớn tuyệt đối là của Trương Siêu,không có cậu ta,cho dù Xa Dục có kịp thời xuất hiện,với công phu gà mờ của hai chúng tôi,đấu với bà lão này,chắc chắn là không đủ

Tôi hỏi Xa Dục,Hồ Đình Đình ở đâu,Xa Dục bảo ở dưới lầu.

Tôi gật đầu với Xa Dục nói " vậy tôi đi một chuyến đến Dược Đường đã"

" tôi đi với cậu đi" Xa Dục tự xung phong

Tôi nói với Xa Dục " cậu vẫn nên canh chừng cho tốt bà lão này đi,chỉ cần cho đến lúc Cửu gia đến,3000 điểm tích lũy của chúng ta,30 vạn tiền ,có thể giành được rồi,tiền thuốc men của Đình Đình nhà cậu sẽ không thành vấn đề nữa"

Xa Dục nghe tôi nói,liên tục gật đầu sau đó nói với tôi " vậy cậu với Đình Đình nhà tôi ra ngoài,cẩn thận chút,bảo Trương Siêu đi với cậu đi"
Lập tức bị tôi từ chối,tác dụng của Trương Siêu lúc này quan trọng hơn bất cứ ai trong chúng tôi,những trang bị của cậu ta cũng chỉ có cậu ta sử dụng được

Nói xong,tôi thay đồ áo,lê cái tay đứng dậy,nỗi đau này thật sự muốn làm người ta phát điên

Xuống tầng,sắc mặt khó coi của tôi nhìn Hồ Đình Đình nói " Hồ Đình Đình,cô đi với tôi,chúng ta cùng đi khám bệnh"

Hồ Đình Đình sau khi nghe tôi nói,nhìn tôi một cái sau đó quay đầu đi

Khuôn mặt mơ hồ nhìn ra ngoài cửa sổ

Xa Dục lúc này gọi video cho tôi,sau khi tôi bắt máy,Hồ Đình Đình nhìn thấy Xa Dục,Quả nhiên liên tục cười với cậu ta

Mẹ ơi,cái tên Xa Dục này đã làm gì với cô gái này vậy,cho cô ta uống canh mê hồn à

Xa Dục nói sơ qua cho Hồ Đình Đình nghe,sau khi Hồ Đình Đình nhìn tôi một lúc,thì đồng ý đi với tôi
Phục thật,tôi thật sự phục luôn

Sau khi tắt điện thoại,Hồ Đình Đình thật sự làm theo những gì Xa Dục nói,giữ khoảng cách trong vòng 3 bước với tôi,hơn nữa tôi nói gì,cô ta cũng chỉ gật đầu,có điều cô gái này có một thói quen vô cùng xấu,chính là cứ thích kéo tay áo của tôi,cánh tay nát của tôi,vừa đụng trúng đồ áo,liền lập tức đau thấu tim,

Đi ra đến ngã tư,tôi gọi một chiếc taxi,trực tiếp nói cho lái xe vị trí của Dược Đường

" đi khám bệnh à?" tài xế nhìn vào gương chiếu hậu nhìn thấy sắc mặt khó coi của tôi hỏi

Tôi cười ngượng ngùng gật đầu

" người anh em,có bệnh mới phải đi khám ,bệnh viện lớn đảm bảo hơn,trên con phố Nhân Áii kia,toàn là một vài phòng khám,không khám ra bệnh gì cả"

Vị tài xế này thật sự là một người tốt,tôi ngượng ngùng cười nói " bệnh của tôi,nơi khác khám không được"
" Bệnh viện lớn không khám được,mấy đám lang băm trên con phố Nhân Ái kia khám được chắc? Cậu có phải đã nghe lời dụ dỗ của mấy tên lang băm,tôi nhắc nhở cậu,xã hội bây giờ có nhiều kiểu thế này lắm"

Tài xế luyên thuyên cả đoạn đường,tài xế này cũng thật sự là tốt bụng,đến nơi xuống xe,tài xế nói với chúng tôi " những gì nên nói,không nên nói cũng nói với cậu cả rồi,cậu tự suy nghĩ đi".

Thật ra,tôi đến đây với tâm trạng hy vọng " mèo mù có thể vớ được chuột chết" ( hy vọng mỏng manh được cứu sống vì cũng hết cách rồi)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.